Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 541: Không Thừa Nhận




Long Thiên Nhi hừ lạnh một tiếng, dậm chân đi đến bên người Tịch Thiên Dạ, rồi nằm tay trái của hắn, ngón tay thon dài như ngọc điểm một điểm lên mu bàn tay hắn.

Sau một khắc, một đoàn thần quang sáng lên, hiển hiện trên mu bàn tay Tịch Thiên Dạ.

Đoàn thần quang kia chính là một cái thần văn phức tạp mà huyền diệu, trong nháy mắt nó xuất hiện, toàn bộ thiên địa đều kịch liệt chấn động, thiên địa pháp tắc thế vốn bị giam cầm bỗng sống lại, đồn dập hiển hiện trong hư không, từng sợi Đại Đạo nổ vang trên trời.

Trong khoảnh khắc này, toàn bộ thế giới đều như có chút khác biệt.

“Thiên Lan Thần tử lệnh!"

Con ngươi Hắc Bạch thành chủ co rụt lại, sắc mặt kịch biến, làm thành chủ Hắc Bạch thần thành, hắn sao lại không biết Thần tử phủ lệnh của Thiên Lan thần tông.

Vật này chính là phủ lệnh đặc hữu của Thiên Lan thần tông, căn bản là không thể làm giả.

Hết thảy sinh linh Hắc Bạch thần thành đều rung động nhìn Tịch Thiên Dạ, người này thật sự là Thần tứ truyền thế của Thiên Lan thần tông? Nếu không tại sao hắn lại có Thiên Lan Thần tử lệnh, hơn nữa hẳn còn có thể dẫn tới biến hóa pháp tắc tại Thiên Lan thế giới

"Làm sao có thể!"

Hắc Bạch thành chủ kinh ngạc nhìn tay Tịch Thiên Dạ, cả người đều có chút mộng, Thiên Lan Thần tử lệnh là thật, hẳn là có thượng cổ tiên hiền của Thiên. Lan thần tông còn sinh tồn?

Nhưng điều này làm sao có thể!?

Đã mấy chục vạn năm qua đi, ngay cả thần linh cũng không thể sống lâu như thế!

Các thế lực lớn trên Nam Man đại lục cũng là phát mộng, Thần tử truyền thế trong truyền thuyết của Thiên Lan thần tông? Tịch Thiên Dạ?

"Xích Thiên thành chủ, chúng ta là hậu duệ của Thiên Lan thần tông, thấy Thần tử như thấy thần tông, hết thảy con dân Thiên Lan đều phải bái phục”

Long Lịch Hải híp mắt lại, như có thâm ý nhìn Hắc Bạch thành chủ,

Hắc Bạch thành chủ nghe vậy thì sắc mặt biến ảo chập chờn, lời này của Long Lịch Hải đang buộc hắn đưa ra quyết định.

Làm thành chủ Hắc Bạch thần thành, lúc này nếu hắn nói sai một câu thôi cũng có thể dẫn đến tranh chấp cùng phiền toái cực lớn.

Sắc mặt Hắc Đồng thánh quân vô cùng khó coi, hắn bước ra một bước, khí tức kinh người bao phủ thiên địa, lạnh như băng nhìn tất cả mọi người nói:

"Nói bậy nói bạ, cái gọi là Thần tử đều là cẩu thí, Thiên Lan thần tông đã hủy diệt mấy chục vạn năm, ai biết Thần tử có phải thật hay không. Kể cả chuyện này là thật thì sao, thần tông đã diệt, Thần tử tự nhiên cũng không còn."

"Long lão thất phu, ngươi sắp chết đến nơi, nhưng vẫn muốn chạy đến đây gây sóng gió, ta thấy ngươi chính là có ý đồ xấu, e rằng ngươi chính là mật thám của ma tộc, muốn làm loạn Hắc Bạch thần thành sao, bây giờ bản tọa liền đánh giết tên phản đồ nhà ngươi”

Hắc Đồng thánh quân đột nhiên đại phát cường tính, sát khí lạnh lẽo bao phủ toàn bộ Hắc Bạch thần thành, nói xong một câu liền trực tiếp động thủ, không cho Long Lịch Hải cơ hội phản bác.

Làm ra một cái thần tông Thần tử, liền muốn thống trị toàn bộ di tích Thiên Lan sao, nằm mơ đi!

Oanh!

Lực lượng kinh người ngang qua trời cao, lực lượng của Hảo Đồng thánh quân quả là cường đại, hắn được xưng là tồn tại cực hạn trong toàn bộ di tích. Thiên Lan.

Mấy cường giả Long Nhân tộc cùng Man Ma thản tộc cản ở phía trước trực tiếp bị đánh bay.

Hắn lắc mình một cái liền vượt qua hư không, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, một tay chộp tới phía trước, hiển nhiên mục tiêu của hắn là Tịch Thiên Dạ.

"Càn rỡ!"

Long Thiên Nhi băng lãnh gầm thét, toàn thân phát ra kim quang sáng choang, một quyền ảnh hình rồng hung hãng đụng vào tay Hắc Đồng thánh quân.

Phanh!

Mặc dù Long Thiên Nhi rất mạnh, nhưng cuối cùng nàng cũng không phải đối thủ của Hắc Đồng thánh quân.

Nàng cũng mới chỉ là Hoàng cấp, còn cách Đại Hoàng cấp một khoảng rất xa.

Ngạnh kháng một kích của Hắc Đồng thánh quân, Long Thiên Nhi liền bị đánh bay ra ngoài trong nháy mắt.

Toàn bộ cường giả Long Nhân tộc cùng Man Ma thản tộc đứng chắn trước mặt Tịch Thiên Dạ đều bị Hắc Đồng thánh quân đánh bay ra ngoài, cực hạn cường giả luôn bá đạo như vậy, căn bản là không có ai đỡ nổi một chiêu.

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, từ đầu đến cuối đều gió nhẹ mây bay, Hắc Đồng thánh quân không ngừng đánh tới chỗ hẳn, từng người bảo hộ hẳn bị oánh bay, thần sắc của hắn vẫn không có bất kỳ biến hóa nào.

Rất nhiều người thấy hẳn thong dong như thế đều âm thăm kinh hãi, không nói những cái khác, luận khí độ thì Tịch Thiên Dạ thật sự có mấy phần phong phạm Thần tử.

Những người bội phục khí phách của Tịch Thiên Dạ không biết, say nghĩ lúc này của Tịch Thiên Dạ hoàn toàn khác biệt với bọn hẳn.

Bởi vì Tịch Thiên Dạ đang tự hỏi, có nên trả giá một chút đại giới để giết Hắc Đồng thánh quân hay không.

Hắc Đồng thánh quân đã không còn là Thánh Nhân phổ thông, có thể so với Đại Thánh chân chính.

Trừ khi Tịch Thiên Dạ có thể tu thành Nguyên Anh thứ hai, nếu không dưới tình huống bình thường hẳn không thể làm gì Hắc Đồng thánh quân.

Hắn phải trả giá một chút đại giới để thi triển lực lượng hỗn độn Kim Đan mới có thể giết Hắc Đồng Thánh Quân.

Phanh!

Tại thời điểm Hắc Đồng thánh quân chỉ còn cách Tịch Thiên Dạ khoảng trăm mét, rốt cục cũng có người ngăn cản hắn.

Đó không phải ai khác mà chính là Long Lịch Hải.

Mặc dù Long Lịch Hải đã già, nhưng lực lượng vẫn vô cùng cường thịnh.

"Xích Thiên thành chủ, thái độ của ngươi khiến lão phu có chút thất vọng, xem ra thời gian qua đi, lòng người cũng sẽ đối thay."

Long Lịch Hải nhìn thành chủ không hề nhúc nhích, mặc cho Hắc Đồng thánh quân tùy ý làm bậy, trong mắt tràn đầy thất vọng.

Hắc Bạch thành chủ ngậm miệng không nói, bảo trì yên lặng.

"Long lão thất phu, ngươi đã từng là tấm gương cùng mục tiêu của ta. Nhưng bây giờ ngươi đã già."

Hắc Đồng thánh quân nhìn lão nhân già nua cản trước mặt mình, đạm mạc nói.

Long Lịch Hải có bối phận cao nhất tại Hắc Bạch thần thành, thời điểm Long Lịch Hải vang danh thiên hạ, Hắc Đồng thánh quân và Hắc Bạch thành chủ mới chỉ là thiếu niên.

Lúc đó Long Lịch Hải đã đã cao thủ Đại Thánh hoàng cảnh.

Chỉ có điều, tuế nguyệt không tha người, anh hùng cuối cùng cũng phải ngã xuống.

Long Lịch Hải sớm đã đến tuổi già sắc suy, không thể so sánh với những Đại Thánh hoàng cảnh tràn đầy khí huyết kia được nữa.

"Mặc dù lão hủ đã già, nhưng tâm lại không già, ánh mắt cũng không già. Di tích Thiên Lan đã long trời lở đất, vận mệnh tương lai khó đoán, vậy mà các ngươi vẫn không tự biết”

Long Lịch Hải than nhẹ.

"Đừng dài dòng, cút cho ta”

Trên người Hắc Đồng thánh quân tỏa ra hào quang như biển, lực lượng thao thao bất tuyệt, đấu với Long Lịch Hải, đơn giản là long trời lở đất, bầu trời Hắc Bạch thần thành trong phạm vi ngàn dặm đều bị đảo loạn.

Chiến đấu của cấp độ Đại Thánh hoàng, những người khác không thể nhúng tay, ngay cả Long Thiên Nhi và Thải Thận Nhi đã găn đến Đại Thánh hoàng, nhưng trước mặt loại lực lượng kia họ căn bản là không thể theo kịp.

Chẳng biết lúc nào mà Man Cổ Sơn đã xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, tựa như một tấm chắn đứng sừng sững ở chỗ ấy.

Long Thiên Nhi lo lẳng nhìn Hắc Đồng thánh quân cũng tộc trưởng gia gia chiến đấu, mặc dù gia gia rất mạnh, nhưng dù sao thì ngài cũng đã già, nên vẫn kém Hắc Đồng thánh quân một chút. Sau mấy hiệp thì đã lâm vào hạ phong, chiến bại chỉ còn là vấn đề thời gian.

Toàn bộ Hắc Bạch thần thành đều có chút yên lặng, họ chưa từng nghĩ tới bởi vì Tịch Thiên Dạ mà cả Hắc Bạch thần thành đều lâm vào nội chiến.

Hiển nhiên là Hắc Bạch thành chủ sẽ không để Tịch Thiên Dạ làm chúa tể toàn bộ di tích Thiên Lan, cho nên hắn chắc chắn sẽ không thừa nhận thân phận Thần tử của Tịch Thiên Dạ. Nếu Long Nhân tộc và Man Ma thản tộc triệt để đoạn tuyệt với Hắc Bạch thần thành, bùng nổ mâu thuẫn lớn, đối với di tích Thiên Lan mà nói thì đây chính là mối nguy có tính chất huỷ diệt, loạn trong giặc ngoài a.