Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 567: Âm Mưu Thiên Cổ




“Theo ta thấy Tịch Thiên Dạ hối hận rồi, không định mang chúng ta cùng một chỗ đi vào Thần Cung, cái gì mà sẽ có tai hoạ ngập đầu, căn bản chính lời nói vô căn cứ"

"Đúng vậy Tịch Thiên Dạ, không có tấm Thiên Lan Thần Đồ cuối cùng của Hắc Bạch Thần Thành chúng ta thì ngươi cũng không có khả năng đạt được hoàn chỉnh phù lệnh, bây giờ ngươi thành công rồi, muốn tá ma giết lừa sao.

Lời trách cứ cùng tiếng mắng chửi không ngừng vang lên, chuyện lần này liên lụy đến tạo hóa trong Thiên Lan Thần Cung, đám người bọn họ cứng rắn bỏ qua sự e ngại về Tịch Thiên Dạ.

“Thần tử điện hạ, tình huống như thế nào?”

người trong cổ thôn cùng tộc nhân Long Nhân Tộc tỏ vẻ nghi ngờ nhìn về phía Tịch Thiên Dạ

"Thần tử điện hạ, chẳng lẽ ngươi biết được cái gì?"

Long Lịch Hải hơi khẽ cau mày.

Kỳ thật, hắn cũng là sinh linh di tích Thiên Lan, căn bản không tin tưởng Thiên Lan Thần Cung sẽ mang đến tai họa cho bọn hắn, dù sao Thiên Lan Thần Cung chính là tổ địa của bọn hắn, làm sao có chuyện có tổ tiên muốn tổn thương hậu duệ của chính mình chứ.

Huống chỉ nếu như có nguy hiểm, vậy tại sao lúc trước Thiên Lan Thần Tông lưu lại Thiên Lan Thần Đồ cho bọn hắn?

Tịch Thiên Dạ liếc nhìn tất cả mọi người, thấy mọi người đều tỏ vẻ hoài nghỉ nhìn về hẳn, khẽ cười cười cũng không nói gì, ngón tay búng một cái, một đạo lưu quang từ trong lòng bàn tay bay ra, hóa thành một cái phù văn huyền diệu khó lường trí trước mặt của hắn.

Đúng là phù lệnh được ngưng tụ từ Thiên Lan Thần Đồ, huyền bí phù lệnh tản ra ánh sáng hạo nhiên thần thánh, như là Thần chỉ giáng trần, một cách tự nhiên phóng xuất ra một cỗ uy áp trầm trọng.

"Đã cho các ngươi cơ hội, các ngươi không tin, ta đây cũng không có cách nào, bất luận là hậu quả gì các ngươi phải tự mình gánh chịu”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Cùng lúc đó, hắn vung tay lên, viên phù lệnh kia bắn ra ngoài vọt tới Đại Môn của Thiên Lan Thần Cung.

Tất cả mọi người nhìn Tịch Thiên Dạ, thấy phù lệnh bay về Thiên Lan Thần Cung phù mới nhẹ nhàng thở ra. Từng ánh mắt cực nóng nhìn về Thiên Lan Thần Cung, trong lòng vô cùng kích động.

Ầm ầm!

Sau khi viên phù lệnh bay đến Đại Môn Thiên Lan Thần Cung, liền tỏa ra một cỗ ánh sáng rực rỡ, chói mắt vô củng, khi tức kia thần thánh đến cực điểm, rong đầu mọi người đột nhiên dâng lên một ý nghĩ, có lẽ chỉ có Thần linh mới có được loại khí tức như thế.

"Thượng cổ thần chỉ, quả nhiên không thể tưởng tượng nổi, đám người chúng ta chỉ có thể ngưỡng vọng từ xa”

Hắc Bạch Thành Chủ rất là cảm thán, cỗ lực lượng thần thánh kia khiến mọi người theo bản năng muốn thuần phục, dù cho chỉ là một tia địch ý cũng không xuất hiện trong đầu. Cái gọi là Thần lực, e là cũng đến thế mà thôi.

Nhưng ngay lúc mọi người còn đang cảm khái lực lượng của Thần linh, đột nhiên xảy ra một tình huống khiến mọi người đều bất ngờ.

Viên phù lệnh đang phóng ra ánh sáng thần thánh, đột nhiên trên Đại Môn của Thiên Lan Thần Cung bản ra một tia sáng, trực tiếp đánh nổ viên phù lệnh.

Cái gì!

Đám người triệt để trợn tròn mắt, căn bản không thể tin được một màn trước mắt.

Thiên Lan Thần Cung hủy phủ lệnh...?

Thiên Lan Thần Đồ ngưng tụ thành phù lệnh, không phải là chìa khóa mở ra Thiên Lan Thần Cung sao? Tại sao lại bị Thiên Lan Thần Cung phá húy!

Tình huống vừa rồi xảy ra quá đột ngột, mọi người hoàn toàn không kịp phản ứng

Tịch Thiên Dạ chấp tay sau lưng, vé mặt không có bất kỳ cảm xúc, phảng phất như đã sớm biết rõ, căn bản không cảm thấy ngoài ý muốn.

"Tịch Thiên Dạ, rốt cuộc chuyện này là sao? có phải người không biết được cái gì?"

Hắc Bạch Thành Chủ bỗng nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, hẳn là chủ một một thành, tự nhiên nhạy cảm hơn so những người khác, giờ phút này hắn đã ý thức được không thích hợp.

Thiên Lan Thần Đồ ngưng tụ ra phủ lệnh lại bị Thiên Lan Thần Cung phá hủy, điều này đã chứng minh, viên phù lệnh kia căn bản cũng phải là chìa khóa mở ra Thiên Lan Thần Cung, nếu không tại sao lại bị Thiên Lan Thần Cung công kích.

Nếu Thiên Lan Thần Đồ không phải chìa khóa mở ra Thiên Lan Thần Cung, như vậy sự xuất hiện của nó lại có ý nghĩa gì, chuyện này thật có chút ý vị sâu xa.

"Ta đã sớm cảnh cáo các ngươi, chỉ là các ngươi không tin mà thôi”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Ầm ầm!

Trong khi mọi người càng đang ngạc nhiên nghi ngờ, cửa chính của Thiên Lan Thần Cung bỗng nhiên nổ vang kịch liệt

Chỉ thấy Thiên Lan Thần Đồ biến thành phù văn, thế mà không có bị Thiên Lan Thăn Cung phá hủy, vẫn hoàn hảo trôi nổi trên hư không, tản mát ra một cỗ năng lượng vô cùng kinh người.

Chỉ là, cổ năng lượng kia không còn thần thánh, cũng không còn chính khí hạo nhiên, mà là âm u, băng lãnh, tĩnh mịch, hắc ám... dường như nó đại biểu cho tất cả mặt trái trên thế gian, nó vừa xuất hiện đã nhanh chóng bao phủ toàn bộ Thiên Lan Thần Cung, điên cuồng ăn mòn.

Đám người đứng trước Thiên Lan Thần Cung đều cảm thấy thân thế cứng ngắc, huyết dịch băng lãnh, dường như sắp đông kết thành băng.

Đối mặt với lực lượng hắc ám kinh khủng như thế khiến tất cả mọi người bị ép nằm rạp trên mặt đất không cách nào động đậy, trong mắt tràn đầy sợ hãi cùng kinh hoảng.

Dường như một con kiến hôi bị Thần long trên chín tầng trời nhìn chăm chú, bị áp chế bởi sinh mệnh cấp độ, căn bản không có năng lực kháng cự.

Cả quảng trường cũng chỉ có mỗi mình Tịch Thiên Dạ vẫn còn đứng vững, vẫn chấp tay sau lưng, vẫn biểu lộ đạm mạc cùng bình tĩnh.

Xuất hiện tình huống như thế nhưng hẳn không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào, vấn đề này hẳn đã sớm phát hiện.

Lúc đầu hắn còn không hiểu vì sao Lam Mị lại sảng khoái như vậy, đưa toàn bộ Thiên Lan Thần Đồ cho hắn, mặc dù giữa bọn hắn có một chút quan hệ, một loại quan hệ không nói rõ được cũng không tả rõ được.

Nhưng với tính cách của Lam Mị, dù là một chút xíu tài nguyên tu luyện cũng muốn tranh giành với hẳn, nếu như Thiên Lan Thần Đồ thật sự là đại cơ duyên tạo hoá thì nàng sao có thể thoải mái đưa cho hắn đây.

Đương nhiên, trước khi đạt được một tấm Thiên Lan Thần Đồ cuối cùng, hẳn chỉ hoài nghĩ mà thôi, còn không có phát hiện điều gì.

Sau này, lấy được một tấm Thiên Lan Thần Đồ cuối cùng, ngay khi sáu tấm Thiên Lan Thần Đồ dung hợp lại với nhau thì hẳn mới phát hiện ra.

Thiên Lan Thần Đồ hoàn toàn cũng không phải là bảo vật do Thiên Lan Thần Tông lưu lại, thậm chí nó không có bất kỳ quan hệ gì với Thiên Lan Thần Tông.

Mà người chế tạo ra Thiên Lan Thần Đồ, cũng chính là chủ nhân đứng sau âm mưu này, chính là thượng cổ Ma tộc...!

Hắc Bạch Thành Chủ đứng sau lưng Tịch Thiên Dạ, nhưng lúc này hắn đã nằm rạp trên mặt đất, cả người run lấy bẩy, hắn cố gắng ngẩng đầu lên cũng chỉ có thể nhìn thấy gót chân Tịch Thiên Dạ.

"Tịch... Thiên Dạ... vì sao... ngươi không ngăn cản... vì sao...”

Hắc Bạch Thành Chủ dốc hết toàn lực cũng không thể ngẩng đầu lên, khuôn mặt dán sát vào mặt đất, có thể cảm nhận được sự run rẩy cùng hối hận rong lời nói của hẳn.

Đối mắt với lực lượng hắc ám kinh khủng như thế, hân muốn động đậy một chút cũng là một chuyện vô cùng gian nan,

Giờ này khắc này, hẳn mới ý thức được bọn hắn gây ra đại họa rồi, chuẩn xác mà nói là đại họa ngập trời a!

Lúc này, dù là một kẻ ngu xuẩn đến đâu cũng không thể không nhìn ra được, cái gì mà Thiên Lan Thần Đồ, căn bản chính là đồ giả.

Mà Thiên Lan Thần Tàng, chỉ là một câu nói hoang đường lừa gạt bọn hân mấy chục vạn năm mà thôi.

Mười mấy vạn năm qua, bọn hẳn vẫn luôn bị một câu nói hoang đường che đậy đầu óc.