Vạn Ngô Chi Linh

Chương 56




Nhuận Kình Thương nhíu mày, lão cũng biết học viện hiện tại không khả năng lấy ra năm khối cao cấp ma hạch bất đồng thuộc tính, thế nhưng Linh hài tử này chỉ là một tam thuộc tính cao cấp ma pháp sư, lấy thực lực của y, thế nào khả năng tập họp năm khối cao cấp ma hạch? Càng đừng nói Linh là một hài tử, một hài tử còn không thành niên, cho dù y bình thường biểu hiện thành thục ổn trọng, chuyện thực y là một tiểu hài tử vị thành niên cũng không mạt diệt được.

La Hồng cũng không tán thành, không nói thực lực của Linh không khả năng làm được, chỉ lấy lập trường của học viện mà nói, lấy ý nghĩ của hắn mà nói, là không khả năng bỏ mặc một hài tử có thiên phú như vậy đi thiệp hiểm, huống chi còn là một chuyện vừa nhìn chỉ biết không khả năng.

“Ngươi đi? Hừ!” Đạo sư vừa nãy tâm sinh bất mãn lại mở miệng, “Linh, ngươi biết năm khối cao cấp ma hạch ngũ hành thuộc tính đại biểu cho gì sao, ngươi cho là nhất cấp ma thú, tùy tiện tìm liền có.”

“Ta biết, ta đương nhiên biết, ta chính là bởi biết, cho nên mới quyết định đi.” Linh không lui bước, thẳng tắp cùng đạo sư kia đối diện, “Ta chưa bao giờ nghĩ cao cấp ma thú là cái gì rau cải trắng đầy đất, ta cũng biết phía trước tồn tại nguy hiểm, thế nhưng!”

Linh vẫn là Linh đạm nhiên, vẻ mặt bình tĩnh như thường, chính là đôi mắt y lúc này lóe ra quang mang kiên định, bình tĩnh nhìn các đạo sư đang ngồi: “Nguyên nhân chính là bởi sự tình vì ta dựng lên, hậu quả cũng phải do ta phụ trách, viện trưởng, La Hồng đạo sư, ta không phải ăn nói lung tung, cũng không phải ôm tự tin coi nhẹ chính mình, mà là ta phải chịu trách nhiệm này, ta không thể từ chối, cũng không lý do từ chối. Thực lực của ta ta rõ ràng, ta không phải không có bất luận nắm chặt mà nói ra lời như vậy.”

Đạo sư ở đây đều bị một phen nói chấn động, nội tâm không khỏi cuộn trào mãnh liệt, đây chỉ là một hài tử mười sáu tuổi, y thế nào nói ra lời có khí thế như vậy, y thế nào đem tiền căn hậu quả, các mặt đều nghĩ chu đáo như vậy, khiến bọn họ cả dư thừa phản bác cũng không có, tựa hồ không cho y đi, trái lại là bọn họ không phải.

Hoàng Phủ Sương bất đắc dĩ lắc đầu, hài tử này thế nào cố chấp như vậy, nhưng cố chấp đến khiến người tâm đau, y cư nhiên muốn lấy thân thể còn nhỏ của mình gánh vác nhiệm vụ gian nan này.

“Đạo sư, ta nghĩ cùng Linh đi!” Đám người Vạn Thần Dật vẫn đứng một bên nghe Linh cùng các đạo sư nói chuyện, thế nhưng nghe tới đó, Vạn Thần Dật nghĩ chính mình không thể đợi tiếp, hắn phải đứng ra biểu đạt lập trường, hắn là bằng hữu của Linh, là xá hữu của Linh, hắn muốn cùng Linh đi.

Những đạo sư khác lông mày trong nháy mắt nhíu lại, Vạn Thần Dật là thân phận gì, hắn không phải vô danh tiểu tốt, hoặc bình dân học viên không có bối cảnh, hắn là Đông Triệu hoàng thất Tam hoàng tử điện hạ, là Đông Triệu quốc đệ nhất thiên tài, càng là chủ lực học viên ngũ quốc ma pháp thi đấu lần này, thế nào có thể cho hắn thiệp hiểm? “Không thể.” Các đạo sư song song nói, thế nhưng La Hồng cùng Nhuận Kình Thương không nói gì.

Hoàng Phủ Sương cũng không tán thành, bất quá nàng không phải cho Vạn Thần Dật không nên đi, mà là cả hai đều không nên đi, Vạn Thần Dật là học viên học viện, Linh cũng vậy, Vạn Thần Dật là chủ lực học viên ngũ quốc ma pháp thi đấu, Linh cũng vậy, ngoại trừ không phải thân phận hoàng tử điện hạ, Linh đối học viện bọn họ mà nói, đối đạo sư bọn họ mà nói, đều là một nhân tài hiếm có, đều là một đối tượng đáng giá trọng điểm tài bồi như Vạn Thần Dật, tuyệt đối không thể biết rõ có nguy hiểm lớn như vậy, còn khiến bọn họ nghĩa vô phản cố đi tới.

Linh không nói tiếp, y muốn nói vừa nãy toàn bộ nói xong, lần thứ hai lặp lại không có ý nghĩa, y chỉ nhìn viện trưởng cùng La Hồng hai người, y muốn khiến bọn họ tin tưởng, y thực sự không phải không nghĩ qua phương diện nguy hiểm, lại càng không phải không biết thực lực của mình, y sẽ không lấy sinh mệnh nói đùa, trổ khí nhất thời.

Vạn Thần Dật cũng tuyển chọn biện pháp như Linh, không nói tiếp, chỉ là nhìn các đạo sư, dùng ánh mắt kiên định biểu đạt quyết tâm, hắn không phải chỉ biết nói.

Nhuận Kình Thương ngực thầm thở dài, đối quật cường của hai hài tử cảm thấy bất đắc dĩ, thế nhưng lại vì hai hài tử có can đảm gánh chịu trách nhiệm, hữu ái học viên cảm thấy kiêu ngạo, “Có thể, ta có thể đáp ứng cho các ngươi phụ trách chuyện này, nhưng các ngươi phải đáp ứng ta ba chuyện.”

“Viện trưởng?” Hoàng Phủ Sương nhìn viện trưởng bình thường luôn tùy hứng làm bậy, hiện chuyện này không thể nhiễu loạn đáp ứng, liên quan chính là an toàn sinh mệnh của hai học viên cùng danh dự của ma pháp học viện, không thể hời hợt quyết định.

“Ta biết chính mình đang nói gì.” Nhuận Kình Thương phất tay ngăn trở kháng nghị của Hoàng Phủ Sương, cùng hai hài tử đối diện nói: “Các ngươi phải đáp ứng ta ba chuyện, ta mới đáp ứng cho các ngươi ra ngoài.”

“Tốt.” Linh gật đầu, Hoài Thanh cùng Ly Tịch phía sau cũng muốn mở miệng, thỉnh cầu bọn họ cùng đi, Hoài Thanh bị Linh kéo, lắc đầu ý bảo trước không nên mở miệng, Ly Tịch bị Vạn Thần Dật nhìn thoáng, cũng hiểu được thực lực của mình cùng đi chỉ gây trở ngại, đành cúi đầu nghe viện trưởng nói ba chuyện của lão.

“Chuyện thứ nhất: các ngươi chỉ có hai tháng, sau hai tháng, mặc kệ có tập họp năm khối ma hạch hay không, mặc kệ tìm được bao nhiêu ma hạch, các ngươi đều phải trở lại học viện; chuyện thứ hai: ta sẽ cho các ngươi ba trương định vị ma pháp quyển trục, các ngươi có thể trong rừng rậm, hoặc ngoài rừng rậm tìm một nơi an toàn làm truyền định vị, một ngày gặp nguy hiểm, xé mở ma pháp quyển trục có thể rất nhanh chạy trốn; chuyện thứ ba: mặc kệ phát sinh chuyện gì, chính yếu bảo trụ tính mệnh của mình.” Nhuận Kình Thương thu liễm bộ dáng động kinh không đứng đắn bình thường, thanh âm chậm rãi nghiêm túc mà mang theo uy nghiêm.

“Ta có thể làm được!” Hai người hầu như cùng lúc đồng thanh nói ra đáp án, cảm giác bị người quan tâm hòa lo lắng khiến thanh âm Linh mang theo một tia ấm áp, tiếu ý khoé môi phát ra từ nội tâm, ánh mắt bảo chứng nhìn viện trưởng, hướng bọn họ cam đoan, y sẽ không vì ma hạch mà không để ý an toàn của mình.

“Tốt, các ngươi trở về, thu thập xong ngày mai có thể xuất phát.” Nhuận Kình Thương phất tay, để bọn họ ly khai.



“Viện trưởng, ngươi thế nào có thể đáp ứng bọn họ?” Mấy học viên vừa ly khai phòng làm việc của viện trưởng, Hoàng Phủ Sương lập tức bất mãn nói ra, như vậy rất nguy hiểm, căn bản là đi tìm chết, mà không phải đi tập hợp ma hạch.

“Ta biết nguy hiểm phương diện này, cũng biết lợi hại của cao cấp ma thú.” Nhuận Kình Thương dùng khuôn mặt khó có được nghiêm túc chậm rãi nói ra nguyên nhân bản thân làm như vậy: “Nhưng chính là bởi biết, mới tin tưởng hai hài tử kia có năng lực này, tựa như Linh nói, y không phải ôm tự tin tự coi nhẹ chính mình, mà là đối thực lực của mình có đủ nhận thức làm ra quyết định cùng khiêu chiến, như vậy, chúng ta vì sao phải cướp đoạt cơ hội các hài tử trưởng thành?”

“Ta…” Hoàng Phủ Sương mở mở miệng, nhưng phát hiện chính mình cái gì cũng nói không nên lời, đúng vậy, thực lực cùng trưởng thành của hai hài tử kia bọn họ đều hữu mục cộng đổ, vì sao không tin một lần, cho hai hài tử kia một cơ hội?!

La Hồng từ khi nãy vẫn không mở miệng, nói thật, hắn tán thành cách làm của viện trưởng, tuy nội tâm sẽ vì hai hài tử kia cảm thấy lo lắng, thế nhưng viện trưởng đã làm ra an bài thích đáng nhất, hắn không nói gì thêm.

Những đạo sư còn lại cũng không biểu thị phản đối hoặc tán thành, mà đạo sư vừa nãy ra lên tiếng thấy mục đích đạt thành, lại càng không mở miệng phản đối, chê cười, đây vốn chính là mục đích của hắn, hắn làm chi đưa ra ý kiến phản đối.



Bốn người vừa rời khỏi phòng làm việc của viện trường, Hoài Thanh lập tức bất mãn nhìn Linh, “Vì sao kéo ta, Linh, ta cũng muốn cùng ngươi đi.” Ly Tịch bên cạnh tán thành gật đầu, tuy hắn bên trong minh bạch thực lực của mình không thể giúp gì, thế nhưng minh bạch là một chuyện, làm được lại là một chuyện, hắn vẫn muốn cùng đi hỗ trợ, đại giúp không thể, tiểu giúp hẳn có thể.

Linh lắc đầu, giải thích nói: “Hoài Thanh, ngươi cũng biết, chuyện ta cùng Thần Dật đi làm là gì, chuyện này không cần rất nhiều người, chúng ta không phải muốn đại quy mô bắt cái gì cấp thấp ma thú, cần rất nhiều nhân lực hỗ trợ. Chúng ta muốn bắt chính là cao cấp ma thú, nhân số nhiều trái lại dễ khiến bọn chúng cảnh giác, cũng tạo thành mục tiêu quá lớn, trong rừng rậm không tốt hoạt động. Tin tưởng ta, chúng ta nhất định hảo hảo trở về.”

Hoài Thanh minh bạch đạo lý này, thế nhưng hắn từ khi quen biết Linh đến nay, chưa từng ly khai Linh, có chuyện gì vẫn là bọn họ cùng nhau hành động, hiện, Linh muốn vứt bỏ hắn cùng người khác, hắn tuy biết thực lực của mình so kém Vạn Thần Dật, thế nhưng vẫn có chút thương tâm, hắn bị ghét bỏ.

Ly Tịch tuy hiểu chính mình bị ghét bỏ, bị ghét bỏ thực lực quá kém, nhưng dạng người gì đủ tiền trả dạng cơm đó, hắn biết thực lực của mình có thể làm được chuyện gì, cho dù ngực rất muốn cùng đi, thế nhưng hắn sáng suốt buông tha, không có thực lực không nên đi hỗ trợ. Linh nói rất đúng, nhân số nhiều dễ tạo thành mục tiêu, không nên trêu chọc những ma thú đẳng cấp thấp mà số lượng nhiều, giữ lại thực lực đến bên trong trực tiếp cùng cao cấp ma thú đối chiến tương đối tốt.

Ly Tịch vốn chính là tính cách phóng khoáng, rất nhanh tiêu tan, ôm cổ Linh, cười hì hì nói: “Linh ngươi cứ việc yên tâm đi đi, huynh đệ ta cùng Hoài Thanh ở chỗ này chờ ngươi trở về.”

“Tốt!” Linh khó được cũng vươn tay ôm Ly Tịch cùng Hoài Thanh, nói: “Yên tâm đi, chúng ta còn phải tham gia ngũ quốc ma pháp sư!”

Nói đến đây, Hoài Thanh cũng nghĩ tới, rốt cục mở, cười gật đầu, “Đúng!”… “Ừ!”…

Vạn Thần Dật nhìn ba người ghé thành một đoàn phía trước, mà chính mình thương cảm lại bị cô linh linh bỏ qua, bất quá hắn cùng hai người Hoài Thanh Ly Tịch quen biết thời gian dù sao hữu hạn, không có cảm tình thâm hậu như bọn họ cũng là tự nhiên, thế nhưng nói đến bằng hữu, Lê Văn Uẩn tiểu tử kia nghe được tin này, không biết nên thế nào trêu chọc hắn!

Bất quá, tự thân so sánh dương quang tiếp cận buổi trưa mà có chút khô nóng, Vạn Thần Dật nghĩ tâm tình sung sướng, không biết là nguyên nhân gì, chính là nghĩ ngày mai nhất định đại cát, sáng sủa, thích hợp xuất hành.

Kỳ thực Linh cùng Vạn Thần Dật hai người không cần thế nào thu thập, đại bộ phận bọn họ đều tích trữ trong không gian giới chỉ, cho nên chỉ để ý bỏ nhiều hai bộ ma pháp bào ngày thường hoán đổi, là có thể xuất phát.

Nga, khi thu thập chuẩn bị ra ngoài, Linh còn thu thập hai chiếc thủ hoàn màu đen, chính là hai chiếc thủ hoàn màu đen dung lượng một lớn một nhỏ chính mình lần đầu nếm thử luyện chế đạo cụ ma pháp không gian còn sót, Linh cầm thủ hoàn nhìn Vạn Thần Dật đối diện đang quay lưng thu thập, suy nghĩ một chút, quyết định tặng một cái cho đối phương.

“Thần Dật.” Linh cầm thủ tới bên giường Vạn Thần Dật, nói: “Đây là không gian thủ hoàn ta tự luyện chế, cái này tặng cho ngươi.”

Vạn Thần Dật kinh hỉ xoay người nhìn thủ hoàn màu đen trong tay Linh chính mình tưởng niệm đã lâu, không chút khách khí tiếp nhận, mang trên tay, nhìn độ dài thích hợp, chất liệu ổn thoả, màu đen điệu thấp nhưng tôn quý, Vạn Thần Dật rất thoả mãn, rất cao hứng, ngực tiểu yên hoả ‘Bành bành’ thi đua nổ tung, hắn hầu như muốn nhịn không được cười ra tiếng, đây thực sự là hỉ thượng gia hỉ, song hỉ lâm môn! Vung lên một cung độ nhợt nhạt, “Cảm tạ ngươi!”

Linh cũng thật cao hứng, thứ mình luyện chế thu được đối phương tán thành cùng yêu thích, đây từ phương diện nào đó chứng minh ánh mắt của mình, càng khó được chính là Vạn Thần Dật cư nhiên nở nụ cười, tuy chỉ hơi vung khóe miệng, nhưng Vạn Thần Dật như vậy cả người ôn hoà rất nhiều, cảm giác thân thiết rất nhiều.