Cô là một sát thủ vô tình, tàn nhẫn. Vẻ ngoài cực kỳ xinh đẹp đến diễm lệ khiến đàn ông đều không khỏi liếc nhìn. Chỉ là ai đã chìm đắm trong vẻ đẹp si mê của cô, thì kẻ đó phải chết. Giết người không chớp mắt, ra tay một cách nhẫn tâm vô tình. Từ khi cô quyết định trở thành một sát thủ chuyên đi giết người, khi ấy cô đã biết được, bản thân mình sẽ không có tình yêu. À không, phải là không xứng có tình yêu mới đúng.
Còn anh, một người đàn ông điển trai, vẻ ngoài không khác gì được tạc tượng, hoàn mĩ khiến người ta ghen tị. Thân phận của anh hết sức đặc thù, là lão đại của một tổ chức thế giới ngầm lớn mạnh, đứng trên vạn người, tuỳ ý sai bảo. Anh muốn ai chết, kẻ đó đương nhiên không dám cãi lời.
Thế giới của cô nồng nặc mùi máu tanh của máu, cho đến bây giờ ngày ngày cô vẫn còn cảm nhận được mùi tanh ấy luôn bám lên cơ thể cô. Còn thế giới của anh tràn ngập bóng tối, bóng tối bao phủ lấy cơ thể anh, khiến cơ thể anh dần dần chìm đắm trong khoái cảm của bóng tối cô đơn mà tàn nhẫn. Đã không thể yêu nhau, tại sao ông trời lại gắn ghép số phận của hai người lại gần với nhau? Tại sao?