Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 323




Cho dù có hơn trăm người tụ tập cùng một chỗ, cho dù chiếm cứ đại thế, vậy mà giờ phút này, bọn họ không có một chút cảm giác an toàn.

Tịch Thiên Dạ có thể miểu sát thánh nhân Cổ Hàn trước mặt mọi người, huống chỉ là những thánh nhân hạ vị như bọn họ.

Nói các khác, như Tịch Thiên Dạ muốn giết ai, ngoại trừ thánh nhân trung vị như Huyết Long Thác thánh nhân cùng nữ thánh Thiên Thiến, những thánh nhân còn lại đều không thể trốn thoát, sinh tử năm trong tay đối phương.

Người ta là thánh nhân thượng vị, bọn hẳn khác gì con sâu cái kiến đâu.

“Hắn không phải nhân thượng vị thánh nhân, mọi người an tâm chớ vội, hơn trắm người các ngươi hợp lại, dù cho thánh nhân thượng vị thật sự đến cũng không cần e ngại, sợ hẳn làm gì”

Huyết Long Thác thánh nhân lạnh lùng nói, hắn nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, giờ phút này hắn rốt cục không dám khinh thị.

Tịch Thiên Dạ cường đại khiến hẳn cảm thấy áp lực thật lớn.

Nhưng Tịch Thiên Dạ không phải thánh nhân thượng vị.

Hắn còn không đến mức không phân biệt được khí tức của thánh nhân thượng vị, mặc dù Tịch Thiên Dạ cường đại, nhưng cường độ thánh khí cũng không phải rất mạnh, không có khả năng ở cấp độ thượng vị, thậm chí còn có chút không bằng hắn.

Chỉ là khí tức của Tịch Thiên Dạ quá mức thần bí phiêu miểu, hẳn rất khó phân biệt được hư thực mà thôi.

Nếu không, dựa theo phán đoán của hân, rất có thể Tịch Thiên Dạ chỉ có tu vi thánh nhân hạ vị mà thôi.


Nhưng mà hiển nhiên, thánh nhân hạ vị không có khả năng cường đại vậy.

Trên khuôn mặt lạnh lùng vô tình của nữ thánh Thiên Thiến cũng hiện lộ sự ngưng trọng cùng nghiêm tức.

Không phải thánh nhân thượng vị?

Chúng thánh nghe vậy yên tâm không ít, cố đè nén xúc động muốn quay người bỏ trốn, nếu không phải thượng vị, vậy bọn hắn còn có cơ hội

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, nếu so về tu vị, đừng nói là trung vị, dựa theo cách phân chia của thế giới Thái Hoang, thì hẳn chỉ có tu vi hạ vị mà thôi.

Nhưng hắn không phải cái gì là mà thánh nhân, hắn chính là tu tiên giả, tu tiên giả Nguyên Anh kỳ.

"Chúng ta cùng tiến lên, tập trung toàn bộ công kích, một đòn giết chết hắn."

Huyết Long Thác thánh nhân lạnh lùng nói, vừa dứt lời, hẳn có chút do dự, nhưng rất nhanh lại trở nên kiên định.

Hắn được xếp vào bảng thánh nhân trung bị, đứng ở đỉnh phong trong tất cả cấp độ trung vị, hẳn không dám đơn đả độc đấu một trận cùng Tịch Thiên Dạ, ngược lại lựa chọn quần ẩu, nói ra cũng có chút hạ thấp uy danh của mình.

Nhưng từ trước đến nay hẳn làm việc luôn chú trọng mười phần chắc chín, uy danh chỉ là việc nhỏ, sự tình không ổn thỏa hắn sẽ không làm. Tịch Thiên Dạ miểu sát Cổ Hàn thánh nhân chính là vết xe đổ, hẳn cũng không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Chúng thánh nghe vậy liền nhao nhao gật đầu, tất cả mọi người cũng có ý tưởng này.

Hơn trăm người liên hợp lại, ngươi có mạnh hơn lại có thể thế nào, có thể chống đỡ được một trăm vị thánh nhân công kích sao?

Dù là thánh nhân thượng vị gặp phải cục diện này e là cũng chỉ có thể tạm thời tránh đi mũi nhọn.

Rất nhanh, trên trăm vị thánh nhân kéo ra trận thế, âm thầm tụ lực, chuẩn bị phát ra một kích trí mạng kinh thiên động địa. Không người nào nguyện ý đến gần Tịch Thiên Dạ, ai cũng rõ ràng, sau khi quần ấu kết thúc, Tịch Thiên Dạ tất nhiên sẽ liều mạng đánh giết mấy người, đương nhiên bọn họ không muốn nằm trong bi kịch đó.

Tất cả mọi người đều có khả năng gặp nguy hiểm, nhưng cũng chưa chắc sẽ là mình, suy nghĩ như vậy, trong lóng bách thánh cảm thấy an tâm không ít, càng thêm quyết tâm giết chết Tịch Thiên Dạ.

Nếu để Tịch Thiên Dạ tiếp tục phát triển, tương lai sẽ đáng sợ đến tình trạng không tưởng.

Đến lúc đó hẳn đi hỏi thăm từng nhà, đừng ai nghĩ chống đỡ nổi.

Hoa Nhất Nhiên cùng Trương Thanh Vinh biểu hiện nghiêm nghị đến bên cạnh Tịch Thiên Dạ, đôi mắt cảnh giác nhìn trăm vị thánh nhân.

Cố Vân cùng Cố Khinh Yên cũng đi tới, ánh mắt ngưng trọng nhìn đại quân thánh nhân. Một khi đại chiến bộc phát, tất nhiên sẽ long trời lở đất, các nàng lựa chọn kề vai chiến đấu cùng với Tịch Thiên Dạ.


Toàn bộ người của thành Lô Hề cũng vô cùng khẩn trương, trăm vị thánh nhân cùng ra tay sẽ là tràng diện đáng sợ cỡ nào?

Đến lúc đó, sẽ tạo thành một cỗ bão năng lượng. hủy thiên diệt địa, quét sạch toàn bộ, nơi này sẽ trở thành một vùng đất chết.

Cũng không biết phải chăng lực lượng thần bí đến từ di tích Thiên Lan có thể bảo vệ được bọn họ.

“Tịch Thiên Dạ....hẳn có thể.."

Trong thành, những người quan tâm Tịch Thiên Dạ cũng lo lắng vô cùng.

Lúc này, dù là những người có cừu hận với Tịch Thiên Dạ cũng trầm mặc. Đột nhiên bọn họ không hi vọng thiếu niên phong hoa tuyệt đại nhất thành Lô Hề cứ thế chết đi.

"Cầu trời phù hộ Tịch Thiên Dạ đại nhân, phủ hộ thánh nhân vĩ đại nhất từ trước tới nay của thành Lô Hề chúng ta.”

"Khẩn cầu trời xanh, mong người phù hộ Tịch thánh quốc ta.”

Cư dân của thành Lô Hề đều quỳ trên mặt đất, thành kính cầu nguyện cho Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ chính là thủ hộ thần, cũng là sự kiêu ngạo của bọn họ, thánh nhân vĩ đại nhất trong sử sách Lan Lăng quốc, hẳn còn sống thì Lan Lăng quốc vĩnh viễn sẽ không bị bắt nạt, vĩnh viễn không có cảnh nước mất nhà tan.

"Các ngươi lui về, trận chiến này một mình ta là đủ"

Tịch Thiên Dạ nhìn mấy người đứng bên cạnh, lắc. đầu nói.

"Không được..."


"Nhưng mà.."

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân cau mày lại, hiển nhiên không đồng ý quyết định của Tịch Thiên Dạ, để Tịch Thiên Dạ chiến đấu một mình, các nàng không làm được.

Nhưng mà, các nàng còn không kịp nói xong, Tịch Thiên Dạ đã vung tay lên, một đoàn thần quang chói mắt bao phủ mấy người, trực tiếp đẩy cả đám trở về sân thượng Uyển Thủ lâu.

Cùng lúc đó, từng vòng từng vòng quang mang bỗng nhiên sáng lên trên Uyển Thù lâu, hóa thành vòng ánh sáng màu vàng, tựa như thành lũy bao phủ lấy Uyển Thù lâu, từng dòng phạn văn phật gia lưu động trên thành lũy màu vàng ấy, mỗi một chữ phạn văn đều nặng tựa Thái Sơn, như bàn thạch bất động.

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân thấy vậy, thần sắc khẽ biến, muốn lao ra.

Bàn Nhược Kim Cương trận chính là đại trận của phật gia, xưa nay lấy phòng ngự xưng bá, một khi thành trận, vững như thành đồng, dù là thánh nhân rung vị toàn lực oanh kích cũng đừng nghĩ công phá trong thời gian ngắn.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi làm gì vây?”

Cố Vân giận dữ nói, một người luôn luôn thanh nhã điềm tĩnh như nàng cũng phải tức giận, nàng đến Uyển Thù lâu chính là muốn kề vai chiến đấu cùng một người luôn luôn thanh.

Tịch Thiên Dạ, sớm đã hạ quyết tâm tử chiến đến cùng. Nhưng mà đại chiến đến rồi, Tịch Thiên Dạ lại vây nàng ở trong trận pháp không cho đi ra, đây là có ý gì?

Trong mắt Cố Khinh Yên cũng tràn ngập lửa giận, không ngừng oanh kích Kim Cương Thánh Bích, tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, nhưng nàng làm sao có thể phá vỡ Bàn Nhược Kim Cương Trận?

Cð Khinh Yên giận dự như bị lửa đốt, nếu Tịch Thiên Dạ chết ở chỗ này, nàng làm sao trở về bàn giao cho sư tôn, không bằng một kiếm tư vẫn cho rồi.