“Trời ạ! Sư tôn, đây, đây đều là Đằng Nguyên đan cực phẩm, cả mười viên!!!” Lục Minh Nguyệt che miệng lại.
Lục Minh Nguyệt nhéo mạnh lên bắp tay mình một cái.
Đau!
Thật sự đau!
Không phải là mơ.
Lâm Tiêu sư đệ vậy mà lại có thể từ một lò mà luyện ra được mười viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm.
Chuyện này....chuyện này sao có thể!
Chuyện này sao ảo ma canada quá vậy!!!
“Sư tôn...sư tôn, chuyện này là sao vậy ạ???” Lục Minh Nguyệt đầy kinh ngạc và nghi ngờ, hỏi sư tôn của mình.
Nhưng chờ nửa ngày cũng không nghe được đáp án.
Nàng quay đầu lại nhìn.
Biểu cảm đầy hoài nghi của sư tôn còn lố hơn cả nàng nữa.
“Vậy mà lại có người có thể đạt tỉ lệ thành đan tới 100%, tại sao vậy, tại sao, con đường luyện đan của ông ta rõ ràng là con đường chính thống, sao lại như vậy chứ, rốt cuộc nguyên nhân là do đâu...”
Kiều trưởng lão đôi mắt ảm đạm, lẩm bẩm tự nói một mình.
Khí tức trên người cường giả Toàn Đan cảnh vô thức phát ra, khiến Lâm Tiêu và Lục Minh Nguyệt đều cảm thấy áp lực.
Lại nhìn Lâm Tiêu.
Hắn nhìn thấy dáng vẻ mất hồn của sư đồ hai người họ, mới ý thức được bản thân hình như đã khoe khoang quá mức rồi.
Ngộ tính cực cao + hiệu quả của việc chế thuốc hiện tại, còn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.
Vốn dĩ hắn cho rằng có thể luyện ra năm viên, đạt tỉ lệ thành công 50% là được rồi.
Không ngờ, lần này luyện ra được tỉ lệ thành đan 100%.
Điều khiến Lâm Tiêu thắc mắc là. Đây là lần đầu hắn luyện đan, thật ra vẫn còn rất nhiều chi tiết và thao tác có thể tiến hành tối ưu hóa hơn.
Nếu như đem những chi tiết vụn vặt này sửa lại thì sẽ như thế nào nhỉ.
“Nhóc con, ngươi, ngươi nói lại với ta một lần nữa, ngươi thật sự là lần đầu luyện đan sao???” Kiều trưởng lão nhìn chằm chằm Lâm Tiêu hỏi.
“Vâng, thưa Kiều trưởng lão, trước đó, ngay cả lò luyện đan vãn bối cũng chưa từng chạm vào.” Lâm Tiêu thành thật đáp.
Kiều trưởng lão nhìn Lâm Tiêu những một phút mới thu lại ánh mắt.
Dựa vào thực lực cường giả Toàn Đan cảnh của ông mà cảm nhận, có thể xác định đối phương không hề nói dối.
Lần đầu tiên luyện đan!
Trời ạ!
Lần đầu tiên luyện đan mà có thể bỏ xa một luyện đan sư thất phẩm như ông cả mười con phố.
Trên đời này còn có yêu nghiệt, à không, quái vật như vậy sao?
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, cho dù có đánh chết ông, ông cũng tuyệt đối không tin đâu.
“Nhóc Lâm Tiêu này, ngươi có thể luyện thêm một lần nữa không!” Kiều trưởng lão lại đưa ra một đống nguyên liệu, nói với giọng điệu ôn hòa.
“Được!” Lâm Tiêu không từ chối.
Sau một lần thử, hắn đã tổng kết ra một vài khuyết điểm của bản thân.
Cho nên hắn cũng muốn luyện thêm một lần nữa.
Hơn nữa, bản thân hắn cũng không có những nguyên liệu quý báu như này, bây giờ có người cho không để luyện tay nghề, còn chần chờ gì nữa chứ.
Kiều trưởng lão gật đầu, một lần nữa nhường chỗ cho hắn.