Tiêu Lạc Hy không thể ngồi im được nữa. Lần trước thuê người tông xe Mộc Thiển Đình không thành. Lần này cô ta không tin không hạ bệ được Mộc Thiển Đình.
Chẳng phải Mộc Thiển Đình muốn nổi tiếng lắm sao? Cô ta bèn giúp Mộc Thiển Đình càng nổi hơn nữa! Cô ta đã nghĩ ra cách khiến cho Mộc Thiển Đình thân bại danh liệt, cút khỏi giới truyền thông rồi!
Tiêu Lạc Hy muốn hãm hại Mộc Thiển Đình, bằng cách đem quá khứ nhớ nhuốc đáng xấu hổ kia vốn là của cô ta đem phơi bày cho cánh truyền thông cả nước đều biết. Vốn cô ta định tự mình ra tay, nhưng tình cờ thế nào trên đường đi mua sắm lại đụng trúng một người.
Lúc đi ra cửa trung tâm thương mại một cô gái dáng vẻ khổ sở, nhếch nhác, nhìn có chút điên loạn va phải cô ta.
Cô gái kia còn luôn miệng lầm bẩm. " Con khốn Tiêu Lạc Hy! Tiêu Lạc Hy! Chính mày làm tao thành thế này! Là mày! Là mày! ".
Tiêu Lạc Hy vốn còn bực bội vì có người đụng vào mình, nhưng khi nghe thấy cô gái kia nói nhăng nói cuội lại là nói đến tên của mình. À mà cũng không đúng. Bây giờ là cái tên của Mộc Thiển Đình thật cơ mà!
Tiêu Lạc Hy như ngộ ra điều gì, chợt khóe miệng cô ta nhếch lên, ghé sát vào tai cô gái kia mà nói một câu. " Cô có muốn trả thù không? Làm cho Tiêu Lạc Hy cút khỏi thể giới này mãi mãi! ".
Hơn một tuần sau, bộ sưu tập thiết kế mùa hè mới do Mộc Thiển Đình làm thiết kế đã cho ra mắt. Lục thị tổ chức một buổi trình diễn thời trang trên thảm đỏ sân khấu lớn có mặt đông đủ truyền thông cả nước tụ hội. Xem chừng là một buổi cho ra mắt thời trang lớn.
Ngay khi sân khấu bắt đầu có những cô người mẫu chuyên nghiệp bước ra lần lượt trình diễn, các bộ váy đều nhận được rất nhiều tràng vỗ tay. Thậm chí người đại diện đối tác có tiếng từ Pháp tới cũng phải vỗ tay công nhận thiết kế độc đáo đầy tính sáng tạo của cô.
Khi các người mẫu đã trình diễn hết các mẫu thiết kế thì người cuối cùng bước ra sàn trình diễn chính là Mộc
Thiền Đình.
Ánh đèn trung tâm chiếu vào chính giữa sân khấu. Cô bước ra với một bộ váy cúp ngực phần trên đính toàn bộ hoa hồng xanh lam, phần dưới chân váy lụa bung ra phía sau bồng bềnh như một bộ váy công chúa xinh đẹp.
Mộc Thiển Đình vừa xuất hiện đã mang đến cảm giác bạch nguyệt quang tỏa sáng dịu dàng, như một thiên sứ hạ phàm khiến cho tất cả mọi người đều điêu đứng, chìm đắm trong nhan sắc cực phẩm của cô.
Như một cô công chúa, cô được Lục Chính Thần bất ngờ từ dưới khán đài bước lên. Anh cầm lấy tay cô, cúi đầu hôn lên mu bàn tay trắng nõn mịn màng. Khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông nhìn cô mỉm cười ấm áp.
Cô cũng mỉm cười đầy ngọt ngào đáp lại anh.
Dưới khán đài là hàng ngàn tràng vỗ tay nồng nhiệt cùng tiếng reo hò hú hét của đám người.
" Hôn đi! Hôn đi! ".
" Hôn đi! Hôn đi! ".
Mộc Thiển Đình hai gò má ửng hồng, ngượng ngùng nhìn xung quanh. Lục Chính Thần thật không làm người xung quanh thất vọng. Anh trực tiếp vòng tay qua eo cô, cúi đầu hôn xuống cánh môi hồng mềm mại. Cô trợn tròn mắt bất ngờ, nhưng cũng không đẩy anh ra. Ngược lại nhắm mắt cảm nhận dư vị ngọt ngào mà anh đem lại.
Đám người phía bên dưới càng được dịp há hốc, hò reo rộn rã.
Ở một góc tối, hình bóng một người đàn ông bí ẩn mặc áo vest đen, khuôn mặt đẹp trai nơi góc bị che khuất nửa phần trên. Chỉ thấy được nửa bên dưới nét mặt tối sầm lại. Người đàn ông siết chặt tay, cũng không nhìn thêm cảnh ngọt ngào của đôi nam nữ trên sân khấu nữa mà quay lưng bỏ đi.
Khi hai người còn đang chìm đắm trong ngọt ngào thì bất ngờ trên sân khấu màn hình chiếu bật lên, hiện ra là những thông tin hình ảnh về gia cảnh có ông bố nghiện rượu cùng người mẹ bệnh tật, còn có những công việc thấp kém trước đây mà Tiêu Lạc Hy từng làm.
Mặc dù là những việc đó đều là của Tiêu Lạc Hy. Nhưng vì cô ta đã thay đổi vận số với Mộc Thiền Đình nên những hình ảnh của cô ta đều được thay bằng hình ảnh của Thiển Đình.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều không khỏi bàng hoàng mà bất ngờ chú ý đến màn hình chiếu.
Lục Chính Thần buông cô ra. Hai người phát hiện ánh mắt mọi người trở nên kì quặc cùng theo đó nhìn về phía màn hình chiếu. Mộc Thiển Đình kinh ngạc, cô không nghĩ lại có người lấy mấy chuyện này ra để hạ bệ danh tiếng của cô. Lục Chính Thần sắc mặt cũng không tốt. Anh nhíu mày nhìn về màn hình chiếu, dường như rất tức giận.
Anh nắm chặt tay thành nắm đấm.
Vào lúc mọi người còn đang tập trung vào một tiêu điểm thì bất ngờ từ phía bên dưới một người phụ nữ xông lên.
Trong tay cô ta còn cầm theo một con dao găm sắc nhọn. Cô ta điên loạn gào lên, hướng thẳng tới chỗ Mộc Thiển Đình mà nhắm.
" Con khốn! Mày chết đi! ".
Lục Chính Thần phát hiện ra cô ta đầu tiên. Anh nhanh chóng chắn trước mặt bảo vệ cho cô, cùng lúc di chuyển kéo cô sang một bên. Dù đã phản ứng nhanh nhưng anh vẫn không tránh khỏi bị con dao kia đâm vào cánh tay.
Hôm nay Lục Chính Thần lại còn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, để lộ vết thương máu loang ra thấy rõ.
" Thần Thần! ". Mộc Thiển Đình được Lục Chính Thần ôm trọn vào lòng nên rất an toàn. Khi cô nhìn thấy cánh tay anh bị đâm chảy máu thì lo lắng nhíu chặt mi mà kêu lên.
Trương Mạn Ny nhìn vào con dao trong tay đẩy máu tươi mà sợ hãi vất xuống đất, cô ta nhanh chống bị đám bảo vệ của tòa nhà chạy đến giữ chặt.
" Bắt cô ta giao cho cảnh sát! ". Chị Trương vẻ mặt nghiêm trọng nói với đám bảo vệ.
Trương Mạn Ny bị khống chế dường như phát điên. Cô ta không ngừng hét lên điên loạn.
Mộc Thiển Đình còn đang nhìn vết thương của Lục Chính Thần máu tươi chảy ra nhuốm đỏ một mảnh áo sơ mi trắng, trái tim cô như quặn thắt lại. Cô đau xót cho anh! Lại nghe được người phụ nữ điên kia gào thét thì quay ra trừng mắt tức giận với cô ta.
Hiện trường lúc này có chút hỗn loạn. Trương Mạn Ny bị cảnh sát bắt đi.
Lục Chính Thần được cô đưa vào bệnh viện sơ cứu vết thương.