Vạn Cổ Ma Đế, Kiếm Thể Trời Sinh

Chương 20: Cướp bóc




Chap trước dưới sự đề nghị trở thành đại gia của tề dương trần hạo sẽ phản ứng như thế nào?

- Hứ thành đại gia.

Với vẻ mặt nham hiểu Trần Hạo đáp:

- Trả nhẽ ngươi muốn.

- Ka..ka..

- Đúng đó. Quả nhiên ngươi với ta là huynh đệ mà.

Cả hai đề lộ rõ vẻ mặt nguy hiển lậm tức đi lản vản xung quanh.

Trần Hạo với thần thức liền có thể rất rõ cảm nhận được lơi nào có đệ tử đi lẻ hoặc đi hai người.

Lập tức hắn với Tề Dương phi thẳng về phía đó.

Sau khi gặp người họ liền một gậy đánh ngất rồi lột hết đồ của hắn lấy hết tài nguyên tiền tài.

Xong cả một buổi tối khắp cả ba phong đều có thể nghe được tiếng.

- ầm ầm

Do hai tên trộm sầm rổ đang làm phi vị đổi đời.

Sáng hôm sau.

Tại đại diện của nhất phong:

Nhất phong trưởng lão quát:

- Ngươi nói cái gì?

- Sau một đêm liền có hơn trăm đệ tử bị đánh lột hết tài sản chỉ chừa lại mỗi cái quần thôi ư.

- Rốt cuộc là tên khôn nào làm hả?

- Ngươi nói cái j chưa biết.

- Hứ mau đi điều tra cho ta.

- Rõ.

Một nam tử phí dưới bỗng đứng ra phát biết:

- Thưa phong chủ ngài bớt dận. Theo ta thấy

- Trắc là do nhị phong và tam phong muốn làm khó chúng ta khi biết này mới thu nhận được tên lý thiên mệnh đó.

- Chính vậy lên họ mới dùng thủ đoạn này để làm khó rễ chúng ta.

Vẻ mặt phong chủ dần đần nhan nhiểm:

- Hay lắm.

- Ta đây chưa đụng tới họ mà họ đã ra tay trước rồi ư.

- Đã thế thì. Ngươi đâu lập tức báo với các để tử cẩn thận và đồng thời nói nếu ai đem về y phục của đồ đệ chả hai phong nhị và tam lập tức được nhân một nhìn viên linh thạch trung phẩm còn nhiều hơn thì cứ thế mà nhân lên.

- Còn nhưng đề tử nào bị đánh kia lập tức phát lại cho họ y phục rồi thống kê lại cho ta.

- Toàn phong tỉ tý lần lày ta sẽ lấy cả gốc lẫn lãi.

Lập tức lệnh được ban xuống.

Bên phía nhị phong cũng không khá hơn là bao số đệ tử bị đánh chỉ có hơn chứ không kém so với nhất phong.

Cũng tương tự như nhất phong nhị phong cũng đưa ra lệnh riêng của mình tay vì 1 nghìn viên họ còn tăng lên 5 nhìn viên trung phẩm linh thạch.

Lúc này đây khi cả ba phong đều bận rộn vì tranh trấp thì phía đâu đó trong hang động dưới núi nhị phong có hai thằng vừa ăn cắp vừa la làng ngồi thống kê chiến lợi phẩm.

Vẻ mặt Trần Hạo tươi cười đắp ý nói:

- Thật không ngờ đấy.

- Chỉ với có mấy trăm tên mà ta đây đã có hơn ngàn cây linh thảo hơn 20 vạn linh thạnh hạ phẩm.

- Ha ha lần này đúng là giàu to mà.

- ha ha chỗ lày cũng đủ để t tu luyện công pháp luyện thể lên thêm một tầng nữa rồi a.

- Cứ ngươi vậy hai người họ đánh đi đánh lại xuất một ngày rời.

- Vậy mà không ngờ đấy các phong vậy mà cũng đã biết cách chơi này rồi.

- Xem ra giờ nó đã không còn hiệu quả nữa. Số đệ tử ra khỏi phong xuống núi càng ngày càng ý đi.

- Hazz thân thể này của ta sao mà lên được tầng 3 đây. Mới mở tầng hai giờ đây vòng tay khốn nạn này đã không còn uy hiếp với ta nữa dù ta đội phá kim đan cảnh thì cũng rất là rễ ràng nhưng thế tốt nhất thì ta cứ luyện lên trúc cơ hoàn mĩ đã.

Tề Dương lúc này cũng cười không ngậm được mồm về chiến lợi phẩm mà họ thu hoạch được.

- Vẫn như cũ ha bẩy ba.

Hắn ta còn chưa nói hết thì lập tức có một hình bóng đã bắt lấy Trần Hạo mang đi. truyền lại chỉ còn tiếng hét thất thanh của trần hạo.

. A A A A.... A

Hắn định chạy theo cứu nhưng sao khi thấy ngươi mang hắn đi vậy mà lại là vân lạc thì lập tức chạy tụt quần.

- Hứ sao trần hạo lại trọc phải mụ điên này chứ.

- Nếu ta mà con ở đây trắc sẽ bị mụ điên này mang đi nốt mất.

Lập tức hắt hiên biết mất khỏi chỗ vừa rồi.

- Vẻ mặt trần hạo hờ hững nói:

- Ngươi có thế nào đừng xuất hiện đội ngột như vậy được không.

- Hứ ngươi còn giám nói ta.ngươi xem tông môn đã bị bọn ngươi đại náo đến gà bay chó sủa rồi nhưng biết không hả.

- Nếu ngươi mà còn ở đấy thì thể nào cũng bị ghi ngờ cho mà xem.

- Chứ không phải người đến bắt ta đi là vì quá hạn ba ngày hay sao hả.

- Hứ ngươi nghĩ vi sư là ai hả? ta không vì mấy cái hạn với vẫn này mà đòi ta hạ thân xuất đem ngươi về ư!

- Ủa chứ bộ tứ phong trừ ta với người ra thì còn người thứ ba ư.

Nghe xong câu nói đó của Trần Hạo lập tức Vân Lạc lại buông tay nhưng lần này thảm hơn vì mẹ thả anh hạo từ đỉnh núi xuống nhân núi.

- Hứ ta nói ngươi nếu trong hai nén hương mà không leo được lên đỉnh núi thì lập tức đi dọn nhà sí cho ta

- ầm

- ầm

Trần Hạo than vãn nói:

- Mẹ kiếp cái lưng của ta.

- Ả đàn bà điện đó đúng là không lưu tình gì mà?

- Đây là muốn mưu sát đồ đệ mình chứ còn gì nữa.

Sau khi nghe được câu từ dọn nhà si lập tức trần hạo quên đi mọi vết đau hắn liền chạy như bay lên núi.