Chương 1 : Chuẩn bị
Việt Nam thủ đô Hà Nội gần bên bờ Hồ Hoàn Kiếm sáng sớm này dân chúng xung quanh như mọi ngày, đang bắt đầu tập thể dục, buổi .
Một thanh niên khuôn mặt thanh tú, tầm hai mươi mấy tuổi đầu đang dạo bước bên cạnh bờ hồ, nhưng kỳ quái là mọi người, đối với sự hiện diện anh ta, dường như không có để ý hay nói là căn bản trong mắt họ không có thanh niên này.
Mà hắn cũng không để ý, những người xung quanh, trên mặt phảng phất không có bất kỳ tâm tình gì, chỉ là trong ánh mắt nhìn lại nơi này, cảm giác có chút phức tạp.
Cái nơi này, chính là nơi đã sinh ra hắn, và cũng đã là nơi dưỡng dục,hắn lớn lên, vốn dĩ hắn cũng có một cuộc sống bình thường như bao người khác, nhưng rồi đến một cái ngày định mệnh đấy.
Cái ngày ấy đã thay đổi toàn bộ cuộc đời của hắn, Thượng Thiên đã cho hắn tất cả, rồi lại phải bắt hắn gánh chịu trách nhiệm vốn có.
Mà hôm nay cũng là một bước ngoặt trong cuộc đời hắn không kém gì cái ngày định mệnh đấy.
Hắn cứ như vậy đi dạo xung quanh này rồi hết con phố này đến con phố khác đi khắp hết 36 phố phường tại Hà Nội dường như muốn khắc sâu mỗi một chỗ của nơi này ở sâu vào trong tâm trí của hắn mãi đến tận vài ngày sau .
Nguyễn Hoàng Vũ hít sâu một hơi, thu hồi hết thảy tâm tình, từ cái ngày định mệnh đấy đến bây giờ, hết thảy người và vật có liên quan đến hắn đã từ từ yên diệt, theo thời gian mà hắn bây giờ trên lưng đã phải gánh vác hàng tỷ tỷ sinh linh cùng với vùng vũ trụ này.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, Nguyễn Hoàng Vũ lầm bẩm :"Rốt cuộc cũng đã đi đến một bước này. "
Thân ảnh của hắn bắt đầu rời khỏi mặt đất từng chút một 10 mét 100 mét nghìn mét càng ngày càng cao cuối cùng đã đi đến phiến tinh không bên trên trái đất ngẩng đầu nhìn lại liền có thể nhìn thấy xa xa một q·uả c·ầu l·ửa to lớn cùng với mặt trăng đang xoay quanh trái đất ở cách đó khoảng vài nghìn km còn có thể trông thấy một số vệ tinh đang tại quay quanh trái đất .
Nhưng, lúc này, trong mắt Nguyễn Hoàng Vũ đã không còn thứ khác, chỉ thấy trái đất xanh tươi trước đó đã biến mất, thay vào đó là một quả cầu đang bị vô số các sợi tơ, đủ loại màu sắc quấn quanh, bao trùm, tạo thành một cái lưới lớn, bao trùm lên tất cả bề mặt trái đất, trông vô cùng lộn xộn và hỗn loạn.
Đứng nhìn lại một lúc Nguyễn Hoàng Vũ nói
" Thuộc về vùng vũ trụ này hào quang cuối cùng cũng sẽ nở rộ .Nơi này đã là một tòa lồng giam cũng là một loại đối với các ngươi tốt nhất bảo hộ ."
Nói xong câu đó Nguyễn Hoàng Vũ tay cầm vung lên trực tiếp hướng về phía trái đất túm xuống .Lập tức những cái đường sợi tơ lưới lớn đó như mình bị một cỗ vô hình lực lượng kéo túm đang dần dần chuyển động theo hướng tay cầm của hắn.
Nhưng mà, lúc này, hắn có thể cảm giác rõ ràng, một luồng kháng cự, lực lượng từ tay cầm truyền lại, những cái kia, đường sợi tơ vốn đang thuận theo hắn .
Có thể bây giờ rồi lại b·ạo đ·ộng bùng nổ, ra một cỗ cực mạnh kháng cự mong muốn đem hắn tay cầm chấn nát, thoát ra.
Nguyễn Hoàng Vũ thấy vậy hừ lạnh một tiếng tay cầm càng thêm dùng lực trực tiếp đem những cái kia đường sợi tơ nắm chặt rồi đem nó xé toạc ra hai bên .
Trên trán hắn cũng bắt đầu xuất hiện lấm tấm mồ hôi cả người cảm giác khá là khó chịu do những cái kia đường tơ cực lực phản kháng nhưng mà bây giờ do bị đứt gãy chúng nó lung ta lung tung giãy giụa .
Nhưng mà tay cầm của hắn lại vẫn cứ gắt gao trấn áp không cho chắp nối với nhau .Lúc này dị Biến xuất hiện mỗi một đầu đường sợi tơ bên trong thò ra một đầu hư ảo xiềng xích hướng tay cầm của hắn đánh mạnh mà tới. Nguyễn Hoàng Vũ, khóe miệng rỉ máu, cảm giác thể nội bên trong, lực lượng gần như bị đình trệ, bị những cái kia xiềng xích, trực tiếp đánh thành một đoàn loạn thất bát tao.
Tay Cầm run run, nhưng lại cố gắng nắm lại, khuôn mặt của hắn trắng bạch gần như kiệt lực .Mà những cái kia, xiềng xích lại càng thêm ra sức cuồng vũ mà hướng tới hắn, trực tiếp đánh tới.
Giữa lúc này quanh người Nguyễn Hoàng Vũ, bắt đầu xuất hiện đủ mọi loại hình thái
Quang đoàn ánh sáng do đủ mọi loại chim, muông, tẩu thú, người, vật tạo thành, đem mảnh này tinh không chiều đến sáng rọi ngước mắt nhìn lại, tựa hồ nó đã đem cả cái Thái Dương Hệ này, thậm chí xa hơn hoàn toàn chiếm cứ.
Đáng tiếc là bây giờ không có ai có thể thưởng thức được bực này mỹ cảnh . Trong đó bắt mắt nhất là mấy cái quang cầu vô cùng chói mắt chúng nó tựa như từng viên tinh thần rồi lại giống như từng phiến Thế Giới chiếu rọi tứ phương đem còn lại đủ mọi loại hình thái đều cho áp chế .
Nguyễn Hoàng Vũ một tiếng quát vang vọng tinh không "Dung ".
Ngay lập tức những cái kia quang cầu ngay lập tức đầu tiên lao tới thân thể hắn dung nhập vào .Rồi những cái đó đủ mọi loại hình thái chim muông tẩu thú tạo thành bắt đầu gia nhập.
Thể nội tàn phá bừa bãi lực lượng, bị một cô khác ngang ngược trấn áp một loại cảm giác cường đại trước đó chưa từng có xuất hiện.
Nguyễn Hoàng Vũ, nhân cơ hội này tay cầm còn lại hướng phía lỗ thủng to lớn đổ những đường sợi tơ bị đứt đoạn kia ném vào một vật dường như cảm nhận được uy h·iếp, chí mạng .
Những cái kia xiềng xích hư ảo, càng thêm điên loạn chúng nó đánh phá xung quanh hướng bản thể của hắn đánh mạnh mà tới . Nhưng mà lúc này, hắn đã có thể dễ dàng đem những thứ này trấn áp.
Mà lúc này cái kia vật phẩm mà hắn ném ra bỗng chốc nở rộ ra thao thiên ánh sáng .Một đạo hoàng kim cột sáng quán xuyên thiên địa xuất hiện.Mà những cái kia hư ảo xiềng xích không còn t·ấn c·ông hắn nữa, quay ngược lại, cố gắng bao vây lấy hoàng kim cột sáng đem nó quấn nát.
Đáng tiếc là chúng nó chỉ có thể nhấc lên từng trận gợn sóng chứ không làm gì được Hoàng Kim cột sáng .
Nhân lúc này, Nguyễn Hoàng Vũ, tay cầm bắt đầu chuyển động, hướng từng cái sợi tơ bị đứt đoạn để túm xuống, lập tức mấy tỉ cái đại thủ xuất hiện tại từng đầu bị đứt đoạn sợi tơ đem chúng nó lôi kéo hướng phía trong hoàng kim cột sáng.
Theo từng đầu đứt đoạn sợi tơ bị kéo vào trong càng ngày càng nhiều hoàng kim cột sáng cũng càng ngày càng vững chắc những cái kia xiềng xích bây giờ đã không thể tới gần nó nữa .
Nguyễn Hoàng Vũ lúc này tâm tình cũng khá là xúc động việc này hắn đã chờ rất lâu rất lâu rồi mà ngày hôm nay mắt thấy đã sắp thành công hắn làm sao có thể không hưng phấn được .
Theo một đầu cuối cùng sợi tơ bị kéo vào trong hoàng kim của sáng Nguyễn Hoàng Vũ
trong tay kết ấn cùng lúc hoàng kim cột sáng quang mang đại thịnh trực tiếp quán xuyên toàn bộ Thái Dương Hệ xuyên toa vũ trụ phần cuối không biết kết nối đến nơi nào đó.
Những đầu sợi xích kia bây giờ đã là quấn quanh lại từng đầu sợi tơ .Nhìn kỹ lại thì có thể thấy chúng bây giờ đã không còn là bên trong mà quấn quanh từ bên ngoài từng đầu sợi tơ.
Thở phào một hơi Nguyễn Hoàng Vũ lẩm bẩm nói "Cái này đáng c·hết lồng giam ."
Sau đó ngắm nhìn xuống phía trái đất nói
"Những chuyện ta nên làm cũng đã làm toàn bộ. Các ngươi đừng có cho ta thất vọng "
Nói xong thân ảnh của hắn tan biến khỏi vùng tinh không này mà sự việc xảy ra nơi đây lại không có người có thể biết hết thảy tựa như chưa từng xảy ra tựa như ảo mộng .