Cô quả thật quá đỗi xinh đẹp, đây là đang cố ý để làm mình quyến luyến đây mà. Đã vậy, Tuệ Yên còn vui vẻ cười nói với Hạ Thường Quân. Đôi lúc, anh cảm thấy thật khó chịu, dường như đang ghen. Nói ra câu đó chắc chắn sẽ khiến Tuệ Yên phải cười vì anh giờ đây làm gì có tư cách ấy. Sắp là chồng người khác vậy mà lại quan tâm cô.
Bản thân lúc này là nhân vật chính của buổi tiệc này nên khi thấy hai người tiến lại thì Vu Dịch miễn cưỡng chào hỏi. Anh dường như chỉ để ý đến cô còn Tuệ Yên thì không biết điều đó. Ngày này cuối cùng đã đến, ngày mà anh sẽ kết hôn với người phụ nữ mà anh yêu. Cô dĩ nhiên sẽ phải chúc mừng hạnh phúc của anh.
Lời hứa xưa kia thật nhiều nhưng không thể thực hiện, thời thanh xuân với những mộng mơ vì tơ ngọt của tình yêu rồi cuối cùng sẽ thay đổi khi con người trưởng thành. Bên cạnh anh đã có người khác, người ấy sẽ đi đến bờ hạnh phúc cùng anh.
- Chúc mừng Đường tổng nhé, hai người quả thật rất hợp đôi.
- Xin chúc mừng anh, giờ đây anh đã kết hôn với người mà anh yêu. Hai người phải thật hạnh phúc nhé, sớm sinh quý tử.
Lời chúc châm chọc của Thường Quân đã đành nhưng cô mới khiến anh cảm thấy thật chua xót. Tuệ Yên đang giả vờ hay thực sự không biết người mà anh động lòng là ai. Tình cảm của mình mãi mãi là như thế, sẽ không thay đổi. Tuy nhiên, mình vẫn phải cố vui mừng, nhận lời chúc này.
- Cảm ơn hai người, cô và Hạ tổng cứ tự nhiên dùng tiệc. Tôi còn bận tiếp những người khác nữa.
Lưu Tuệ Yên và Thường Quân khẽ gật đầu, đây là đang cảm thấy khó chịu khi hai người ở xuất hiện hay sao. Chắc tại vì anh mời rất nhiều các vị khách quý, tất bật cũng là điều hiển nhiên. Thiết nghĩ mình cũng không nên suy nghĩ nhiều, nên có mặt ở đây để chung vui và chúc phúc cho Vu Dịch là được. Trong lòng, Tuệ Yên đang cố gắng kìm nén những cảm xúc có thể dâng trào bất cứ lúc nào không hay.
- Ôi, cháu có phải là Tuệ Yên không? Chà, đã hai năm rồi nhỉ, bây giờ cháu đã thay đổi nhiều quá. Công việc mới của cháu hiện tại đã ổn định chưa vậy?
Đường Sâm khi trông thấy Tuệ Yên thì nhanh chóng đứng cạnh cô bắt chuyện. Hôm nay, tâm trạng của ông rất vui vì vậy gương mặt có phần hơi đỏ vì đã quá chén. Trí nhớ của ông cũng rất tốt nên khi chia xa rồi gặp lại thì chắc chắn sẽ nhận ra đối phương.
- Dạ chào ông, công việc hiện tại của cháu đã ổn hết rồi ạ!
Ông nghe xong không thì tươi cười rộn vang như được mùa. Hết chuyện mừng này đến chuyện mừng khác xảy đến, như vậy thật quá tốt. Không ngờ ông lại được gặp cô ở đây.
- Ừm, cảm ơn cháu đã đến dự lễ thành hôn của Vu Dịch. Cũng mong cháu sớm tìm được nửa kia hạnh phúc của cháu nhé. Ông rất mong chờ ngày đó sẽ đến.
Nhận lời chúc của ông, Tuệ Yên mỉm cười. Buổi tiệc cứ vậy tiếp diễn cho đến khi mọi ánh mắt được hướng lên sân khấu. Lúc này, Trình Nhu Mễ khoác lên mình bộ váy cô dâu thật lộng lẫy và kiêu sa, qua lời dẫn dắt của MC, cô ta tiến vào lễ đường cùng với bệ cạnh là ba của mình. Đường Vu Dịch đã đứng ở phía trước, chỉ sẵn sàng đợi Nhu Mễ đứng cạnh rồi họ chính thức sẽ thành một đôi vợ chồng.
Chuyện này thật giống như nằm mơ, cuối cùng bản thân có một lễ cưới trọn vẹn. Cô ta có nhìn xuống khán đài và vô tình nhìn thấy Tuệ Yên đang nhìn mình. Thoại đầu có hơi bất ngờ nhưng về sau càng tự đắc và khinh thường vì Tuệ Yên chẳng có được anh. Hôm nay Vu Dịch lại mời Tuệ Yên đến đây chắc chắn muốn cô đau lòng, như vậy khiến mình thật hả hê làm sao. Muốn đối đầu với mình thì Tuệ Yên không có cửa để thắng.
Những hình ảnh ngọt ngào của cặp đôi được chiếu vào màn hình lớn của khán đài để mọi người đều chiêm ngưỡng. Tại một căn phòng gần đó, có một cậu bé vừa điều khiển máy tính vừa không khỏi ngáp ngắn ngáp dài. Cuộc vui này không không thể trụ nổi được nữa vì giờ đây bụng mình rất đói.
- Nhóc con, đồ ăn của nhóc đến rồi đây. Thật tình không hiểu sao boss của chú lại bắt chú phải phục vụ nhóc cơ chứ.
Cậu bé mắt sáng lên, nhìn vào đĩa đồ ăn không khỏi thèm thuồng. Khi mọi thứ được đặt ngay ngắn trên bàn, cậu vừa ăn vừa cất lời:
- Là vì hạnh phúc của sếp chú lẫn chị cháu mà nên chú phải chịu khó một chút, hôm nay cháu rảnh nên mới đến đây thôi đó. Phải cảm ơn cháu mới phải. Giờ thì, chuẩn bị cuộc vui thôi nào. Bà dì họ Trình kia, đừng có tự đắc nhé, tôi sẽ khiến cho bà biết tay.
Bước chân càng lúc càng đến gần cho đến khi khựng lại hẳn. Bàn tay của Trình Nhu Mễ được trao cho Vu Dịch nắm lấy. Tiếng vỗ tay rộn vang, bao nhiều lời chúc đều giành cho bọn họ cả. Ngay cả Tuệ Yên cũng không ngoại lệ, hai người họ chính thức trở thành một đôi.
- Và bây giờ là thời khắc mà ai cũng mong chờ…
*Phụt.
MC giật mình khi bản thân chưa nói xong thì ánh điện của căn phòng bỗng tắt chỉ có ánh đèn của màn hình được chiếu. Tất cả mọi người đều hoang mang, Đường Sâm cũng bị một phen bất ngờ chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cả hội trường bỗng chốc được một phen láo loạn. Chuyện này thật kì lạ, không ai để ý trên khóe môi của Vu Dịch bỗng khẽ nở nụ cười.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy nhỉ, đèn bị chập chờn sao?