Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 684




Ba ngày sau, tin tức Nhiếp Thiên đế cung bị phá huỷ đã được lan truyền rộng rãi tại thành Thiên Cơ Thánh và tất cả các đường phố ngõ nhỏ.

Họ truyền nhau rằng có người đã lén đột nhập vào Tử Tiêu hoàng cung nhưng Nhiếp Thiên đế chủ lại không phát giác được tình hình và bị đả thương.

Tử Tiêu hoàng cung trước nay vẫn luôn là nơi khắc khe nhất trong Thiên Cơ thánh thành, nó còn được gọi là đầm rồng hang hổ, thế mà lại có kẻ âm thầm lẻn vào trong đế cung và đả thương đế chủ.

Cũng trong khoảng thời gian đó, một phần thưởng được ban bố từ cấp cao nhất của Tử Tiêu vương triều.

Nội dung của phần thưởng đó chính là tìm ra người đàn ông bí ẩn mặc áo đen.

Khi tin tức vừa được đưa ra khiến toàn bộ Hào Châu và Thiên Cơ thánh thành đều sôi sục, và đương nhiên bọn họ đều tìm kiếm người bí ẩn mặc áo đen.

'Thượng Nguyên Tông, Tán Sĩ liên minh, thậm chí là Hải tộc cũng đã ban bố treo thưởng.

Không ngờ rằng Tử Tiêu vương nguyên - nơi cổ xưa nhất trên Nam Man lục địa và tượng trưng cho Hoàng quyền cũng tham gia vào.

Tất cả mọi người đều suy đoán về lai lịch của tên áo đen, thậm chí còn hiếu kỳ hơn với những gì ẩn giấu đằng sau.

Trước khi tuyên bố treo thưởng, Tử Tiêu vương triều, Thượng Nguyên Tông, 'Tán Sĩ liên minh cũng đã tạo ra không ít ồn ào.

Năm thế lực hùng mạnh liên kết cùng treo thưởng và dốc hết toàn lực tìm kiếm. Những ảnh hưởng phát ra của toàn Thiên Cơ thánh thành không cần suy xét cũng có thể tưởng tượng ra được, bảy lục địa của Thiên Cơ thánh thành, bao. gồm cả Địa Trung Hải đều bị người lùng sục tận đáy.

Tuy Tịch Thiên Dạ cũng là người trong cuộc nhưng hắn lại an nhiên tu luyện bên trong Thính Vũ các.

Hắn đã ngồi trong phòng tu luyện được mười ngày, từng tia sáng màu xanh thăm thẳm lưu động trên cơ thể hắn toát ra linh tính vô song, hệt như những tinh linh trong biển rộng, vừa hừng hực sức sống lại vô cùng uyên bác.

Đó là tỉnh hoa của nước, đại diện cho thủy nguyên linh lực thuần chất nhất, vì Nhiếp Nhân Hùng vốn sinh ra trong linh thể của nước, một khi tiềm lực ẩn trong cơ thể được kích phát thì bản chất cũng sẽ tương ứng mà thay đổi theo.

Tịch Thiên Dạ bây giờ giống như một giọt nước, một viên năng lượng thủy nguyên bẩm sinh hoàn toàn thuần túy.

Vù vùi

Một nguồn năng lượng vô thanh vô tức tản ra từ trong cơ thể Tịch Thiên Dạ như thể có thứ gì đó xuyên qua cơ thể, toàn bộ phòng tu luyện đều bị bao phủ bởi màu xanh thăm thẳm của ánh nước, trong một khoảnh khắc không gian dường như đều biến thành đại dương.

Thân thể Tịch Thiên Dạ hoàn toàn biến mất tại chỗ, như hòa làm một thể với đại dương xanh bao quanh. Không gian trong phòng tu luyện tuy không lớn nhưng thoạt nhìn thì nó sẽ mang đến cho người khác cảm giác vô biên vô tận.

Đại dương mênh mông kia hóa thành một đoàn hơi nước, hơi nước không ngừng thay đổi và xoắn lại rồi lại một lần nữa hóa thành hình người.

"Thủy Chỉ Linh Thể của Đại Thánh cảnh đã bị kích hoạt, quả nhiên có không ít chỗ kỳ diệu."

Tịch Thiên Dạ nhìn cơ thể hoàn toàn hóa thành dòng nước, cười nhạt nói. Thủy Linh Chi Thể biến đổi không ngừng, chỉ một suy nghĩ cũng có thể thiên biến vạn hóa và trở nên vô thường.

Trong tu tiên giới, nếu có người có thể tu luyện tinh sâu một Thủy Linh Chỉ Thể thì cũng là một loại hồn thể vô cùng khó khăn và khủng khiếp.

Ánh sáng xanh thu lại, hơi nước tiêu tán, Tịch Thiên Dạ hoàn toàn trở lại với dáng vẻ bình thường, khí tức toàn thân đều biến mất.

Đứng ở đó, cảm giác như không gian mênh mông sâu rộng. Trải qua mười ngày tu luyện, hắn cuối cùng cũng đã nâng cao tu vi đến Đại Thánh cảnh.

"Việc tu thành Đại Thánh cảnh giúp cho thực lực được nâng cao không ít. Chỉ có điều trước đó phải tu thành đạo Minh Văn thứ sáu của Minh Hoàng Luyện Thi Thuật."

Tịch Thiên Dạ không hề lập tức xuất quan mà tiếp tục bế quan tu luyện.

Việc tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi Thuật đạo thứ sáu Minh Hoàng thi văn rất đơn giản, chỉ cần không ngừng chiếm đoạt tài nguyên là có thể.

Tại bữa Vạn Thánh đại tiệc, hắn đã mua được một lượng lớn tài nguyên, bao gồm Bách Huyết Thánh Nguyên Đan cùng với một lượng lớn Đại Thánh Tinh Huyết, mục đích của nó chính là thúc đẩy Minh Hoàng Luyện Thi.

Những tài nguyên tu luyện trong mắt người khác là vô cùng trân quý nhưng trong mắt Tịch Thiên Dạ chỉ là nơi để tiêu hắn chiếm đoạt một số lượng lớn, trong một thời gian ngắn mà đã chỉ tiêu hết số của cải mà một bán đế cả đời chưa hẳn là đã tích lũy được.

Đổi lại là người khác chỉ sợ phải vô cùng đau khổ. Phương pháp tu luyện bằng cách chiếm đoạt thô bạo lại tự nhiên trở thành đơn giản nhất.

Chỉ trong thời gian ba ngày, Tịch Thiên Dạ đã tu thành đạo Minh Văn thứ sáu. Cả người hẳn như một lò luyện phản ứng, mỗi thời khắc đều bùng nổ năng lượng


như núi lửa phun trào.

"Với tu vi của ta bây giờ, đụng đến những tên gọi là Bán Đế cũng có thể đánh một trận."

Tịch Thiên Dạ hơi nắm tay, hắn cảm nhận được năng lực vô tận trong cơ thể khẽ mỉm cười. Mặc dù không có cách nào so sánh với ngũ hành linh thể của hắn, nhưng trong thời gian ngắn có thể đem cơ thể tàn phế tu luyện đến như vậy cũng

đã là rất tốt rồi.

Đến ngày thứ mười lăm, Tịch Thiên Dạ cuối cùng cũng đã có thể bước ra khỏi cửa phòng tu luyện.

Mười ngày trước hắn đã biết có một người vẫn một mực đợi hắn tại phòng khách của Hoàng Nguyệt Uyển.

Vừa bước vào phòng khách liền nhìn thấy một lão già tóc trắng áo trắng khoanh chân ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, nhìn thấy Tịch Thiên Dạ đi ra liền lập tức đứng dậy hành lễ nói:

"Nhiếp thái tử, ta đáp ứng lời mời mà đến, không làm phiền đến người chứ."

"Khách khí rồi, tại hạ bận tu luyện lại để thượng nhân đợi trong mười ngày."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

Người đến không phải ai khác mà chính là Vụ Sơn thượng nhân, người giao vạn năm Địa Mẫu tương ở Vạn Thánh đại tiệc.

Lúc đó hắn chỉ thuận miệng nói một câu có khả năng giúp Vụ Sơn thượng nhân một tay, độ tin tưởng không cao, nhưng không ngờ lão lại đến thật.

"Không sao không sao, tu luyện là trên hết."

Vụ Sơn thượng nhân vội vàng xua tay.

"Nếu thượng nhân đã nguyện ý tin tưởng tại hạ, vậy xin đi theo ta."

Tịch Thiên Dạ cũng không nhiều lời, trực tiếp mời Vụ Sơn thượng nhân vào. bên trong thiền điện.

"Đảo mắt một cái thì đã là 137 năm, ngươi lẽ nào vẫn ở trên Nam Man đại lục?"

Tịch Thiên Dạ nhìn vào ánh sáng băng lam trên tay tự lẩm bẩm với chính mình.

Sau đó năm ngón tay của hắn nắm chặt, hàn khí băng lam lập tức bị hắn nghiền nát, sau đó hóa thành từng sợi năng lượng thuộc tính hàn nhập vào trong cơ thể hắn và bị hẳn hấp thu toàn bộ.

Thủy Chỉ Linh Thể của hắn trùng hợp lại có thể chiếm đoạt được tất cả những năng lượng thuộc tính hàn, người khác có thể tránh như thấy hổ, nhưng đối với hắn lại là một vật đại bổ hiếm có.