Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp

Chương 26: Ngày thứ hai mươi sáu làm sự nghiệp




Hạ Khê nghiêm túc hỏi lại: "Phạm Kiện là ai ạ?"

Người không xứng để cô nhớ tên, cô sẽ không nhớ nổi.

Hơn nữa Hạ Khê còn thoải mái hào phóng móc móc túi quần trống rỗng của mình, nói: "Cháu không có tiền!!"

Thời điểm mới biết mình là con quễ nghèo hèn, Hạ Khê còn có chút đau lòng, nghèo cạp đất mà ăn luôn.

Đáng thương bất lực.

Hiện tại cô đã thản nhiên tiếp nhận rồi. Hơn nữa còn có thể đúng lý hợp tình mà ca vang mình không có một xu dính túi.

Nếu thật sự có tiền cô đi đút lót làm cái khỉ gì, trực tiếp đi mở cái võ quán cho rồi.

Đạo diễn tổ tiết mục đối mặt với Hạ Khê kiêu ngạo ca vang bài ca không tiền, có chút dở khóc dở cười: "Cháu không cần lo lắng, cũng không phải chú nhớ thương chút tiền của cháu."

Hạ Khê: "Thế chú gọi cháu qua đây làm gì ạ?"

Đạo diễn cũng buồn phiền, không có việc gì thì không gọi cháu được à?

Chẳng qua đối diện với ánh mắt của Hạ Khê, đạo diễn cảm thấy không có việc gì thì đúng là không nên gọi cô mới đúng. Dù sao đây là cô gái nỗ lực đến chớt, gọi cô ra sẽ làm chậm trễ sự nghiệp của cô.

Đạo diễn xua tay ý bảo Hạ Khê đi luyện tập đi.

"Ban đầu là có, bây giờ thì hết rồi."

Bởi vì Triệu Thiên Kỳ đã báo trước rồi, đạo diễn cũng chú ý đến động thái của Phạm Kiện. Vốn dĩ muốn thương lượng với Hạ Khê...Hiện tại không cần nữa.

Phạm Kiện không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Hạ Khê, thậm chí còn có hiệu quả trợ công cực kì thành công, giúp Hạ Khê hút được một đống fans.

Đạo diễn nghĩ nghĩ: Nếu Phạm Kiện biết được hành động vĩ đại của anh ta có thể nói là xả thân mình nâng Hạ Khê, còn Hạ Khê đến tên anh ta cũng chẳng buồn nhớ, đoán chứng sẽ khóc ngất luôn.

...

Hai cái quảng cáo Hạ Khê quay chụp rất nhanh được phát sóng giữa chương trình. Không chỉ xuất hiện trên tiết mục chính, quảng cáo ô tô còn là sản phẩm đặc biệt, xem như rất hài lòng với hiệu quả quay chụp của Hạ Khê, trực tiếp phát trên các trang web video lớn.

Mở trang web ra là có thể nhìn thấy mặt Hạ Khê.

Nhóm Khê Thuỷ đã có quy mô không hề nhỏ. Khi các tuyển thủ bắt đầu nhận các quảng cáo nhỏ, các cô ấy vẫn luôn lén lút chờ mong thấy mặt Hạ Khê. Lần đầu tiên Hạ Khê xếp hạng 3, hoàn toàn ở tầm địa vị cao, không nên không có loại tài nguyên này.

Nhưng mà người ta lục tục quay chụp, chỉ có các cô ấy là chả có gì, Khê Thuỷ thật ra rất sốt ruột.

Trong fan club nhắc mãi chuyện này.

"Bao giờ Khê Khê mới quay quảng cáo bé xinh đây, muốn thấy Khê Khê nhận quảng cáo quá đi à."

"Hôm nay tổ tiết mục cho Khê Khê nhận quảng cáo chưa ---- chưa luôn."

Sau đó trong một đám than ngắn thở dài, đột nhiên có người chen chân.

"Có có có, mọi người mau đi xem đi. Con nhóc này được, lần này trực tiếp có hai cái, còn có một quảng cáo đơn dòng ô tô cao cấp, tui cũng bị vẻ đẹp của "con gái" mê hoặc luôn rồi!"

Không tới thì thôi, tới là trực tiếp có hai cái. Trong đó một cái còn là người quảng cáo đơn dòng ô tô cao cấp.

Khê Thuỷ:!!!

"Con gái" có tiền đồ quá đi, người làm mẹ đây vui chết mất!

Nhóm Khê Thuỷ vui mừng khắp chốn, tập thể hướng về hai cái quảng cáo kia. Sau đó phát hiện đẹp ngây ngất gì đó nói không hề khoa trương chút nào.

Trong quảng cáo đồ uống mấy người Hạ Khê và Sở Tư Tư mặc trang phục váy ngắn tươi mát. Hạ Khê được phân cho màu xanh lam, đồ uống trong tay cũng đồng màu với váy.

Gió khẽ thổi mái tóc cô, Hạ Khê nheo nheo mắt, dùng một bàn tay khác vén tóc ra sau tai, sau đó giơ đồ uống lên tu một ngụm.

Màn ảnh đặc tả Hạ Khê một cảnh, dán sát mặt, lông mi nhỏ dài cong vút, gương mặt da thịt trắng nõn tinh tế hơi hơi ngửa đầu uống đồ uống, hàm dưới mượt mà không có một chút thịt thừa nào.

Vô tình cho người ta cảm giác của mùa hè, gió biển, bờ cát.

Sở Tư Tư cầm một chai đồ uống, đưa Hạ Khê vặn nắp chai giúp, cũng coi như là tái hiện lại cảnh hàng ngày.

Làn đạn.

[Uống đồ uống này có thể đẹp lên sao. Tui học xong rồi, lập tức hạ tay mua mười thùng đồ uống!!]

[Nghỉ phép, tui có thể, không có thời gian đi biển thì thôi đi, không lẽ mua không nổi đồ uống sao?? Lẹ lên lẹ lên!!]

Nếu nói quảng cáo đồ uống là cơn gió tươi mát, phát huy như ngày thường, nhưng quảng cáo ô tô cao cấp hoàn toàn là dùng vẻ ngoài ăn thịt người ----

Ô tô màu đen chạy nhanh trong núi, băng băng trên con đường ruộng nho nhỏ. Thân xe dưới ánh mặt trời rực rỡ lấp lánh, toả ra sắc màu khác biệt. Hơn nữa thanh âm động cơ một giây lại một giây làm tim người đập thình thịch đến bay lên. Ở vài giây cuối cùng, xe lấy một cái hất đuôi xe xinh đẹp đỗ lại, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống.

Đầu tiên là tóc dài đen nhánh, ngay sau đó là trán nhỏ trơn bóng, mũi nhỏ kiêu kì, môi đỏ thẫm.....

Mỗi một cảnh đều như phim điện ảnh tua chậm, kéo đủ cảm giác chờ mong của người xem. Cuối cùng hoàn toàn bày ra, không khiến người ta thất vọng, mà là -----

Phải như thế chứ!!

Hạ Khê ngồi trên điều khiển ô tô màu đen, mặc tây trang trắng cắt may vừa người, tóc đen xoã dài, màu sắc trái ngược đánh sâu vào thị giác. Cô nhìn ra phía ngoài cửa sổ, mắt đẹp mỉm cười giống như là đang chăm chú nhìn vào mỗi người trước màn hình.

"Muốn tôi tiễn cậu một đoạn đường không?" Cô hỏi.

Sau đó lông mày nâng lên: "Lên xe."

Muốn bao nhiêu tiêu sái có bấy nhiêu.

Logo của nhãn hiệu xe phóng lớn.

Khê Thuỷ:!!!

Người xem đột nhiên quét đến quảng cáo này:!!!

Chỉ có dấu chấm than mới biểu đạt được cảm xúc trong nội tâm các cô thôi. Cái này cũng quá quá quá đẹp rồi, quá phong cách tổng tài bá đạo!!!

Cổ vương thành tinh Hạ Khê Khê.

...

"Bà mịe nó, tui trực tiếp chào hỏi luôn nè. Hi chồng yêu của em!!"

"Cứu tui cứu tui, vốn dĩ tui còn chưa get được Hạ Khê. Tui biết cổ đẹp, nhưng luôn cảm thấy cổ không hợp với mắt thẩm mỹ của tui. Hiện tại tui phát hiện, mắt thẩm mỹ là cái khỉ gì, bản chất của tui là chó liếm nhan sắc!!!"

"Muốn muốn muốn, vợ ơi đợi em, hiện tại iem lên xe liền nè."

"Khoảnh khắc Hạ Khê nhướng mày, tim tui bốn chục ngăn đều là Khê Khê."

"Cảm thấy bầu không khí rất tuyệt. Toàn bộ quá trình tui đều bổ não nữ tổng tài yêu tui. Cầu xin các nhà làm phim, đến đây nhìn xem cái gì gọi là cuồng ngạo tà mị chân chính nè. Không nghĩ tới ngắm diễn viên ngắm cả đời chưa thấy ai hợp vai tổng tài bá đạo, một giây dính vào, vậy mà lại thấy được trên người idol nữ 1515."

Tay nghề quay phim của hãng ô tô hàng hiệu tương đối cao cấp, Hạ Khê cho dù là từ diện mạo hay là cái giơ tay nhấc chân đều có vẻ rất cao cấp, hoàn mỹ hoà hợp với ý nghĩa của nhãn hiệu. Chỉ nghĩ không ngừng ngắm đi ngắm lại, không ngừng bình luận cái nhướng mày cùng câu "Lên xe."

Biểu cảm kia có thể nói là cực kì đúng chỗ, trực tiếp khiến người ta liên tưởng đến một tổng tài bá đạo.

Khê Thuỷ: Khẳng định là lên nha, không lên không phải người. Cái này còn cần chị hỏi sao??

Khê Thuỷ cảm thấy làm fans Hạ Khê thật sự quá trời là hạnh phúc, "con gái" có nhiều mặt như vậy, các cô rất vui vẻ.

Không chỉ mỗi Khê Thuỷ muốn ngồi trên ghế phụ của Hạ Khê, cả các dân mạng còn lại xem quảng cáo cũng sôi nổi hét lớn muốn ngồi ghế phụ bên Hạ Khê.

- --Không ngồi được.

Ba chữ lạnh như băng đánh vỡ mộng tưởng của dân mạng.

Dân mạng phẫn nộ hùng hùng hổ hổ: Để tôi xem đến cùng là ai một hai phải gõ đầu cho tụi tui tỉnh ngủ.

Là nick của nhãn hiệu ô tô, nick chính chủ tích xanh V, không phải loại nick clone.

Dân mạng:??? Mắc mớ gì anh tự mình qua gõ đầu tui dậy??

Nhãn hiệu ô tô V đã cảm thấy được hình như mình bị hiểu lầm rồi, nhanh chân làm rõ.

"Tui nói mấy người không ngồi được là thật sự không ngồi được." Không có ý cướp đoạt quyền mơ ngủ của mọi người đâu.

"Tổng tài bá đạo nhà mấy người, cô ấy à, chưa có bằng lái."

Người xem:??? Việc không có bằng lái mọi người hoàn toàn không đoán trước được.

Được nha chị Hạ Khê kia, sau khi chị gợi lên cho chúng tui cảm xúc muốn bò lên ghế lái phụ của chị, chị lại nói với chúng tui là chị chưa có bằng lái??

...

Hạ Khê thật sự là không có bằng lái, video phía sau hậu trường hoàn hoàn chỉnh chỉnh ghi lại toàn bộ quá trình.

Những đoạn lái xe ngắn đó đều là người khác điều khiển xe, Hạ Khê trong đó chỉ là làm màu vài tý. Đầu tiên là hướng màn ảnh đọc lời thoại.

"Tớ đây là đang quay chụp thôi, cũng không thật sự đang lái xe." Cho thấy hành vi của mình đang vi phạm pháp luật.

Ngay sau đó giống như là nghĩ ra cái gì, dò hỏi nhân viên công tác: "Như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu cho mọi người nhỉ?"

"Chắc là sẽ không có ai bắt chước em không bằng mà lái xe trên đường đâu nhỉ?"

Hạ Khê đã bắt đầu thấu hiểu sức mạnh của nhân vật công chúng, mỗi tiếng nói mỗi động tác đều phải chú ý.

Nhân viên công tác đầu đầy dấu chấm hỏi, kiên định: "Không có đâu, yên tâm."

Khẳng cần phải có bằng lái mới có thể lái xe.

Quay hình cùng hiện thực phải tách bạch rõ ràng. Trước đó bọn họ không phải chưa từng tiếp xúc với minh tinh quay hình mà không có bằng lái. Dù sao tuy rằng hiện tại học lái xe rất phổ biến, nhưng minh tinh bình thường đều có tài xế, nếu không có thời gian đi thi bằng lái cũng rất bình thường.

Chẳng qua suy xét toàn diện như Hạ Khê, bọn họ cũng là lần đầu tiên thấy.

Chung quy lại Hạ Khê vẫn có chút không yên tâm, cho đến khi quay chụp kết thúc còn đề nghị: "Mọi người có cần ghi chú một hàng chữ nho nhỏ: Đi đường ngàn vạn điều, an toàn điều thứ nhất, có bằng lái mới điều khiển an toàn."

Nhân viên công tác lộ ra nụ cười lễ phép mà không mất đi sự xấu hổ, hàng chữ này thật sự là phối hợp với quảng cáo cao cấp xa hoa của bọn họ được sao???!!!

Vẫn luôn cảm thấy phong cách đột ngột thay đổi, trực tiếp biến thành quảng cáo phổ cập khoa học giao thông công ích.

Từ hậu trường có thể nhìn ra Hạ Khê chẳng những không có bằng lái, còn sợ chuyện làm hại người xem không có bằng lái phóng lên đường mà rầu thúi ruột.

Dân mạng: Hoá ra đây là điểm lo lắng kỳ kỳ quái quái của nữ tổng tài bá đạo không có bằng lái sao??

Động tác nhất trí cười sằng sặc.

Quan trọng là có người thật sự phát hiện nhãn hàng ô tô chấp nhận kiến nghị của Hạ Khê, ở một đoạn trong video chèn thêm một dòng chứ chạy ngang nhỏ.

Bề ngoài thì tỏ vẻ không đồng tình, nhưng trên thực tế vẫn làm theo. Nhãn hàng sủng em gái nhỏ quá đi!!

Hậu trường này của Hạ Khê vậy mà lại được hưởng ứng hơn cả quảng cáo, trực tiếp kéo fans bằng hai phong cách. Người trước khiến tim đập bình bịch, người sau lại khiến cười thành cơ bụng.

Mọi người vui vẻ đùa giỡn.

"Ai có thể nghĩ tới nữ tổng tài bá đạo thật ra còn chưa có bằng lái nữa (đầu chó)."

"Ai có thể nghĩ đến mặt ngoài trông thì ổn định, cuồng ngạo tà mị, giây tiếp theo lại có thể huỷ thiên diệt địa. Ngầm lải nhải sợ người khác làm trái với quy tắc giao thông:))."

"Cười ẻ cười ẻ, Hạ Khê có thể cưỡi xe đạp đón em, hoặc là em đèo chị cũng được!!!"

"Tui có bằng lái, xin được làm tài xế cho Hạ tổng."

Có người chụp lại hình quảng cáo của Hạ Khê làm thành meme: "Tui cảm thấy ba phần lạnh nhạt biểu diễn rất đạt!!"

Mọi người xem thật kỹ, đúng là rất đạt!!

Chẳng qua như vậy lương tâm không đau sao. Một giây trước còn gọi người ta là chồng yêu, một giây sau lại dùng để làm meme???

Nhìn kỹ lại thì vẫn là fans nhà Hạ Khê, Khê Thuỷ.

Lương tâm sẽ không đau đâu, nhóm Khê Thuỷ đã sôi nổi gia nhập vào đội quân meme. Hơn nữa còn trở thành công ty sản xuất meme Hạ Khê top 1.

Fans chơi so với người qua đường còn rồ hơn.

...

Meme [ba phần lạnh nhạt, ba phần châm biếm, bốn phần thờ ơ] của Hạ Khê đã truyền đi khắp mọi miền tổ quốc. [Cho mày ăn phân] cũng không được buông tha, toàn bộ đều bị moi ra.

Nhảy vọt cái trở thành nhà giàu meme, cho dù có quen hay không quen, cho dù có xem show tuyển chọn hay không. Dù sao hai tấm ảnh này lập tức mở ra con đường quốc dân độ cho Hạ Khê.

Meme, là vũ khí sắc bén cho người trẻ hiện nay không thiếu người nói chuyện phiếm. Không có meme mà nói chuyện luôn có vẻ như thiếu thốn tý thú vị.

Đạo diễn tổ tiết mục cũng thuận theo trào lưu bán meme Hạ Khê.

Sau khi ông phát hiện quảng cáo nhận được khen ngợi có ý tưởng buôn bán mới. Sao có thể quên một người lớn như Hạ Khê vậy chứ.

Vì thế cùng ngày đạo diễn bưng chén trà tới phòng luyện tập của Hạ Khê, cười tủm tỉm dò hỏi Hạ Khê có muốn mở tài khoản Weibo không.

Ông đã giao lưu qua cùng công ty Hạ Khê, công ty nói mở Weibo hay không phải được Hạ Khê đồng ý.

Đạo diễn bắt đầu xúi giục: "Các tuyển thủ còn lại đều đã mở Weibo rồi, chỉ có cháu là chưa có thôi."

Đồng bọn của cháu đều có cả rồi, chỉ có cháu là không có, còn chờ gì nữa mà không chạy đi lập đi??!!

"Cháu nhìn chú bằng cái ánh mắt gì vậy?" Đạo diễn cảm thấy ánh mắt của Hạ Khê có chút kỳ quái.

Hạ Khê ăn ngay nói thật: "Cảnh giác."

Người thích gây chuyện nhất trong toàn bộ chương trình chính là đạo diễn, mỗi ngày đều nghĩ cái gì thì muốn cái đó.

"......"

Mấy năm nay đạo diễn đã gặp qua đủ loại người quanh co lòng vòng, một việc nhỏ nhặt cũng có thể xoay mòng mòng mấy vòng mới nói người ta nghe hiểu được. Người nói tiếng người đơn giản dễ hiểu như Hạ Khê rất ít khi gặp được.

Nói trắng ra là ông không thích ứng kịp.

Hạ Khê hỏi đạo diễn: "Vì sao nhất định phải mở Weibo? Mở rồi thì được ích lợi gì?"

"Tác dụng rất nhiều, có thể tuyên truyền, có thể tương tác với fans, còn có thể cùng bạn bè theo dõi lẫn nhau...."

Hạ Khê giơ tay ngừng lại: "Không có điện thoại."

Di động bị tịch thu rồi, không có cách tương tác với fans. Cho dù đạo diễn có tạm thời mượn di động mở tài khoản cho cô, vậy thì cũng không phải hành động của chính cô.

Còn cái chuyện theo dõi lẫn nhau với bạn bè: "Hiện tại mỗi ngày cháu đều cùng bạn bè ở bên nhau."

Ngay cả đạo diễn cũng cảm thấy mình trong lời nói của Hạ Khê có chút ngớ ngẩn.

Hạ Khê nghĩ: "Cái này bắt buộc sao? Nếu không làm sẽ trừ phần cơm?"

Đạo diễn có chút hoảng nhanh chóng giải thích: "Không có không có." Hợp đồng tuyển thủ không có yêu cầu nhất định phải phối hợp tuyên truyền giống như minh tinh hạng nhất. Camera vẫn đang quay, đừng khiến ông thành kẻ ép buộc không được đến cơm cũng không cho tuyển thủ ăn.

Nếu không phải bắt buộc, vậy ------

"Không mở." Lạnh lẽo vô tình, bỏ qua tương tác với fans, theo dõi bạn bè, không phải còn thừa mỗi tuyên truyền sao.

Đạo diễn không có lương tâm, cả người chỉ nghĩ muốn người ta làm không công.

Sở Tư Tư, Trần Mộng Giai bên cạnh liên tục gật đầu, duy trì tinh thần cô giáo Hạ không làm không công.

Nên nói Hạ Khê đều đã nói, đạo diễn dụ dỗ thất bại.

Hạ Khê hoàn toàn không cắn câu.

Sau khi đạo diễn rời đi, Sở Tư Tư tò mò: "Khê Khê không thích Weibo sao?"

Nếu là nói như vậy có chút khó xử, dù sao hiển nhiên Hạ Khê chắc chắn sẽ đứng vào hàng ngũ debut.

Hạ Khê lắc đầu nói ra ý nghĩ thật của mình: "Cũng không phải là không thích. Thật ra là lười, ngại phiền phức."

Cô không phải một người thích phiền phức, càng đơn giản càng thuần khiết mới là điều mà nội tâm Hạ Khê hướng tới.

"Về sau cần thì sẽ mở, hiện tại không cần, thì không vội."

Trần Mộng Giai thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi, tớ còn muốn theo dõi lẫn nhau với cậu nữa."

Khê Thuỷ đối với điều này cũng tiếp thu rất tốt. Vốn dĩ lâu như vậy chưa được sờ đến cái Weibo của Hạ Khê, các cô còn tưởng Hạ Khê trực tiếp không tính mở, hoá ra vẫn sẽ mở, chỉ là vấn đề sớm muộn thôi.

Muộn một chút cũng tốt, giống như Hạ Khê nói, di động bị tịch thu rồi, tương tác với các cô cũng chẳng phải người thật.

Triệu Thiên Kỳ đối diện với đôi mắt Hạ Khê, hai người trăm miệng một lời.

"Tập không?"

"Tập?"

Ăn ý full combo, nhìn nhau cười.

Trần Mộng Giai, Sở Tư Tư bối cảnh học tra run bần bật, học thần thế giới này quá khủng khiếp. Các cô ấy cũng mới nghỉ ngơi có 10 phút mà.

Muốn khóc.

Hạ Khê hai ngày nay vẫn luôn rất hưng phấn, cuối cùng cô cũng có thể cùng Triệu Thiên Kỳ hoàn thành một sân khấu công diễn.

Triệu Thiên Kỳ Hạ Khê từ công diễn đầu tiên đã luôn muốn cùng nhau hoàn thành một sân khấu, nhưng vẫn luôn bị đủ loại quy tắc thi đấu phiền toái tách ra. Hai lần công diễn đều chưa lập đội thành công.

Lần thứ ba thành công rồi.

Lần này trong đội không chỉ có Triệu Thiên Kỳ, còn có Sở Tư Tư. Hạ Khê cùng Trần Mộng Giai xem như lần hợp tác thứ hai.

- --

Hạ Khê là tuyển thủ có tiếng phấn đấu nhất trong chương trình, chỉ cần làm, vậy cô nhất định sẽ tận lực làm thật tốt. Mà Triệu Thiên Kỳ có biệt danh là dancing-machine, hai người này ở cùng một chỗ chính là gấp đôi phấn đấu.

Giống như hoàn toàn không biết mệt mỏi, càng luyện càng hăng, các đội viên cũng không dám lên tiếc. Một mặt là kiêu ngạo mình có đồng đội lợi hại ưu tú như vậy, mặt khác lại khổ sở.

Mình thật là cùi bắp hiuhiu.

Hạ Khê cùng Triệu Thiên Kỳ tinh lực tràn đầy, chẳng qua cũng không phải tự mình vui phần mình mà xem nhẹ mọi người còn lại. Hạ Khê sau khi nhận ra ở đây đã có vài người tỏ vẻ mệt mỏi rõ ràng, cho các cô ấy nhanh về nghỉ ngơi, cô và Triệu Thiên Kỳ vẫn có thể tập thêm một lúc nữa.

Trước gương tập nhảy, hai thiếu nữ vẻ ngoài và phong cách hoàn toàn không giống nhau, động tác lại càng ngày càng đều nhịp.

Người quay phim kinh ngạc cảm thán, Triệu Thiên Kỳ ưu tú là chuyện tất cả mọi người đều biết, nhưng tốc độ tiến bộ của Hạ Khê cũng quá nhanh rồi.

"Xong rồi, đi đây."

Hạ Khê và Triệu Thiên Kỳ không biết đã hoàn thành bao nhiêu lần động tác kết thúc. Sau khi thấy không có sự tì vết, Hạ Khê vỗ vai Triệu Thiên Kỳ.

Nhìn ra bên ngoài, trời cũng sáng rồi, cuối cùng các cô nắm thời gian quay về tắm rửa một lúc, ngủ một chập, nếu không tinh lực tràn đầy đến mấy cũng không chống đỡ được.

Ban ngày còn phải công bố thứ tự biểu diễn ở công diễn ba.

Triệu Thiên Kỳ không có dị nghị: "Được."

Cô ấy cũng cảm thấy mệt mỏi.

Hai người sóng vai đi trên hành lang, xếp thứ tự công diễn ba không biết đạo diễn lại muốn chơi cái chiêu màu mè gì.

Hạ Khê suy tư: "Thể lực tiêu hao kha khá, nếu phải vận động kịch liệt khả năng sẽ không quá chiếm ưu thế."

Triệu Thiên Kỳ: "Không sao, tin tưởng chính mình. Cho dù cậu không nghỉ ngơi vẫn có thể treo tất cả mọi người lên đánh."

Nhóc con, tự tin lên, cậu phải nhận thức rõ ràng với thực lực của mình một chút.

Tỉnh Thước đang ở trong một phòng luyện tập lắp ráp nhạc cụ.

Gần đây biểu hiện của anh ta trong chương trình không tốt, mỗi lần đều sẽ đọc được bình luận trái chiều.

Vì để hình tượng của mình tốt lên, Tỉnh Thước cũng dậy rất sớm.

Đột nhiên nghe được ngoài hành lang vang lên tiếng Hạ Khê và Triệu Thiên Kỳ, Tỉnh Thước xuất hiện vài phần tâm tư khoe khoang, anh ta cảm thấy con đường mình chọn sai rồi, anh ta nên bày ra tài hoa của mình.

Nhạc cụ còn chưa lắp ráp xong, vì thế Tỉnh Thước lanh trí, nói cho người quay phim của mình.

"Gần đây tôi có học b-box, anh giúp tôi kiểm tra thành quả học tập chút."

"Mới học chưa được bao lâu, khả năng sẽ không tốt lắm." Trước tiên tiêm một mũi dự phòng.

Sau đó dưới ánh nhìn chăm chú mờ mịt của quay phim, Tỉnh Thước bắt đầu màn biểu diễn b-box của mình. Một bên phát ra tiếng "Phụt phụt" từ trong miệng, một bên dựng lỗ tai lên định nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.

Hạ Khê sẽ đánh giá sao?

Hạ Khê sẽ đánh giá, giọng cô mang theo sự khó hiểu: "Có thằng nào đang đánh rắm sao?"

Lại còn là loại đánh liên hoàn.

"Có phải ăn hỏng bụng luôn rồi không." Cảm giác vấn đề còn không hề nhỏ.

Hạ Khê tập nhảy đến choáng vàng, chỉ còn lại bản năng nhận thức của loài người.

Tiếng b-box của Tỉnh Thước đột nhiên im bặt, trong não anh ta đều quanh quẩn câu của Hạ Khê---

Có thằng đang đánh rắm.

Tỉnh Thước:???

Thật ra trình độ b-box của Tỉnh Thước không quá kém, tuy rằng không phải quá tinh thông, nhưng tốt xấu gì cũng có thể lấy ra khoe khoang. Hơn nữa anh ta khiêm tốn nói với người quay phim mình là người mới học, vốn dĩ người quay phim không cảm thấy có vấn đề gì quá lớn.

Cho đến khi nghi ngờ của Hạ Khê vang lên.

Người quay phim: Bà mẹ, không thể nhìn thẳng được, sẽ cười chết mất!

...

Thứ tự biểu diễn cho công diễn ba không chơi trò chơi, đạo sư Vạn Quân mang tới quy tắc mới.

"Dựa theo giá trị trợ lực của mỗi đội viên cộng dồn lại, đội ngũ có số phiếu cao nhất sẽ có quyền ưu tiên quyết định."

Vạn Quân công bố xong hiện trường có người hô hào có người kêu rên.

"Bà mẹ, cái này không phải là xem nhân khí sao!"

"Khẳng định nhân khí đội Triệu Thiên Kỳ đứng nhất rồi. Một mình Triệu Thiên Kỳ cũng có thể chém cả đội chúng ta, đội bên đó còn có Hạ Khê, Sở Tư Tư,..."

Các đội khác đều cảm thấy đau đầu, giống như các cô ấy nói, giá trị trợ lực trên cơ bản có quan hệ khá lớn với nhân khí. Xếp hạng lần đầu Triệu Thiên Kỳ hạng nhất, Hạ Khê hạng ba, thứ hạng của Sở Tư Tư cũng không thấp.

Cho nên che gần cả nửa bầu trời.

Trần Mộng Giai tóm lấy tay Hạ Khê: "Đây là niềm vui khi ôm đùi vàng sao."

Như này cũng sướng quá rồi, tuy rằng cô ấy chỉ là đống đồ ăn, nhưng đồng đội của cô ấy mạnh nha. Cô ấy chỉ cần đợi được đưa bay toàn bộ hành trình là được.

Đội của Hạ Khê tổng giá trị trợ lực sẽ cao nhất, điểm này là không thể nghi ngờ, kết quả cũng như vậy. Nhưng khiến mọi người không ngờ tới là, số phiếu của Triệu Thiên Kỳ vậy mà lại không nghịch thiên như mọi người nghĩ, chỉ ở tầm trung.

"Ý?"

"Chuyện gì xảy ra vậy, không phải là tính sai rồi đấy chứ?"

Hiện trường đã vang lên vài tiếng nghi ngờ, thường xuyênn nhìn về phía Triệu Thiên Kỳ. Thần thái Triệu Thiên Kỳ vẫn như bình thường, không nhìn ra quá nhiều cảm xúc biến hóa.

Vạn Quân trấn an các tuyển thủ: "Tất cả số phiếu đều là thật, nếu ai có gì dị nghị, có thể tìm đạo diễn kiểm tra phiếu."

Chương trình < số phiếu hoàn toàn công bằng công khai minh bạch, dù sao cũng có ví dụ chương trình làm giả số phiếu bị tống vào ngục giam.

Bởi vậy các tuyển thủ còn lại lập tức ngậm miệng, chỉ là có vài phần khó hiểu thổn thức.

Triệu Thiên Kỳ hoàn toàn không bị ảnh hưởng: "Qua đây đi, sao thế?"

"Vui vẻ lên, đội chúng ta đứng nhất, nhanh thương lượng xem cuối cùng lên sân khấu thứ mấy."

Hạ Khê đi đầu gia nhập cuộc trò chuyện, thảo luận cùng Triệu Thiên Kỳ. Chẳng qua trong đầu cô vẫn hiện lên số giá trị trợ lực vừa thấy.

Không đúng.

...

Nhóm chat ba người trước đó Tỉnh Thước lập đã lâu không có ai nói chuyện, lần này Tỉnh Thước thử lên tiếng.

"Nè, gần đây hai người còn chú ý đến Hạ Khê không?"

Diêu Tinh Triết: Hạ Khê là ai, anh không nhắc đến cô ta em đã sớm quên rồi.

Lục Sâm: Một giây tôi kiếm được cả trăm triệu, không có có nhiều thời gian rảnh để chú ý mấy người râu ria đó.

Tỉnh Thước: "..." Loại diễn xuất này, anh ta chấm full điểm.

Nhưng ngay sau đó, Diêu Tinh Triết và Lục Sâm gần như trước sau gửi tin "Hạ Khê làm sao thế?"

Tỉnh Thước không thể nói chuyện Hạ Khê mắng anh ta b-box giống như đánh rắm, vì thế nhẹ nhàng bâng quơ nói.

"Không có gì, chỉ là muốn hai người chú ý chút, không cần lún quá sâu. Cảm giác Hạ Khê đã thay đổi rất nhiều, khó có thể nắm bắt. Tôi chỉ có ý tốt tới thông báo cho hai người thôi."

"Phải rồi, sắp tới công diễn ba rồi, chỗ tôi có dư vé, hai người muốn tới xem không?"

Trong miệng Diêu Tinh Triết ngậm bánh mì, nhanh tay đánh chữ trên bàn phím: "Anh họ, anh đang đùa gì vậy. Anh biết em ghét cô ta đến mức nào mà, cũng nhờ trước đó cô ta nấu cơm tạm được, em mới luôn nhẫn nhịn cô ta."

Tỉnh Thước phụ họa: "Ừ, nếu không phải anh đã nhận công việc rồi, thì anh cũng sẽ không tới."

Diêu Tinh Triết: Ai đi xem công diễn ba là con chó. Tôi để câu này lại đây, vé mời tôi cũng không đi. Mấy cái suy nghĩ lung tung gì đâu!

Lục Sâm đang ngồi trên ghế văn phòng to rộng lướt ánh mắt xuống câu "Ai đi xem công diễn ba là con chó", mí mắt nhảy nhảy mấy cái.

Hắn cũng không cam lòng yếu thế.

Lục Sâm: Chính xác, loại chuyện nhàm chấn ấu trĩ này ai đi xem chứ.

Tỉnh Thước đầu đầy dấu chấm hỏi, hai cái người này uống lộn thuốc rồi sao?

Lục Sâm thấy mình đã nhất trí với Diêu Tinh Triết, vì thế lại nhắm vào Tỉnh Thước: "Cậu cũng không được đi."

"Tuy rằng là công việc, nhưng thân thể cậu không tốt, có thể nghỉ nghỉ thì nghỉ ngơi đi."

Tiện thể còn đạp cho vài cái.

Tỉnh Thước có phương pháp ứng phó: "Thân thể rất tốt... Tôi là trợ giảng, không đi Lục tổng sẽ trả tiền vi phạm hợp đồng cho tôi sao?"

Anh ta là trợ giảng, cho nên hắn có thể quang minh chính đạp tiến vào chương trình.

Lục Sâm: Có thể nha, tôi cho cậu tiền vi phạm hợp đồng.

Sau đó Tỉnh Thước không nói nữa, nhóm chat lại rơi vào trầm mặc.

...

Công diễn ba của <> tổ chức đúng hạn, dường như vận mệnh khiến ba người Tỉnh Thước, Lục Sâm, Diêu Tinh Triết đụng mặt nhau tại hiện trường.