Ha ha tiểu tử này quả nhiên phế vật.
- Cắt, nếu như hắn biết cái này, t đã sớm làm Hoả Thần!
- Ánh mắt Trần Hạo trợt nhướng mày, ánh mắt mơ hồ xem vào nhưng điều lạ lùng.
Sau khi quan sát một lượt và kiểm tra tu vi từng người hắn mới ngớ người ra.
- Thiên Võ đại lục ở Thánh vực sao giáo viên có thể có tu vi thấp như thế?! Không lẽ đây.
- Thiên Võ Đại Lục hạ vực.
- Cái quái gì đây. Sao ta lại có thể dơi vào hạ vực, một nơi bị vứt bỏ như vậy.
Trợn một nữ xinh mặc áo trắng tóc ánh bạc, đeo vòng cổ có chứ ngọc bích.
- Ha ha luyện chế huyền binh cơ bản chỉ có bốn mươi sáu cách, điều này ai ai cũng biết vậy mà ngươi ngươi lại bảo là có tận tám mươi mốt cách ha ha đúng là tên ngốc!
Trần Hạo đối với các loại trào phúng dường như không để vào trong mắt, từ tốn nói:
- Thủ pháp luyện chế chính thống gồm bốn mươi sáu cách nhưng ở chín mươi năm trước có luyện khí hiệu Quỷ Y đã sáng tạo thêm ba mươi năm cách luyện chế khác, đã được Công Hội Luyện Khí tán thành, vì thế giờ vốn dĩ có tám mươi mốt lại thủ pháp luyện chế.
- Dừng ngươi nói bây bạ gì đó, cái gì mà tám mươi mốt loại còn có cái tên Quỷ Y nữa vốn hắn ta không tồn tại!
- Ngươi vậy mà còn giám bịa chuyện, ăn nói linh tinh
- Phải đấy Quỷ y là ai? hắn ta vốn không có tồn tại!
Các loại chế nhiễu đang rất ồn ào bỗng nhiên có một tiếng gào chấn động làm mọi người đều ngậm miệng lại.
- Tất cả im miệng cho ta! Trần hạo hắn nói không sai!
Lạc Vân Thường vỗ bàn một cái, một luồn kình khí phóng ra tứ phía, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự uy áp bá đạo, nhất thời ngơ ngác.
Trần Hạo cảm nhận được uy áp trước mặt, nội tâm kiền cười kinh bỉ.
- Kim đan tam tầng cảnh, cô nương này tiên phú cũng không tệ, hơn nữ lực linh hồn cũng rất mạnh xem ra cô ta cũng là. Một luyện khí sư sơ cấp cao giai a.
Trong lòng hắn hơi kinh ngạc, trước đây vốn biết nàng lợi hại nhưng không ngờ, nàng lại là kim đan tầng tứ ba.
Lạc Vân Thường lạnh lùng nhìn Trần Hạo tròng lòng nảy. Ra một tia kinh nhạc, nàng liền giải thích lên.
Thủ pháp luyện chế huyền binh cấp thấp là có tám mươi mốt loại nhưng điều đó chỉ có ở thánh vực nơi mà các cường giả cảnh giới Nguyên anh cũng chỉ bị xem như là phế vật, có điều những điều này vốn rất ít người có thể biết vì rất hiếm ai từ hạ vực mà có thể lên tới thánh vực của đại lục thiên võ.
Hết thảy học sinh đều lộ ra vẻ khó mà tin được, xong đều quanh sang nhìn Trần hạo tản nhiên như thể vốn đó là điều hiển nhiên, thật giống với đệ nhất thiên tài, không tậm chí còn có phần áp đảo khi giải đáp ra vấn đề khó mà ngay cả giáo viên cũng rất ít người biết được.
Lạc Vân Thường cũng vô cùng nhạc nhiên, vốn cách luyện chế huyền binh tám mươi mốt loại cũng không phải là bí mật to tác ở công hội luyện khí sứ nhưng nếu nói một học sinh luôn kẹt ở cảnh giới luyện khí thì thực sự rất khó tin.
Trong lòng nàng đột nhiên hơi chấn động.
Hắn Trần Hạo chỉ là một tên phế vật luyện khí cảnh vậy mà lại có thể biết được một điều mà chỉ luyện khí sư cao cấp mới biết.
"Vậy há không phải hắn ta có thiên phú về mặt luyện khí hay sao?"
Nghĩ đến đây nàng liền bỏ giờ chạy một mạnh lên phòng hiệu chưởng.
Trần hạo thấy Lạc Vân Thường chạy đi thì hắn ta cũng liền đi ra khỏi phòng học.
Vẻ mặt hắn bỗng nhiên đen lại vì cái thân thể mới này của hắn quả là phế vật!
Trần Hạo đi được một lúc thì bỗng nhiên nhìn thấy một đám đông trước mặt vốn hắn không quan tâm nhưng hắn lại thấy được đứa bạn thân mình trong đó.
- Lâm Thiên cái tên tự như là đầu gấu nhất học phủ, hắn ta có anh là Lâm Lang vốn đã đạt tới cảnh giới luyện thể cửu tầng nghe nói sắp đột phá lên cảnh giới luyện gân, vì có anh hắn lên hắn rất ngông cuồng và hầu như không ai dám trống đối hắn.
Lúc này người anh em trí cốt của trần Hạo.Hồng Tuấn đang bị tên Lâm thiên đó bắt lạt
Như một thói quen Trần Hạo lại chạy ra bảo vệ cho huynh đệ của mình nhưng lần này vốn không phải Trần hạo của trước khi.
- Tên phế vật nhà ngươi vậy mà còn dám cản ta!
- Phế vật mộ tên chỉ dựa dẫm vào cái tên Lâm Lang như ngươi mà cũng dám gọi ta là phế vật.
- Trần Hạo,... Chạy đi.. đây, chuyện này vốn không liên quan tới ngươi!
- Ngươi là huynh đệ ta sao ta có thể bỏ mạc ngươi được.
- Trần hạo.. Ngươi đúng là huynh đệ tốt chả ta hu hu hu hu hu!
- Hai tên phế vậy các ngươi tâm sự xong chưa hả nếu xong rồi thì... Hay tiếp chiêu của gia gia đây
Giờ khắp này cửu lớn học viện tập chung không ít học viên xem trò vui, dồn dập chỉ chỉ trỏ trỏ nghị luận.
Vừa nói xong cả người hắn bắn ra, một quyền hướng thẳng về phía trên đầu Trần hạo đánh tới.
- " tên phế vật nhà ngươi mà cũng có quên phát biểu!?"
Trong lòng Lâm Thiên tất cả đều là những tiếng cười chào phúng, đặc biệt nghĩ tới thân phận của Trần Hạo,vốn là một đứa trẻ mồ côi không chỗ dựa, cũng không có gia tộc trống lưng, lên hắn càng ra tay mạnh hơn muốn đánh cho Trần Hạo tàn phế.
- Lâm Thiên vốn đã là cảnh giới luyện cốt nhất tầng còn Trần Hạo vốn chỉ là một tên đến luyện khí nhị tầng cũng chưa đạt được.
Nếu hắn ta đỡ quyền, trắc trắc ngày này năm sau sẽ là ngày dỗ của hắn.
Ầm!
Tất cả mọi người đều nghe thấy một đòn rất nặng nề, thân thể Lâm Thiên ở trước mặt Trần Hạo nhưng lạ thay Trần Hạo lại rất bình thường người không một vết xước nhưng còn Lâm Thiên lúc này đã nằm dưới đất, ôm tiểu kê kê của mình một cách đau đớn.
- Không đúng!
- Trần Hạo sao hắn ta không bị gì?
Á Á á.!
Một tiếng khóc thét thống khổ vang vọng đấy trời,sắc bén truyền vào trong tai mỗi người,hầu như đâm thủ màng tai.
Loại tiếng kêu thảm thiết làm người ta run rẩy, khiến ai cũng cảm nhận được nỗi đau mà chủ âm thanh phải chịu. Bao thống khổ.