Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 174




Bạch Cốt giáo, đây là một danh từ cấm ky trên đại lục, giáo phái này đã tồn tại lâu đời, có thể kéo đến thời tiền sử.

Mặc dù nói học viên Trường Thương có gốc gác rất sâu, đã truyền thừa lâu đời, nhưng đây chỉ là so sánh với những thế lực tông môn tầm thường mà thôi. Nếu so với Bạch Cốt giáo, thật sự là cách biệt rất xa.

€ó người nói, Bạch Cốt giáo bắt nguồn từ thiên ngoại, nhưng sau đó chẳng biết vì sao đã đoạn tuyệt liên hệ, từ đây sinh linh trên đại lục cũng không còn cách nào liên hệ với thiên ngoại. Đoạn lịch sử kia được gọi là tiền sử.

Nhưng dữ liệu liên quan tới tiền sử chỉ có vài câu nói, mấy chữ ít ỏi thôi. Bây giờ sợ là không còn ai biết thời tiền sử đã xảy ra chuyện gì. Dường như trong cõi u minh có một luồng sức mạnh vô danh xóa đi tất cả tin tức thời tiền sử.

Lịch sử hiện giờ trên đại lục, sớm nhất là ba vạn năm trước. Bắt đầu từ thời kỳ đó lịch sử mới được ghi chép hoàn chỉnh không đứt gãy. Mà vào lúc ấy, Bạch Cốt giáo cũng đã tồn tại.

Cho nên nói, Bạch Cốt giáo cổ lão vô cùng, đã thuộc về một trong những cổ giáo lâu đời thần bí nhất trên đại lục.

Một cổ giáo đáng sợ như thế, lại viễn chinh đến học viện Trường Thương, quả thực không khác gì một quả bom siêu cấp có thể lật tung toàn bộ Lan Lăng quốc trong nháy mắt.

Lan Lăng quốc quá nhỏ, quá hẻo lánh.

Theo lý mà nói một nơi hẻo lánh như vậy không thể khiến Bạch Cốt giáo coi trọng.

" Cổ lão như Bạch Cốt giáo, tại sao lại xuất hiện ở thành Trường Thương. Bọn họ không cần thiết phải vượt qua khoảng cách xa xôi đến Lan Lăng quốc này chỉ để đối phó một học viện Trường Thương."


Lục Tâm Nhan khiếp sợ nói, nàng cũng chỉ biết đôi chút về Bạch Cốt giáo mà thôi, cũng không hiểu rõ Bạch Cốt giáo có bao nhiêu đáng sợ, vì thế nàng chỉ khiếp sợ thôi. Mà các trưởng bối đứng xung quanh nàng thì cả người run lẩy bẩy.

Ngay cả một vị Thánh nhân Học viện Trường Thương cũng không có, lại đáng giá Bạch Cốt giáo coi trọng đến vậy sao?

Tuy rằng học viện Trường Thương đã từng rất huy hoàng, nhưng chỉ là đã từng mà thôi. Nếu so về sự huy hoàng, Bạch Cốt giáo mới thật sự là thiên cổ bất diệt, là vạn cổ bất hủ, mãi mãi đứng ở nơi cao nhất trên đại lục.

Bọn họ căn bản cũng không cần phải vượt qua khoảng cách xa xôi như thế chỉ để đối phó học viện Trường Thương al

Hắc ám náo loạn, bốn vị thánh nhân cùng nhau xuất thế, cũng đã cho học viện Trường Thương mặt mũi rất lớn rồi.

Dù sao, tuy rằng bốn vị thánh nhân đến từ những khu vực hay quốc gia khác nhau, nhưng vẫn thuộc về phạm vị chung quanh Lan Lăng quốc, cũng chỉ là một góc nhỏ ở nam vực đại lục mà thôi, bởi vì khoảng cách gần, ảnh hưởng đến lợi ích cùng địa vị, cho nên mới cùng đối phó học viện Trường Thương.

Nhưng Bạch Cốt giáo không có lý do gì lại không tiếc đường xá xa xôi, từ trung vực khổ cực chạy tới Lan Lăng quốc ở biên giới nam vực.

Hoàng thất, gia tộc đế sư, Long Nha tông, Nam Hải Tân gia, Truy Phong tông... Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, cảm giác như đang nằm mơ, hoàn toàn không tin tưởng những chuyện đang diễn ra trước mắt.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, nếu Bạch Cốt giáo xuất hiện, như vậy học viện Trường Thương cũng xong rồi, không còn không đường để đi a...!


Thành Trường Thương cũng rơi vào vực sâu tuyệt vọng.

Rất nhiều người đã từ bỏ chống lại, ngơ ngác mà nhìn bầu trời, thậm chí có người mặc cho tu sĩ thế giới hắc ám đánh giết họ.

Thời điểm này, mọi người đã tuyệt vọng đến cực điểm, lòng cũng như tro tàn, không còn bất kỳ động lực để giấy dụa.

Bởi vì trời muốn thành Trường Thương bọn họ vong a, bọn họ còn có thể làm gì! còn có thể làm gì đây!

"Bạch Cốt giáo, các ngươi lại dám đến làm loạn thành Trường Thương! Lễ nào các ngươi đã quên chủ nhân ta đã từng ký kết khế ước chiến tranh cùng tam đại cổ giáo thế giới hắc ám các ngươi sao?"

Hổ Tổ ánh mắt lạnh lẽo, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Trước đây, học viện Trường Thương cũng từng giao thiệp với Tam đại cổ giáo thế giới hắc ám. Vào lúc ấy, học viện Trường Thương quân lâm thiên hạ, quân đoàn chiến tranh, tam đại cổ giáo hắc ám nhìn thấy bọn họ đều muốn đi đường vòng, từ lúc nào lại vị người ức hiếp như vậy.

"Hổ Hình Thiên, khi đó ngươi tuyệt đại cái thế cỡ nào, ngay cả chư vị Thánh nhân cũng không dám trêu chọc. Đáng tiếc, bây giờ ngươi chỉ sống tạm mà thôi, còn có ý nghĩa gì, chẳng bằng chết đi cho xong."

Thánh sư Hoành Âm khẽ läc đầu, hơi xúc động. Năm đó Hổ Hình Thiên cũng là nhân vật tuyệt thế tung hoành thiên hạ, đã tu thành thánh cảnh tầng thứ bảy, chỉ thiếu chút nữa liền có thể trở thành đại thánh.


Hơn nữa hắn đi theo bên người Thủy tổ của học viện Trường Thương, thiên hạ này ai dám trêu chọc, phong quang cỡ nào.

Thế nhưng bây giờ chỉ là một trận linh mà thôi, sống tạm đến giờ phút này, thực sự quá đáng thương quá đáng tiếc.

"Hổ Tổ, năm đó ngươi uy phong cỡ nào, nhưng thời đại bây giờ đã không thuộc về ngươi, học viện Trường Thương cũng đã không như trước kia, không bằn thuận theo chiều gió biến mất đi." Thánh giả Cốt Phệ thản nhiên nói.

"Làm càn, các ngươi cần phải hiểu rõ khế ước chiến tranh mang ý nghĩa gì, chẳng lẽ không sợ công đoàn chiến tranh ra mặt trừng phạt các ngươi sao?"

Hổ Tổ tức giận vô cùng, Bạch Cốt giáo lại dám đến diệt học viện Trường Thương bọn họ. Sớm biết vậy, năm đó không nên để chủ nhân buông tha bọn họ.

"Hổ Hình Thiên, ngươi cũng nên rõ. Bạch Cốt giáo Chúng ta cũng không vi phạm khế ước chiến tranh, Bạch Cốt giáo chúng ta luôn tuân thủ ước định. Ta tới đây, chỉ là bởi vì thù riêng mà thôi. Hai ngàn năm trước, thánh giả Tinh Phong của học viện Trường Thương các ngươi giết chết Huyền tổ bọn ta, cũng là thánh nhân Hoành Thiên, ta là con cháu của Huyền tổ, đương nhiên phải báo thù cho hắn."

Thánh sư Hoành Âm thản nhiên nói.

Trong lịch sử học viện Trường thương đúng là có một vị Thánh nhân Tinh Phong, hắn chính là một vị thánh giả phong hoa tuyệt đại, đã từng tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục, là tuyệt thế cường giả tung hoành thiên hạ. Thời kỳ đó, học viện Trường Thương cũng cường thịnh vô cùng.

Thánh giả Tỉnh phong cũng là một trong ba người thành công xông qua Thông Thánh Sơn.

Chẳng qua đây đã là chuyện của hơn hai ngàn năm trước, loại thù riêng gì mà cách hơn hai ngàn năm mới đến báo, đã không biết bao nhiêu đời người rồi.


Huống chỉ, nếu như không được Bạch Cốt giáo chủ cho phép, thánh sư Hoành Âm làm sao dám một mình đến học viện Trường Thương.

Dù sao, khế ước chiến tranh là hàng thật giá thật, một khi trái với ước định sẽ phạm vào quan hệ nhân quả.

Năm đó thủy tổ của học viện Trường Thương suất lĩnh quân đoàn Trường Thương chinh chiến thiên hạ, hầu như đẩy tam đại cổ giáo thế giới hắc ám vào tuyệt cảnh, đau đớn thê thảm vô cùng, cuối cùng tam cổ giáo hắc ám bất đắc dĩ đến công đoàn chiến tranh, đáp ứng ký kết khế ước chiến tranh bất bình đẳng.

Tuy răng phần lớn nội dung khế ước chiến tranh đều là bồi thường tổn thất.

Nhưng trong có một hạng mục là: tam giáo hắc ám phải đóng cửa phong sơn một ngàn năm, trong tình huống học viện Trường Thương không chủ động khiêu khích hay công kích bọn họ, vĩnh viễn không được phát động bất kỳ công kích dưới hình thức nào đối với học viện Trường Thương.

Sau khi khế ước chiến tranh được thành lập, tam cổ giáo hắc ám xác thực làm theo ước định, tự mình phong sơn ngàn năm, cũng chưa bao giờ xâm phạm học viện Trường Thương.

Nhưng không nghĩ tới, bây giờ Bạch Cốt giáo đã không nhịn được rồi, lại là người đầu tiên bước qua giới tuyến.

"Thù riêng tìm cá nhân báo, ngươi đến học viện Trường Thương ta, là tìm ai báo thù?" Ánh mắt Hổ Tổ lạnh lo âm trầm nói.

"Hổ Hình Thiên, ngươi cũng đừng nhắc đến nữa, mặc dù chúng ta đã từng ký kết khế ước chiến tranh, nhưng không có nghĩa là nó sẽ có hiệu lực vĩnh viễn. Huống chị, học viện Trường Thương các ngươi đã xuống dốc nhiều năm như vậy, đám người chiến tranh công đoàn kia làm sao có thể ra mặt vì thế lực nhỏ các ngươi, đừng nằm mơ."

"Hôm nay, chính là ngày tận thế của học viện Trường Thương."

Thánh sư Hoành Âm ngửa đầu cười to, hẳn tới đây tự nhiên không phải vì báo thù cho Huyền Tổ, mà là vì bảo khố to lớn của học viện Trường thương.