Vạn Ngô Chi Linh

Chương 11




Mặc Dạ đứng cạnh, nhìn Linh tại bãi đất trống phía trước thành thạo thi triển ma pháp, mặc kệ là trung cấp ma pháp thủy thuộc tính, hay sơ cấp ma pháp hỏa thuộc tính, hay sơ cấp ma pháp thổ thuộc tính, y đều có thể cực kỳ hoàn mỹ, không tia sai lầm phóng thích. Mặc kệ là độ quen thuộc chú ngữ, tốc độ phóng thích ma pháp, hay nắm chặt thời cơ phóng thích, một điểm cũng nhìn không ra đây là một thiếu niên không có kinh nghiệm chiến đấu, một thiếu niên thân thể gầy yếu, một thiếu niên chỉ luyện tập ma pháp một năm.

Một năm này, tiến bộ của Linh thực sự rất khiến kẻ khác kinh ngạc, cả hắn được xưng đệ nhất thiên tài nghìn năm qua của hỏa báo tộc cũng chưa từng trong một năm học được ba loại ma pháp thuộc tính, hơn nữa có một loại đạt được trung cấp giai đoạn. Càng đừng nói trên thiên phú tu luyện ma pháp ma thú giai đoạn tiên thiên so nhân loại cao hơn không ít, chỉ nhìn ma thú từ khi chào đời có thể ngưng tụ ma pháp nguyên tố là có thể thấy, ưu thế của ma thú trên tu luyện cao hơn nhân loại rất nhiều, rất nhiều nhân loại thậm chí hao phí nhiều năm mới có thể luyện tập ngưng tụ ma pháp.

Linh dừng lại chú ngữ ngâm niệm trong miệng, ma lực trong cơ thể bởi liên tục phóng thích mấy đại hình công kích ma pháp cùng phòng ngự ma pháp mà tiếp cận khô kiệt, y vươn tay xoa xoa mồ hôi trên trán, trải qua một năm không ngừng luyện tập, thể lực của y đã cải thiện, tuy xa xa không đạt trình độ trước đây y thân là sát thủ, nhưng y đã rất thoả mãn. Dù sao thế giới hiện tại là dựa vào ma pháp làm thủ đoạn công kích chủ yếu, mà thể lực của đã đủ chống đỡ y lấy thân phận ma pháp sư liên tục chiến đấu vài giờ, cho đến khi ma lực suy kiệt!

Buổi tối, hai người cùng nhau ăn cơm, Linh đem suy nghĩ gần nhất của mình nói cho Mặc Dạ, y hy vọng chính mình có thể tiến vào rừng rậm tiến hành thực chiến luyện tập. Mặc Dạ nghe xong không lập tức tỏ thái độ, chỉ cúi đầu tự hỏi, kỳ thực ngực Linh sớm có ý niệm như vậy, nhưng dù sao thời gian y luyện tập ma pháp so người khác, thật sự quá ngắn, y không biết chính xác bản thân có bao nhiêu năng lực, cho nên thẳng đến gần đây, y mới phát giác phong bế luyện tập không thu được bao nhiêu tiến bộ, y khuyết thiếu thực chiến rèn đúc.

Hơn nữa trong Tử Vong Sâm Lâm, không có người vì y phán đoán đẳng cấp, vốn y có thể dựa vào ma lực, đẳng cấp phóng thích ma pháp phán đoán, nhưng bởi năng lực khống chế tinh thần của y tương đối tốt, thường vượt cấp khiêu chiến, cho nên phương pháp phán đoán duy nhất này cũng mất đi hiệu quả, hiện tại, y không biết thành quả một năm thế nào! Mà sâu trong Tử Vong Sâm Lâm nơi nơi đều là cao giai ma thú chiếm giữ, y không thể khắp chốn chạy loạn.

Ở Thải Hồng đại lục, ma thú chia làm đê giai, trung giai, cao giai cùng thần giai, đê giai ma thú là từ nhất đến tam cấp ma thú, trung giai ma thú là từ tứ đến ngũ cấp ma thú, cao giai ma thú là từ lục đến thất cấp, mà ngoài bát cấp được xưng là thần giai! Ma pháp sư nhân loại chia làm sơ cấp ma pháp sư, trung cấp ma pháp sư, cao cấp ma pháp sư, thánh cấp ma pháp sư, đế cấp ma pháp sư, hoàng cấp ma pháp sư cùng thần cấp ma pháp sư.

Linh từ chỗ thư tịch lý giải, trong thế giới nhân loại, phổ thông đại chúng phổ biến nhất đều là đê giai ma thú, nhất là nhất cấp ma thú, bởi tại Thải Hồng đại lục, tất cả tiểu hài tử vừa chào đời đến một tuổi đều sẽ trắc thí ma lực, nếu như trắc thí ra ma lực, phụ mẫu cơ bản sẽ mua một đầu nhất cấp ma thú tặng cho hài tử. Đây là bởi giá cả tiện nghi cùng tính thông thường của nhất cấp ma thú, nếu như phụ mẫu có điều kiện tốt, có thể tặng cho hài tử ma thú tốt hơn.

Danh ngạch để nhân loại cùng ma thú ký kết khế ước có hạn, linh hồn khế ước thị suốt đời chỉ có thể ký kết một lần, vĩnh viễn không thể giải trừ, mà chủ tớ khế ước hòa bình đẳng khế ước cũng chỉ có thể cùng một đầu ma thú ký kết, bất quá có thể giải trừ một lần sau đó ký kết, cá biệt thiên tài ma pháp sư tinh thần lực kinh người có thể ký kết nhiều hơn một hoặc hai đầu. Mà tuần thú sư là lợi dụng tinh thần lực cường đại xâm nhập thần trí ma thú, thuần hóa bọn chúng để các ma pháp sư khác khế ước, đê cấp tuần thú sư bình thường thuần hóa một đầu đê giai ma thú cần hai tới năm ngày, trung giai tuần thú sư chỉ cần một tới hai ngày, mà thời gian thuần hoá trung giai ma thú phải lâu hơn, thậm chí là nửa tháng thời gian. Tuần thú sư bản thân chỉ có thể dựa vào tinh thần lực bản thân cao hơn người khác màkhế ước nhiều hơn hai ba đầu ma thú, không có cách thuần hóa bao nhiêu khế ước bấy nhiêu.

Bởi tinh thần lực ma pháp sư bình thường hữu hạn, chỉ có thể ngưng tụ ma pháp nguyên tố, vô pháp xâm nhập thần trí ma thú thuần hóa bọn chúng, cao giai ma thú càng không cần nghĩ, bản thân tinh thần lực bọn chúng cực kỳ cường hãn, muốn thành công thuần hóa, cần phải có cao giai tuần thú sư. Theo Linh lý giải, nhất cấp tới tam cấp ma thú là ma thú được nhân loại tuyển chọn nhiều nhất để ký kết khế ước, cũng là ma thú sơ cấp tuần thú sư tương đối dễ thuần hóa, mà tứ cấp tới ngũ cấp ma thú, là ma thú chỉ có thành viên hoàng thất, quý tộc đệ tử cùng một số đại gia tộc có thể có, giai cấp những ma thú này phải là trung cấp tuần thú sư thuần hóa. Mà cao giai ma thú, chỉ có thể là một ít gia tộc tộc trưởng thực lực cực kỳ cường đại, hoặc là bản thân thủ lĩnh quốc gia, toàn bộ đại lục đều biết, căn bản không vượt quá mười đầu, đây cũng là bởi cao cấp tuần thú sư toàn bộ đại lục chỉ có hai vị, một vị là cao cấp tuần thú đại sư lánh đời, Toàn Lập Phu, một vị chính là quốc sư Tây Tần quốc, An Bác Văn. Về phần thần giai ma thú, nghe đồn vương giả chi thủ của tam đại hiểm địa chính thần giai ma thú, nhưng chưa bao giờ nghe nói có thần cấp tuần thú sư, chỉ có trong những ghi chép từ thư tịch trân quý thời đại viễn cổ truyền lưu mới có vài câu!

Linh ngẩng đầu nhìn Mặc Dạ, y thực sự muốn biết chính mình hiện có thể đối kháng ma thú đẳng cấp bao nhiêu, luyện tập lâu như vậy, y muốn biết chính mình cách cao cấp ma pháp sư còn bao xa, cần thêm bao nhiêu thời gian mới có thể đề thăng đến độ cao đó. Linh cùng Mặc Dạ nói rõ kế hoạch cùng dự định của mình, y muốn Mặc Dạ đưa mình đến khu vực giữa của Tử Vong Sâm Lâm, tức là nơi tụ tập của trung giai ma thú, sau đó để chính mình từng bước lịch lãm trở về.

Mặc Dạ thời gian qua một mực quan sát Linh, trình độ thành thạo chú ngữ, tốc độ ngâm xướng, cùng ma pháp phóng thích, ma lực khống chế của y đều đạt được hoàn mỹ phi thường, thế nhưng, y xác thực khuyết thiếu thực chiến. Mỗi ngày phong bế luyện tập, phương thức như vậy lúc bắt đầu đối Linh không thành thạo ma pháp là một phương pháp phi thường không sai, thế nhưng Linh hiện đã đem những cơ sở cơ bản luyện tập đến thành thạo cùng chính mình dung hợp, cho nên, nếu như vẫn tiếp tục phong bế luyện tập, đối y không có gì trợ giúp.

Mặc dạ cũng minh bạch nguyên nhân Linh tuyển chọn làm như vậy, nhưng một mình Linh quá mức nguy hiểm, Tử Vong Sâm Lâm sở dĩ tên Tử Vong Sâm Lâm không phải không có nguyên nhân. Có lúc đẳng cấp ma thú không đại biểu đẳng cấp thực lực, quần công, là chiêu số thông thường nhất của ma thú trong Tử Vong Sâm Lâm, trong rừng rậm, cái gì không đa, chỉ có ma thú nhiều, bọn chúng chưa bao giờ khuyết thiếu đồng bọn. Mặc Dạ vừa định mở miệng ngăn cản Linh, Linh nhưng giành trước nói: “Nếu như không ra ngoài chiến đấu, ta vĩnh viễn không có khả năng biết thực lực chân chính của mình; không có trải qua tôi luyện, ma pháp thi triển của ta dù lưu sướng, dù thành thạo, cũng chỉ là những chiêu số có hoa không quả; ta không phải đoá hoa sinh trong nhà ấm, cuộc sống an nhàn không thích hợp với ta, không trải qua mưa gió sẽ không thấy cầu vồng, không trải qua chiến đấu sẽ không là chiến sĩ chân chính!”

Mặc Dạ ngẩng đầu, nhìn đôi mắt đen thanh triệt kiên định biểu đạt quyết tâm của Linh, lúc này nó thiêu đốt chính là vô tận chiến ý cùng khát vọng, Mặc Dạ gật đầu, hắn bị thuyết phục. Chính hắn hiện không có biện pháp làm đối thủ đối luyện của Linh, đẳng cấp của hắn không phải Linh hiện có thể khiêu chiến. Linh chưa bao giờ vượt giới hạn đánh giá cao chính mình, y rõ ràng cùng lý giải thực lực bản thân, không vọng tưởng độ cao hiện vô pháp chạm đến. Ngày thứ hai, Mặc Dạ vì Linh chuẩn bị một chiếc không gian giới chỉ, không gian bên trong là lớn nhất trong số tất cả không gian giới chỉ Mặc Dạ có, hơn mười vạn mét khối, chứa đầy thức ăn cùng nước sạch, đủ cho Linh tại Tử Vong Sâm Lâm sinh hoạt ba bốn năm.

Mặc Dạ hóa thành thân báo, để Linh trèo lên lưng, quanh người bốc một trận hoả thiệt kịch liệt, mặc văn hỏa báo bốn vuốt đằng không, ‘hô khiếu’ bay về phía ngoại vi khu rừng.

Tới nơi tứ cấp ma thú thanh diễm khuyển tụ tập, mặc văn hỏa báo che đi thế áp, rơi xuống đất, buông Linh, nhìn y một cái, không nói gì thêm, ly khai.

Linh quan sát xung quanh, dùng tinh thần lực tra xét phương viên hai km, phát hiện phía trước đại khái cách y hai trăm mét có một đầu tứ cấp ma thú thanh diễm khuyển, Linh đối lần đầu tiên vận dụng ma pháp thực chiến có chút chờ mong, tuy bản thân từng luyện tập vô số lần, thế nhưng hiện rốt cục có cơ hội trong thực chiến phóng thích, ngực Linh vẫn có chút kích động.

Linh lặng lẽ tiềm hành tiến tới, có thể bởi thói quen đời trước làm sát thủ, y tính tình làm việc không thích đường hoàng, có thể bởi huấn luyện khi còn bé, y luôn vô thanh tiềm hành đến phía sau mục tiêu, sau đó, một kích trí mạng!

Đến phía sau thanh diễm khuyển, thanh diễm khuyển vẫn không hay biết nằm trên địa bàn nghỉ ngơi, nó buồn chán dùng đầu lưỡi liếm thuận lông thú. Linh lặng im không một tiếng động che giấu thân hình, trầm trụ hô hấp, y muốn biết nếu như xuất kỳ bất ý đánh lén một đầu tứ cấp ma thú, chính mình có thể làm được một kích trí mạng hay không?

Linh điều động ma lực trong cơ thể, vô thanh ngâm niệm chú ngữ, theo ma pháp nguyên tố ngưng tụ, thanh diễm khuyển tựa hồ cảm giác không thích hợp, nó đứng lên, quay đầu nhìn quanh, tìm kiếm nơi phát ra không thích hợp. Nhưng tất cả không còn kịp, theo một chữ ‘Xuống’ trong miệng Linh phun ra, một cái thuỷ lao phiếm ngân quang nháy mắt xuất hiện phía trên thanh diễm khuyển, cấp tốc lao xuống, thanh diễm khuyển chưa kịp phản ứng bỏ chạy, đã bị thủy lao vững vàng giam giữ. Linh miệng không ngừng, tiếp tục ngâm niệm chú ngữ, một tay vung lên, thuỷ lao dày đặc ‘sưu sưu’ từ mặt đất lao về trước, sắc nhọn mà nhanh nhẹn theo từng không gian.

Thanh diễm khuyển chỉ kịp phát sinh một tiếng ngao khiếu cuối cùng, đã không còn tiếng động, tiên huyết tràn ngập bãi cỏ. Linh phất tay giải trừ ma pháp, tiến lên móc ra tiểu đao lấy ma hạch, lột xuống da thú, bỏ vào không gian giới chỉ tiếp tục tiến về trước. Đẳng cấp thanh diễm khuyển không cao, tác dụng những bộ phận khác của thân thể không lớn, cho nên Linh không tốn nhiều thời gian để ý thi thể.

Da lông trung giai hoặc cao giai ma thú có thể giữ ấm hoặc làm đẹp, khoe khoang vân vân những nguyên nhân nhận được nhân loại hoan nghênh, một số cốt đầu của ma thú cũng là tài liệu luyện khí hiếm có, cho nên ở nơi giao dịch có thể đổi được một cái giá không sai. Linh không phải thần tiên không ăn nhân gian khói lửa, càng không phải phú gia đại thiếu không biết dân gian khó khăn, tuy y hiện không cần tiền tài, thế nhưng y phi thường hiểu rõ tầm quan trọng của tiền tài, mấy thứ này, không cần nhiều, nhưng không thể không có.

Trải qua đợt chiến đấu vừa rồi, Linh biết lấy năng lực hiện tại của mình có thể đánh chết một đầu tứ cấp ma thú, nhưng là từ phía sau đánh lén thành công, ma thú kế tiếp, Linh hy vọng có thể chính diện cùng nó đánh một trận, nhìn chính mình dưới tình huống đối phương chuẩn bị sẵn sàng, có thể đối kháng ma thú đẳng cấp bao nhiêu.