*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tiểu thư, công tử dặn mấy người chúng tôi tới giúp cô thay y phục " - Vài lão nô lớn tuổi cầm y phục dâng trước mặt nàng, kính cẩn.
"Ta mặc trên người đều là quần áo mới, không cần thay đổi"
Văn Khương lắc đầu, thực sự nàng không thích những quốc phục công chúa, nó quá rườm rà thêm mấy món trang sức nặng trĩu.
"Các ngươi đều đi xuống trước đi." -một người trung niên thoạt nhìn có thư thái, địa vị bước vào lệnh cho mấy lão nô kia lui xuống. Văn Khương nhìn qua 1 lượt cất tiếng hỏi.
" Công tử các người có phân phó gì sao?"
Văn Khương nghĩ ngợi, từ khi nàng được đưa về trang viện này, ăn sung mặc sướng không thiếu kẻ hầu người hạ, duy chỉ không được phép rời khỏi, nên mọi thông tin bên ngoài đều không biết, tung tích Lai Đan sồn chết thế nào cũng bặt tin.
"Tiểu thư, tôi cho bọn họ lui xuống. Bây giờ cô có thể nói thật cho lão nô biết, có phải thân thể người đã không còn hoàn bích?"
Lão quản gia một đôi mắt nhìn Văn Khương có chút bỡ ngỡ, nàng liền hiểu ra cớ sự... người nam nhân kia sẽ không hảo tâm như vậy, đơn giản chính là nghĩ muốn thân thể của nàng.
"Không phải." Nàng cười lạnh một tiếng.
"Như vậy, vì an toàn của người, phiền đem vật ấy đặt vào trong huyền khố "
"Vì sao?" Nàng không hiểu.
"Tiểu thư có chỗ không biết, nếu như cô không phải là thân xử nữ, chỉ sợ nguy hiểm đến tính mạng."
Văn Khương kinh ngạc đứng ở nguyên chỗ, toàn thân rét run.
"Tiểu thư,trước đây công tử cũng có mang về vài giai nhân tử, kết quả chỉ sau một đêm không thấy lạc hồng liền giết chết tại chỗ"
" Chỉ là làm như vậy có thể qua mặt hắn sao?" - Nàng không rõ người này rõ ràng là thủ hạ của viện chủ nơi này, nhưng vì sao lại muốn giúp nàng giữ mạng.
"Tiểu thư yên tâm. Công tử không biết tôi tự mình sai người kiểm chứng cô"
"Ngươi vì sao muốn giúp ta?"
"Công tử nhà ta sát nghiệt quá trọng, ta không nỡ nhìn thêm bất kỳ cô gái nào vì lỡ thất tiết mà chết trong tay ngài ấy!!"
Văn Khương nhìn vị quản gia trước mắt, sắc mặt nàng trấn tĩnh, có thể thấy được, như thế lí do thoái thác chỉ sợ sớm đã luyện tập qua vô số lần. Đã, nàng không nghĩ tố cáo chính bản thân mình. Thôi thì đành thuận nước đẩy thuyền, người có lòng như vậy cũng không đành lòng từ chối, vì suy cho cùng Văn Khương nàng vẫn còn cần cái mạng nhỏ này.
.....
Một toán nữ tì lại đến giúp nàng sửa soạn xiêm ý, váy áo, trang điểm sau đó lại lui xuống, một mình Văn Khương trong phòng rộng lớn, chẳng biết nên làm gì cho đúng. Thứ kia đã được nàng theo lời dặn nhét vào trong thân thể, cơ hồ không có cảm giác nào. Chỉ là, như thế liền có thể lừa gạt tên đó sao?! Nàng không chắc, nhưng mà, nàng muốn sống, trong lòng hiện tại ràng buộc duy nhất chính là Bạch công tử, dù thế nào, nàng cũng không thể chết được.
Đêm....
Tượng nước đọng thông thường yên lặng, ánh trăng chiếu sáng đứng ở trước cửa sổ Văn Khương.
Huy công tử xa xa nhìn thấy ở trước cửa sổ nàng. Suối tóc dài đen nhánh, trâm cài buông lỏng, gương mặt thanh tú diễm lệ, mi không tô nhưng vẫn sắc nét đen tuyền. Môi đỏ da trắng đúng là mỹ nhân trong mỹ nhân...!!!
Hắn nghĩ muốn nàng, nàng cùng Tuyên Khương quá giống nhau. Hắn đem nàng coi như Tuyên Khương mà yêu chiều cưng sủng,dưới bụng hắn sớm liền căng cứng vài ngày, các lão nô nghiệm thân do hắn bí mật cài vào nói rằng nàng vẫn còn thuần khiết, dự là đêm nay chính là đêm xuân vô tận.
Đẩy cửa Huy công tử bước vào, Văn Khương hơi giật mình khẩn trương...
Hắn hơi nheo lại mắt, đột nhiên một tay kéo nàng ôm vào lòng, để thân thể nàng mềm mại sít sao dán vào hắn, hơi thở ấm áp quét tại nàng trên má, khàn khàn nói:
"Nàng đẹp quá."
Nói, hắn bàn tay liền hướng tới trong nội y vỗ tìm tòi.
"A!"
Văn Khương chỉ tới kịp phát ra một tiếng thét kinh hãi, hắn liền nhanh chóng công chiếm môi anh đào, hắn bắt đầu mút hôn miệng nhỏ, đầu lưỡi đẩy ra hàm răng tinh tế, thật sâu mà thăm dò vào, trêu chọc, quấn quanh cái lưỡi thơm tho. Bàn tay hướng lên xoa nắn đỉnh gò mềm mại, làm nó trong tay hắn mà cứng rắn.
Nàng mê người phản ứng đem lý trí còn sót lại của hắn triệt để bao phủ, hắn đột ngột kéo nàng ngã người nằm trên người mình, y phục xốc xếch nửa kín nửa hở làm hắn u mê thưởng thức. Dưới bụng cự vật trướng đau khó nhịn.
Hắn đẩy ra áo yếm màu đỏ, một đường nóng bỏng hôn xuống từ cổ đến ngực đẩy đà, răng ngậm lấy nụ hoa đỏ chói, xoa nắn liếm mút làm nó biến thành đủ loại hình dạng.
"Không cần"
Nàng khó nhịn uốn éo thân thể, mật kính bắt đầu theo bản năng co lại, phần lớn dịch mật làm ướt quần lót.
"Thật đẹp, "
Hắn thưởng thức anh đào ngọt ngào, cúi mắt nhìn vú bị hắn làm biến dạng, Huy công tử mới nhanh chóng trút bỏ quần áo, ánh mắt sáng rực nhìn nữ nhân trước mặt.
"Ô..."
Nàng ánh mắt mơ mơ màng màng, hồng môi mang theo kháng cự rên rỉ. Hắn xấu xa cởi tiết khố nàng, đem hai chân ngọc đẩy ra...
"Xem ra thực sự là lần đầu tiên, vừa mới bị nam nhân đụng, liền ướt thành như thế rồi"
Lúc này, cự vật đã chống đỡ nơi u cốc, Văn Khương hừ về sau tránh đi, này là theo bản năng kháng cự, mà không phải lần đầu tiên sợ hãi. dương v*t áng nơi hoa huy*t, rõ ràng cảm nhận đươc sự ướt át cùng tư vị tình dục ngọt ngào,
"Chiêu Thư, ta không nhịn được."
Hắn thô ách mà gọi tên giả của nàng, hai tay cơ bắp chặt căng, eo trầm xuống, đột ngột cắm vào.
"A _ _ _ _ _ _"
Văn Khương đau kêu to, rõ ràng không phải lần đầu tiên, sao lại đau như vậy?!.
"Thật nhỏ."
Hắn không biết nàng lại nhỏ như vậy, mới đi vào liền không cách nào tiến sâu hơn? một tia máu từ theo cánh mông chảy xuống, đúng thực là xử nữ nha, Huy công tử cực kỳ hài lòng. Chỉ là sao đi vào thật khó, trước nàng hắn cũng chạm qa vô số nữ nhân nhưng chưa 1 ai giống như nàng, quá chặt, quá căng...
"Đau thì cố nhịn"
Cho dù nàng lần đầu tiên, hắn cũng không nhịn được, nhìn dương v*t mới vào được 1 phần 3, lại thêm hoa huy*t nàng non mềm nhiều nước là hắn như phát điên..
Hắn nâng lên cặp mông tròn trịa,hơi rời khỏi một chút, sau đó đột ngột ấn trụ nàng eo nhỏ, mạnh mẽ xuyên qua nàng.
"A a a a a a a a a a a a a _ _ _ _ _ _"
Văn Khương thét lên phá vỡ đêm đen yên tĩnh, quá đau, nàng cảm giác chính mình bị toàn bộ xé rách.
"Quá chặt... Vừa nóng... Lại ướt..."
"Không cần _ _ _ _, đau quá _ _ _ _ _ _"
Văn Khương không biết cùng hắn làm lại đau như vậy, nàng lắc đầu, nghĩ muốn đem hắn bài xích khỏi thân thể. Ai ngờ nàng không thành công lại như gợi lên dục vọng của Huy công tử..
"Chiêu Thư, nàng quá chặt, ahh, buông lỏng một chút, ta sắp bị nàng bẻ gãy."
Nam nhân một bên ở bên tai của nàng thầm thì, một bên mạnh mẽ rút ra đút vào. Phía dưới này của nàng chính là cực phẩm, vừa cắm hai xuống, bên trong liền hút chặt lấy hắn...
"Không... Không cần... Đau quá...." Văn Khương khóc rống thở gấp lấy.
Quy đầu mãnh liệt va chạm Hoa tâm, nhục bổng nhiều lần đâm thật sâu chạm đến huyệt nộn mềm mại bên trong, mị thịt đỏ tươi bị căng trướng tựa hồ rướm máu.
"Thật thoải mái, tiểu mỹ nhân." Nam nhân bóp vú nàng,
" Cái miệng bên dưới nàng rất tuyệt, hút ta rất chặt..ngoan, làm thêm một chút sẽ không đau nửa"
"Không, không cần,....... Ta không chịu nổi."
"Tiểu mỹ nhân, nang đã ướt lắm rồi. Bên dưới bị ta thao sưng đỏ, còn bao bọc lấy ta, ta cắm vào liền không thể rút ra được"
"Tiểu lẳng lơ... Nàng thực... Là quá chặt..."
Nam nhân tay vịn eo nhỏ, chậm rãi đem nhục bổng hướng tới ngoài rút, Văn Khương " ưm..ưm"buồn bã thở gấp, tay nhỏ níu chặt đệm giường, mị thịt ở cửa huyệt bị dương v*t kéo ra, mãi cho đến chỉ còn quy đầu quấn tại hoa kính, xoay chuyển nam nhân lại đột nhiên đem trọn nam căn trùng trùng điệp điệp đưa vào đi, Văn Khương cũng vung rối loạn tóc dài buồn bã kêu đi ra
"Ô ô, đau..."
dương v*t màu đỏ tím mạnh mẽ ra vào u cốc, hoa huy*t lầy lội ướt át bị d*m thủy bám thàn bọt mép bên ngoài...
"Ô... Y... Ahh... Nha..."
Văn Khương mặt nhỏ tràn đầy mồ hôi, thân thể bị cự vật lấp đầy, khoái cảm dần dần thay thế tê liệt khổ sở.
"Cầu xin ta thao nàng"
Tuyết nhũ bị hắn làm đến trên dưới liên tục lay động, khiến dưới bụng cự vật lại lớn một vòng.
"Ahh, không, đau "
"Nếu như nàng không cầu ta, ta vẫn làm tới sáng sớm ngày mai."
Nam nhân tà mị cười, ướn eo cắm rút thật kịch liệt.
"A a... Sáp... ưm... Sâu... ưn... A..."
"Nói mau!" Hắn thao lộng mạnh mẽ.
"Cầu, cầu ngươi, thao, ta."
Bị hắn thoo bạo ra vào, rốt cuộc nàng đầu hàng nói ra lời cầu hoan, nam nhân đem hai chân Văn Khương giơ qua đỉnh đầu, hoa huy*t bị thao sưng đỏ nở rộ tại trước mắt hắn, hắn rút ra phân nửa sau đó đột ngột hướng rơi xuống. Một nửa trọng lượng Huy công tử đều rơi tại nơi giao hợp của bọn họ, cổ tử cung bị kịch liệt cắm rút triệt để thúc mở miệng, quy lăng xẹt qua miệng cổ tử cung, một đường hướng vào trong tiến công...
Nam nhân đột nhiên đốn một cái,
"Nguyên lai là "Bích loa xuân (một loại trà xanh) " khó trách tầng tầng cong cong, kẹp nam nhân mất hồn." Hắn cúi đầu ngậm lấy nàng miệng nhỏ, mỉm cười,
"Nàng tư vị thật đẹp, làm người ta không thể không yêu"
Nói xong, hắn trùng trùng điệp điệp rớt hạ lưng eo, cự long thẳng đứng đâm thủng cổ tử cung, một cỗ d*m thủy tưới lên quy đầu hắn, sống lưng Huy công tử truyền đến từng trận tê dại cùng khoái cảm.
"Không được, không cần."
Văn Khương khóc cầu xin tha thứ, quá đau, dương v*t hắn như muốn đem nàng xỏ xuyên. Huy công tử lại không thèm để ý, mạnh liệt trừu cắm, đem hoa huy*t làm đến sung huyết, cửa huyệt nhỏ hẹp hiện tại bị nam căn chống thành hình tròn. Tất nhiên đỉnh quy đầu đã thành công chui vào miệng tử cung ma sát với vách thịt non mềm, theo động tác ra vào mà lay động...
Nữ nhân mảnh mai bị đè ép tùy ý dâm thao, mông bị buộc nâng lên cho cự vật cắm vào, bắp chân thon dài đã bị đè tới co giật, vòng eo mềm mại theo va chạm dưới thân nam nhân mà rung rẩy..
Nam nhân dùng lực mỗi một lần đều tấn công vào cổ tử cung yếu ớt, xoay tròn khiêu khích làm Văn Khương như muốn thăng thiên.
Đang mãnh liệt dưới sự kích thích, vách tường thịt Văn Khương nóng ướt mềm mại từng đợt liều mạng co lại, trơn mềm ướt át liếm mút dương v*t hắn đang cắm rút bên trong, quấn quanh, ngưng kết, bao khỏa, mang cho nam nhân vô vàn xúc cảm.
Sóng sau cao hơn sóng trước, khoái cảm cùng kích thích đã làm hắn tới kề bên cảnh giới cực hạn. Nam nhân dường như muốn đem phía dưới mỹ nhân làm đến vụn vỡ, bắt đầu chạy nước rút, cự vật rút ra cắm vào liên tục, dùng tư thế nguyên thủy nhất mà nghiền ép hoa huy*t nữ nhân. Huy công tử run rẩy thân thể, uy dũng xuất tinh vào nơi sâu nhất của nàng...
"Chiêu Thư, nàng thật đúng là lợi hại. Là nữ nhân đầu tiên cho ta nhiều khoái cảm như vậy" - Hắn phục ở bên tai của nàng thanh âm khàn khàn,
"Tiểu nha đầu, nàng thật chặt, lại còn giữ không cho ta đi ra... có phải rất thích không?"
Cảm giác Huy công tử lại dùng dương v*t vừa bắn tinh chưa mềm của mình đâm đâm vào hoa huy*t, Văn Khương Văn Khương run rẩy, 2 mắt nhắm chặt, nàng cơ hồ cho rằng chính mình mới vừa rồi trong nháy mắt ở thượng thiên đường. Khoái cảm bị tinh dịch nóng bỏng tưới thẳng vào tử cung khiến cảm giác đau đớn trước đó gần như tan biến...