Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 207




"Đại thống lĩnh!"

Phía sau hốc mắt của năm ngàn tên tướng sĩ đang đỏ bừng bừng, phát ra một tiếng gầm nhẹ, nhưng tiếp theo, tất cả mọi người ngẩng đầu, trong ánh mắt đều mang theo sát ý dữ tợn.

"Giết!"

Sát phạt cuồn cuộn, máu chảy thành sông.

Tất cả mọi người mạnh mẽ xông lên, chỉ một lát sau, Trần Mộc cũng đã bị đông đảo tướng sĩ bao vây.

Tất cả tướng sĩ, đều giẫm lên thiết kỵ, dũng mãnh không sợ chết giơ giáo lên, điên cuồng xông đến chỗ Trần Mộc.

"Trần Mộc, chúng ta tới giúp ngươi, ngươi đi trước đi!"

Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang vọng, đoàn người Liễu Thanh Hân và Mục Thâm đồng loạt xông lên.

Linh lực dồi dào bộc phát ra toàn bộ, hóa thành từng đợt tấn công mãnh liệt, chém giết liên tục vào những kẻ ở phía trước.

Thấy thế, Trần Mộc không chút do dự lập tức phi xuống núi.

...

Lúc Linh Lung Thánh Sơn xảy ra chuyện, một con bồ câu đưa thư màu trắng bay vào trong Khương phủ.

Trong một căn phòng yên tĩnh, Khương Âm mặc một bộ váy đỏ, ngồi một mình ở đầu giường, đôi mắt lấp lánh kia thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nhận thấy bồ câu đưa thư bay đến, nàng ấy lập tức vươn đôi tay trắng nõn ngọc ngà ra ngoài cửa sổ, tiếp theo, nàng ấy lấy một bức thư trên chân bồ câu đưa thư ra, mở ra xem, sắc mặt xinh đẹp ngay lập tức thay đổi!

Không chút do dự, nàng ấy đá văng cửa phòng, đi ra ngoài.

"Tiểu thư, tiểu thư không được đi ra ngoài!". Mấy tên hộ vệ phụ trách trông coi nàng lập tức vây quanh.

Nhưng mà, Khương Âm quay đầu lại, trên gương mặt như phủ lớp sương lạnh, lạnh như băng, sát khí thấu xương khiến mấy tên hộ vệ kia run lẩy bẩy!

Khương Âm không để ý tới bọn họ, lập tức đi về phía thư phòng của Khương Động Đình, đạp mạnh một cước, đá văng cửa phòng.

Bên trong thư phòng, Khương Động Đình nhíu mày, vẻ mặt không vui: "Bây giờ điều cơ bản là vào phòng phải gõ cửa mà con cũng không biết rồi sao?"

"Hoàng đế muốn giết Trần Mộc?", Khương Âm hỏi.

Khương Động Đình ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc: "Sao con biết?"

"Đừng hỏi làm sao con biết, cha chỉ cần trả lời phải hoặc là không phải!"

"Con dùng thái độ này để nói chuyện với phụ thân con sao?", Khương Động Đình tức giận đập bàn, sắc mặt âm u lạnh lẽo.

Khương Âm không để ý tới lời nói đó mà trực tiếp nói: "Con muốn tìm cha giúp một chuyện!"

"Tìm ta giúp đỡ mà lại dùng thái độ này?", Khương Động Đình cười lạnh, nhưng mà Khương Âm dù sao cũng là con gái của ông ta, bèn nói: "Có chuyện gì, nói!"

"Điều động ba vạn ám vệ của Khương gia, hộ tống Trần Mộc rời khỏi Ninh quốc!", Khương Âm nói.

"Con điên rồi sao, điều này không thể được!", Khương Động Đình cắn chặt răng, không chút do dự nói.

Ám vệ là lực lượng chủ chốt của nhà họ Khương, là những người được Khương Động Đình âm thầm huấn luyện.

Khác với Hạ phủ, Khương Động Đình biết rõ thực lực gia tộc mình không hề mạnh hơn Hạ phủ, cho nên ông ta âm thầm huấn luyện một nhánh thế lực nhỏ của mình, gọi là ám vệ!

"Được, cha không cứu, con tự mình đi cứu!"

Nói xong, Khương Âm tông cửa đi ra, không hề để lãng phí chút thời gian nào.

"Con đứng lại!"

Khương Động Đình tức giận, bỗng nhiên bật dậy, giơ một tay ra, muốn bắt lấy bả vai Khương Âm.

Nhưng mà, Khương Âm đột nhiên xoay người, đôi tay trắng nõn giơ lên, đánh một chưởng vào Khương Động Đình!

Bùm.

Âm thanh nặng nề vang vọng, Khương Âm và Khương Động Đình đồng loạt bay ra, Khương Âm lui lại mười bước, mà Khương Động Đình lui lại ba bước.

Nhưng mà giờ khắc này, trên mặt Khương Động Đình lại tràn đầy vẻ khó tin.

"Cảnh giới Thông Thiên tầng thứ năm? Điều này sao có thể?"

Phải biết rằng, vào hai tháng trước, Khương Âm vẫn chỉ là Hóa Tượng tầng thứ bảy mà thôi.

Chỉ trong khoảng thời gian hai tháng ngắn ngủn mà đã tăng vọt tới Thông Thiên tầng thứ năm, tốc độ này, khiến cho Khương Động Đình có hơi không dám tin!

Khương Động Đình giơ tay lên, lúc này trong lòng bàn tay của ông ta, rõ ràng có một đám hàn khí dày đặc dù làm thế nào cũng không thể xua tan, nó đang ăn sâu vào thịt lòng bàn tay của ông ta.

Đám hàn khí này mạnh hơn gấp trăm lần so với hai tháng trước !

"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trên cơ thể con?", Khương Động Đình khiếp sợ lên tiếng.

"Cha muốn biết, được, con nói cho cha! Hàn Cốt của con đã tìm được cách điều trị tận gốc rồi! Mà cách này, chính là tu luyện một bộ công pháp đặc biệt, phù hợp nhất với công pháp linh căn Hàn Nguyệt này của con! Nó không chỉ có thể giúp con áp chế sự phát tác của Hàn Cốt vào đêm trăng tròn, còn có thể giúp cho tốc độ tu luyện của con tăng vọt!”

Mí mắt của Khương Động Đình giật giật, áp chế Hàn Cốt, tốc độ tu luyện tăng vọt?

“Ai là người cho con công pháp?", Khương Động Đình hỏi.

"Trần Mộc!", Khương Âm trả lời.