Chương 235: Lan Ngư phủ
Biết tin con trai t·ử t·rận, đầu lìa khỏi cổ trên cánh đồng trống khi giao chiến với một đội nữ binh, Thuỷ Sư Đô đốc Cao Mộc Viễn vô cùng căm giận, thề diệt sạch quân Thiên Đức ở Hiến Doanh.
Nhận được sự trợ giúp của Phạm Lệnh công Phạm Khải Ca với 3000 quân thuỷ, Cao Mộc Viễn hợp quân trên một nhánh sông nhỏ, tổng cộng lên đến hơn 8000 quân
Dò hỏi các thương nhân chạy loạn, Cao Mộc Viễn nắm được đại khái quân Thiên Đức chưa đến bốn nghìn tinh binh, càng nung nấu ý chí phục thù.
Trời sập tối, đoàn chiến thuyền chở hơn 8000 thuỷ quân xuất kích, ngược dòng Xích Giang t·ấn c·ông Hiến Doanh. Viễn hẹn hai mặt vây công với bộ binh của La Đình Kính vào đầu trống canh Một, tức đầu giờ Tuất.
Mặt trận phía Tây, Hữu Tướng quân La Đình Kính có quân tiếp viện, trong tay là 5500 quân hỗn hợp thuỷ bộ, hơn 3000 kỵ mã của Thiết Kỵ Tướng quân Bùi Quang Dũng, hợp thành một lực lượng mạnh, chia thành 40 mũi cùng tiến đánh Hiến Doanh. Sở dĩ Kính chia quân thành nhiều mũi theo hàng dọc, mỗi mũi cách nhau 10 trượng nhằm hạn chế t·hương v·ong do hoả lực của đối phương quá mạnh. Bởi thế bề ngang chiến tuyến dài đến hơn hai dặm.
Theo kế hoạch, kỵ binh phối hợp một số bộ binh đảm nhiệm hướng Tây - Tây Bắc của Hiến Doanh, nơi chưa xây luỹ, là hướng đột phá chính. Đại bộ phận bộ binh đảm trách tiếp cận luỹ, vượt luỹ đánh tràn vào. Sau khi phá được hàng rào phòng thủ của đối phương, kỵ bộ tập trung đánh thọc sâu, nhắm bến chính ở hướng Nam, chia cắt quân Thiên Đức ra làm hai bộ phận. Sau cùng, khi hợp được với quân thuỷ dưới sông sẽ chia tả hữu, dùng quân số áp đảo vây kín các khối quân Thiên Đức mà tiêu diệt.
Nhìn chung, đây là một kế hoạch tốt, hạn chế t·hương v·ong khi tiếp cận đối phương, cận chiến hòng giảm hiệu quả của những v·ũ k·hí uy lực cần thời gian tiếp đạn.
Mọi sắp đặt có lẽ sẽ đem lại kết quả như kỳ vọng của La Đình Kính nếu như Kính và Dũng cẩn trọng, chú ý đến vài tiểu tiết.
Chiều muộn, Thiết Kỵ Tướng quân Bùi Quang Dũng sắp đặt binh mã thành 16 đội cờ quạt rợp trời.
Phía đối diện, cách chừng hơn 2 dặm tính từ nơi Dũng đang duyệt quân lần cuối, Trung đoàn Thần Vũ có thêm Tiểu đoàn Tất Thắng, ngót hai nghìn tay súng, phụ trách phòng ngự sau dãy công sự gồm đất, sọt đá, gỗ… Quân trinh sát báo tin về, Triệu Quang Phục và Đoàn Thượng lấy làm lạ khi đối phương chia nhỏ kỵ binh thành từng đội như vậy. Bàn định một hồi, hai tiền bối trong quân đưa ra nhận định, khả năng quân Tế Giang chia nhỏ quân cùng t·ấn c·ông thay vì dàn hàng ngang xông lên nhằm giảm t·hương v·ong.
Chương khoanh tay ngồi nghe, đăm chiêu suy nghĩ một hồi, đồng tình với ý kiến của hai người.
-Cũng là mẹo hay để giảm t·hương v·ong cho binh sĩ, giảm uy lực của thần công. - Chương nói. - Như vậy cũng hợp lý, bộ binh t·ấn c·ông chỗ dãy tường, kỵ binh dùng tốc độ đột kích. Thật tiếc do thời gian gấp gáp chẳng thể đào nhiều hào chông, đối sách của hai chú là gì?
Triệu Quang Phục nói:
-Ý định của họ hẳn là dùng kỵ binh đánh vượt qua chúng ta bấp chấp t·hương v·ong, hội với thuỷ quân sau mới toả ra hai ngả. Thật không khó để đoán được ý định ấy.
-Thọc sâu chia cắt, đánh tạt sườn, tập kích, vu hồi vốn là sở trường của quân ta. Từ ngày ông già Lý An huấn luyện sĩ tốt, cháu không tin ông ấy thua bọn La Đình Kính trong việc luyện quân. Muốn chia cắt ta ư? Phòng ngự của chúng ta có chiều sâu, chả biết họ có bao nhiêu quân nhưng với hai nghìn tay súng tinh nhuệ cùng chỗ ẩn nấp, bẫy kín thì… nếu là các chú, các chú cần bao nhiêu quân để tràn qua?
Đoàn Thượng nói:
-Ta không giỏi kỵ binh, song bộ binh tràn qua được e là phải gấp ba số thủ, chấp nhận t·hương v·ong khoảng một nửa, có thể hơn một tí.
Triệu Quang Phục lên tiếng:
-Kỵ binh tốc độ mau lẹ, cỡ ba đến bốn nghìn quân họ sẽ tràn qua được. Số quân kỵ ấy bọn Tế Giang chắc chắn đủ.
-Chúng ta sở trường bộ binh, vậy kéo bọn kỵ binh xuống đất là được.
Đoàn Thượng nói:
-Nói thì dễ, kỵ binh dùng giáo dài, khiên bọc đồng lại có tốc độ càn lướt. Ta diệt được toán đầu còn những toán sau, xạ thủ nạp đạn sao kịp.
Chương ngẫm nghĩ một lúc, bảo nữ binh gọi chỉ huy pháo trấn mặt Tây vào gặp. Chương hỏi tình hình, chỉ huy trẻ này đáp:
-Báo cáo Vương, tôi đã chia hai mươi khẩu pháo thành bốn cụm, mỗi cụm kèm hai hoả pháo liên hoàn trợ chiến tầm gần hoặc khi pháo thủ nạp đạn.
-Đối phương khả năng thay đổi cách t·ấn c·ông, hai vị tham mưu sẽ thông báo tình hình để cậu nắm và phối trí lại.
Nói đoạn Chương bước ra ngoài, một lúc sau quay lại, trên tay là một tấm lưới đánh cá cũ. Chương đặt lên bàn, nói:
-Thứ này ở đây quá nhiều, chắc do trời giúp.
Triệu Quang Phục nhướng mày nhìn sang Đoàn Thượng, Đoàn Thượng lắc đầu mà rằng:
-Hiến Doanh là thương cảng thiếu gì lưới đánh cá, thứ này để làm gì, chả lẽ Vạn Thắng vương xem đám Tế Giang là cá mà quăng lưới ư?
Chương cười tinh quái khiến Đoàn Thượng chột dạ, quay sang vỗ vai chỉ huy pháo binh và hỏi:
-Đoàn Văn Lan, con út của chú Thượng đúng không?
-Thưa đúng ạ.
-Ông già cậu ngoài đánh võ giỏi, dạy võ cho quân thì uống rượu chả ai bằng. Cậu đừng có theo gương ấy, ta nghe Cao Lịch nói dạo trước cậu tính xin vào chỗ Yết Kiêu làm thuỷ binh nhưng vì mê pháo nổ lại xin vào pháo binh?
-Thưa đúng ạ.
-Tên cậu giống con gái, dáng vẻ thư sinh rất hợp làm nho sĩ song ý chí của cậu lại xứng làm quân nhân. Cậu biết đánh cá cứ?
-Thưa Vương, lúc rảnh rỗi tôi với anh em hay bắt cá dưới sông.
-Được, vậy hôm nay cậu sẽ trở thành ngư phủ, kỵ binh Tế Giang là cá. Quăng chài lưới bắt được nhiều cá hay không phải xem cậu mát tay đến đâu.
Triệu Quang Phục, Đoàn Thượng và Đoàn Văn Lan cùng nhăn mặt không hiểu. Bấy giờ Chương mới thủng thẳng nói:
-Cậu bố trí thần công thành từng cặp, trùm lưới ở đầu nòng súng rồi khai hoả một lượt cự ly gần nhắm vào kỵ binh. Đạn tròn 80 ly có thể bị lọt lưới, cần chọn mắt lưới nhỏ, nếu thưa thì túm chặt ở chỗ lưới đầu nòng. Cậu ụp lưới xuống đầu quân Tế Giang, phần còn lại bộ binh biết phải làm gì.
Bọn Triệu Quang Phục lập tức mắt sáng như sao, cho là diệu kế tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả. Đàm Văn Lan lập tức chạy đi lấy một viên đạn pháo vào để so sánh.
-Thưa Vương, tôi sẽ thu gom lưới đánh cá loại nhỏ. Tôi có thể dùng sào giăng lưới trước họng súng, đạn bay đi sẽ kéo lưới theo. Tôi làm được.
Chương vỗ vai Đoàn Văn Lan thêm lần nữa, bảo:
-Lan Ngư phủ, một biệt danh khá hay đấy chứ.
-Đội ơn Vương đã ban tặng, tôi sẽ không làm ngài thất vọng.
Kể từ đó, con trai út của Đoàn Thượng có tên Lan Ngư phủ, quân sĩ hay gọi Ngư phủ tướng quân để ám chỉ Đoàn Văn Lan mặc dù Lan thuộc pháo binh. Từ gợi ý của Chương, Lan cùng bọn Hổ, Cao Lịch còn chế ra nhiều thứ khiến kỵ binh đối địch gặp ác mộng.
-Vạn Thắng vương thánh thật, vậy mà cũng nghĩ ra được. - Đoàn Thượng hỉ hả.
-Con hơn cha là nhà có phúc, trận này thắng cậu ta thành danh và… - Chương nhún vai. - Kỵ binh Tế Giang sẽ là cá. Bây giờ không còn sớm, đêm nay sẽ dài, nhờ hai chú kiểm tra quân tình lại một lượt giúp cháu.
Cuối giờ Dậu, tiếng trống trận của quân Tế Giang xa xa vang vọng từng hồi thúc giục, đó cũng là tín hiệu gửi đến cánh quân thuỷ. Đã thành lệ, trước giờ giao chiến dù công hay thủ, quân Thiên Đức đều tĩnh lặng kiểm tra lại một lượt những thứ sắp đặt và… chờ đợi.
Hai nghìn nóc nhà lớn nhỏ khắp Hiến Doanh đều phải tắt đuốc, không thắp đèn theo lệnh. Cả khu thị tứ rộng lớn im lìm trong đêm, các ngôi nhà san sát nhau cùng hàng trăm ngọn cây cao tán lá sum suê trở thành những mảng đen bí ẩn sẽ có hàng nghìn đốm sáng trong đêm đen một khi quân Tế Giang tràn lên.