Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 299






Cho dù là Hạ Chỉ Lan có chút hiểu biết với Trần Mộc thì giờ phút này cũng ngây người, bởi vì nàng ta chỉ biết Trần Mộc bí hiểm, nhưng không ngờ hắn còn là một thất phẩm Luyện Dược Sư.



Hàn Giang Tuyết vỗ vai Trần Mộc, chân thành tán thưởng: "Rất tốt, vi sư biết ngươi có thiên phú dị bẩm, là thiên tài hiếm có, vi sư quả nhiên không nhìn lầm ngươi, ngươi xứng đáng gánh vác trọng trách khôi phục sự huy hoàng của Linh Điện!"



Trình Vũ Hiên bĩu môi: "Thôi ta xin, ngươi có thể nhặt tiết tháo lên không? Rơi đầy đất rồi kia kìa!”



Có ai không biết, lúc trước Trần Mộc là người mà cả bốn đại điện đều không cần.



Nếu không phải Điện chủ không có quyền từ chối thì Hàn Giang Tuyết đương nhiên cũng sẽ từ chối cho Trần Mộc gia nhập Linh Điện rồi!



“Khụ khụ!”



Hàn Giang Tuyết ho khan vài tiếng, sắc mặt bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.



“Có Hồng Kim Long Tủy Đan, có lẽ lần Thi Điện này chúng ta thật sự sẽ có vài phần thắng!”



Hàn Giang Tuyết nắm đan dược trong tay, hơi ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra chiến ý kích động.



Một viên đan dược thất phẩm, ít nhất có thể khiến thực lực của võ giả tăng lên ba tầng.



Đừng xem thường ba tầng này, có đôi lúc, ba tầng đó có thể thay đổi rất nhiều thứ.



“Tiếp tục tu luyện đi, kế tiếp, toàn lực chuẩn bị chiến đấu!”



Gương mặt Hàn Giang Tuyết vô cùng nghiêm túc, nghiêm nghị nói.



Trận Thi Điện này liên quan đến sự tồn vong của Linh Điện, tuyệt đối không thể thua!







Thời gian một tháng, tất cả đệ tử Linh Điện đều điên cuồng tu luyện.



Toàn bộ Linh Tiêu Tông cũng dần trở nên yên lặng.



Trận Thi Điện này liên quan đến vấn đề phân phối tài nguyên tu luyện của bốn đại điện trong tương lai, còn với Linh Điện, nó chính là một khảo nghiệm trọng đại xem nên giữ lại hay hủy bỏ Linh Điện.



Cho dù là đệ tử Thiên Điện cũng không dám buông lỏng, ở các phúc địa tu luyện lớn bắt đầu xảy ra hiện tượng các đại đệ tử đánh nhau tranh nhau vị trí tu luyện.



Đương nhiên, so sánh với nó thì Đồng Nhân Tháp ít được hoan nghênh hơn nhiều, dù sao loại ma luyện sinh tử ở đó cũng không mấy ai chịu được.



Mỗi ngày, ngoài ở Đồng Nhân Tháp thì Trần Mộc đều ở trong Tử Trúc Lâm đả tọa tĩnh dưỡng, mãi cho đến khi thời gian một tháng trôi qua, quá trình tu luyện khô khan dài dằng dặc cũng kết thúc.



Thi Điện, cũng chính thức bắt đầu!



Sáng sớm, Hàn Giang Tuyết đã đưa đệ tử Linh Điện đến một ngọn núi chính giữa Linh Tiêu Tông.



Núi này tên là Thiên Sơn, đặc biệt được thiết lập cho Thi Điện so tài!



Trong ngọn núi lớn ở chính giữa Linh Tiêu Tông có mười mấy lôi đài đứng sừng sững, lúc đám người Linh Điện đến, ba đại điện còn lại cũng lục tục đến.



Trong ba đại điện này, Trần Mộc nhìn thấy không ít người quen thuộc.



Thiếu nữ thuần thú sư của Thiên Điện, Nhan Băng.



Đoàn người Phong Vu Mộc ở Địa Điện, cùng với Hạ Phi Vũ vừa mới gia nhập Linh Tiêu Tông không lâu.



Còn một vài tông môn đệ tử khác từng tiếp xúc.



Thi Điện lần này, long xà hội tụ, không thua bất cứ trận thiên tài chi chiến nào.



"Hàn Giang Tuyết, tới sớm vậy!" Điện chủ Thiên Điện đến gần, chào hỏi với Hàn Giang Tuyết.



Nhưng mà, Hàn Giang Tuyết không thèm để ý đến hắn mà đưa theo đoàn người Trần Mộc đi về vị trí của Linh Điện, coi như không nhìn thấy hắn ta.



Chuyện đó khiến sắc mặt điện thủ Thiên Điện sầm xuống, thầm siết chặt nắm đấm trong tay áo, ánh mắt lộ sát khí dữ tợn.



"Nhớ kỹ, lát nữa động thủ, nếu gặp được đệ tử Linh Điện thì giết hết cho ta, không tha cho bất cứ tên nào!”


"Ta muốn khiến cho tất cả đệ tử Linh Điện đều chết không có chỗ chôn!"