Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 25






Tháng nào cũng là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ và xin cơ hội ra ngoài. Bọn họ hoàn toàn không thể nhìn thấu tu vi của người này.

Nói không chừng người này đáp ứng yêu cầu của kiểm tra ngoại môn.

Thành thật mà nói, sau vài tháng sống chung, mối quan hệ giữa những người gác mộ bọn họ vẫn rất đoàn kết.

Tuy rằng không thích Lâm Tiêu, bọn họ cũng hy vọng trong số những người gác mộ có người có thể tham gia kiểm tra ngoại môn.

Dù cho có thể vượt qua kiểm tra hay không, chỉ cần vào sân ít nhất cũng có chút thể diện rồi.

"Lâm Tiêu huynh đệ, ngươi có tham gia kiểm tra ngoại môn không?"

Một người gác mộ quen thuộc đi đến gần Lâm Tiêu và hỏi. Ở bên cạnh nhau lâu như vậy, bọn họ vẫn biết tên nhau.

Những người gác mộ khác cũng dỏng tai lên nghe.

"Tham gia!" Lâm Tiêu trả lời một cách đơn giản.

Những người gác mộ khác gật đầu. Quả nhiên tu vi của kẻ độc hành này đã đạt đến Luyện Khí cảnh tầng thứ năm.

Tài năng này quá mạnh. Tại sao một tài năng như vậy ban đầu lại bị xếp vào Phạm Thiên mộ kiếm vậy?

Lâm Tiêu nhìn thấy ánh mắt của họ nhưng hắn không giải thích gì nhiều.

Trải qua một quãng thời gian dài cảm ngộ và vận dụng kiếm ý. Nếu như hắn không muốn người khác nhìn thấy tu vi của mình thì cho dù một cường giả Luân Hải cảnh đứng trước mặt hắn thì cũng không thể nhìn ra.

Ngay sau đó, việc đăng ký kiểm tra ngoại môn đã bắt đầu. Lâm Tiêu cũng bước lên phía trước để xếp hàng nhưng quần áo của đệ tử tạp dịch hắn mặc trên người thì vô cùng bắt mắt.

Những người xếp hàng bên cạnh đều là đệ tử ngoại môn, bọn họ nhìn Lâm Tiêu với vẻ mặt khinh thường.

Đệ tử tạp dịch mà tới tham gia kiểm tra ngoại môn, thật không biết xấu hổ.

Thực sự cho rằng Luyện Khí cảnh tầng thứ năm tham gia có thể giành được phần thưởng sao?

“Tên, tuổi, tu vi?” Đệ tử đăng ký lần lượt hỏi, tiến hành làm đăng ký đơn giản.

"Trần Toàn, 26 tuổi, Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy."

"Vương Phẩm Đại, 32 tuổi, Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy."

Càng về sau cảnh giới càng khó tu luyện, chênh lệch giữa mỗi cảnh giới sẽ càng ngày càng lớn.

Đợi đến lượt Lâm Tiêu.

"Hả? Đệ tử tạp dịch à? Ngươi là đệ tử tạp dịch của nơi nào?" Nhân viên đăng ký ngạc nhiên hỏi.

Hôm này hắn ta cũng đã đăng ký cho hai đệ tử tạp dịch rồi nhưng hai người đó không còn trẻ nữa.

Phải mất bảy hoặc tám năm tu luyện mới đạt đến tuyến kiểm tra ngoại môn.

Vừa nhìn đã biết thanh niên trước mặt còn rất trẻ. Nếu như người này cũng đạt tới tuyến kiểm tra ngoại môn, chẳng phải chứng minh tư chất của hắn không yếu sao?

Nhưng nếu tư chất không yếu, tại sao lại bị phái đi làm đệ tử tạp dịch? Thật là kỳ lạ.

"Ta là người gác mộ của Phạm Thiên mộ kiếm." Lâm Tiêu trả lời.

"Hả? Người gác mộ? Ngươi là người gác mộ sao???" Người đăng ký kinh ngạc nhiên hỏi.

Không phải thường thì những người gác mộ đều trông rất yếu ớt sao?

Mặc dù không nhìn ra tu vi cảnh giới của người trước mặt, nhưng hắn ta có thể cảm nhận được lực khí huyết cường đại từ trên người đối phương truyền đến.

Đây khác hoàn toàn với người gác mộ những năm trước.

“Ừm, cũng được, tên, tuổi, tu vi.” Người đăng ký hỏi.

Khai báo thông tin sai khi kiểm tra ngoại môn, nếu bị điều tra ra sẽ bị xử phạt rất nặng nên hoàn toàn không cần thiết.

"Lâm Tiêu, 20 tuổi, Tụ Linh cảnh... tầng thứ nhất!" Lâm Khiếu suy nghĩ một chút, cuối cùng không nói ra tầng thứ tư.

Cảnh lão từng nói với hắn rằng ở Kiếm Ma tông không cần phải che giấu tài năng của mình. Nhưng Lâm Tiêu vẫn cảm thấy rằng tài năng của mình có thể không đơn giản như Cảnh lão nghĩ.

Tốt hơn là nên che giấu một chút.

Tuy nhiên, khi người đăng ký trước mặt nghe những gì Lâm Tiêu nói, hắn ta trợn tròn mắt.

"???"

"Ngươi nói cái gì? Ngươi đã đột phá đến Tụ Linh cảnh rồi ư?" Hắn ta hoàn toàn không tin.

Một đệ tử tạp kỹ lại nói đã đột phá Tụ Linh cảnh khi mới chỉ có 20 tuổi?

Đây không phải là điều hoàn toàn vô lý sao. Đệ tử ngoại môn bên cạnh cũng có biểu cảm giống như vậy.

Không đợi những người này chất vấn, Lâm Tiêu đã giải phóng ra một tia khí tức từ trên người mình.

Độ mạnh kiểm soát ở Tụ Linh cảnh tầng thứ nhất.

Xì xì...

Ngay sau đó, mọi người xung quanh đều chết lặng.

chapter content