Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 162




Nữ thánh thi khôi năm đó chính là thánh nhân, mà không phải là phổ thông thánh nhân, tu vi ít nhất từ lục trọng trở lên, rất có thể còn cao hơn.

Bất quá nàng bị U Minh Hạt mẫu trùng bắt sống, luyện chế thành thánh thi khôi lỗi, từ đây mai táng tại chỗ sâu dưới lòng đất, thủ hộ trứng trùng của U Minh Hạt, vĩnh viễn không xuất thế, bị ăn mòn qua vô tận tuế nguyệt, tu vi của nàng cũng càng ngày càng thấp, đã sớm rớt khỏi Thánh Cảnh.

Sau khi Tịch Thiên Dạ đạt được nàng, liền tế luyện lại, đồng thời giấu tại chỗ sâu nhất trong âm mạch Thiên Bảo sơn, không kém gì Cửu Âm Quỷ Mẫu trận, mượn nhờ vô tận âm khí đại địa rèn luyện, mới hồi phục lại tu vi của nàng.

Bất quá bởi vì thời gian quá ngắn, nữ thánh thi khôi vẫn không có trở lại Thánh Cảnh, nhưng cũng đã có thể so với Thiên Tôn.

Mà nữ thánh thi khôi cũng từng là một tuyệt đại Thiên Tôn, thiên phú tuyệt đỉnh, có tư chất trở thành Đại Thánh.

Tịch Thiên Dạ hoài nghi, có khả năng nữ thánh thi khôi cũng không phải là tu sĩ của Nam Man đại lục, rất có thể đến từ vuwjc ngoại thần bí.

Bởi vì ở Nam Man đại lục không có bất kì truyền thuyết về nữ thánh thi khôi, làm sao trong lịch sử sao lại không có chút thông tin về một tuyệt thế Thiên Tôn xuất thế chứ.

Mà U Minh Hạt mẫu trùng chính là một tồn tại Đế Cảnh, tu vi thông thiên triệt địa, không có khả năng không có chút ghi chép trong sử sách nào, rõ ràng không phù hợp với thuyết pháp rằng Nam Man đại lục chưa từng sinh ra Đế Cảnh.

Cho nên, U Minh Hạt mẫu trùng hẳn cũng là từ vực ngoại mà đến, sau khi tiến vàp Nam Man đại lục không lâu, lưu lại "Dục trùng chỉ địa" xong liền lập tức tọa hóa.

Nữ thánh thi khôi đã từng là một Thiên Tôn, tự nhiên có khí tức đặc thù mà chỉ Thiên Tôn mới có, lại thêm lực lượng cùng uy áp của nàng không kém Thiên Tôn bao nhiêu, cho nên theo bản năng, tất cả mọi người coi nàng thành một Thiên Tôn.


Nữ thánh thi khôi từng bước đạp không đến, trên thân tản ra ánh ngọc óng ánh, tựa như một pho tượng nghiêng nước nghiêng thành.

"Ngươi là thần thánh phương nào?”

Ma Tâm Thánh Quân có hơi choáng, từ lần chấn kinh thứ nhất khi thấy Thiên Tôn xuất thế, đến bây giờ đã là lần thứ ba, hắn đã đã không biết nên nói gì.

Đâu chỉ Ma Tâm Thánh Quân, mà toàn bộ thành Trường Thương, thế giới hắc ám, kể cả thành Vân Sơn cách đó vạn dặm, vẻ mặt tất cả đều là ngây ngốc nhìn lên nữ Thiên Tôn, đầu óc trống rỗng.

Nữ thánh thi khôi không trả lời Ma Tâm Thánh Quân, đáp trả Ma Tâm Thánh Quân chính là một thanh cổ kiếm, cổ kiếm kia rất cổ lão, khí tức nội liễm, tựa hồ chỉ là một thanh trường kiếm bình thường nhất.

Nhưng mà, thời điểm nữ thánh thi khôi vung ra, thiên địa bỗng ngưng tụ, thiên địa pháp tắc trong phương viên vạn trượng tựa hồ ngừng vận chuyển, một đạo kiếm quang vượt qua thời gian cùng không gian, tựa hồ đến từ một thời không khác, chém về phía Ma Tâm Thánh Quân.

Thân thể Ma Tâm Thánh Quân cứng đờ, phảng phất rơi vào đầm lầy, hành động có chút khó khăn, thiên địa quy tắc trong hư không đột nhiên đông lại, hắn thậm chí phát hiện mình có chút khó khăn khi điều động Thánh đạo pháp tắc lực lượng.

Phốc phốc!

Kiếm quang xuyên qua thời không, chém vào Thánh Thể của Ma Tâm Thánh Quân, hắn chỉ kịp di động nửa người, nhưng vẫn không cách nào tránh thoát một kiếm kia.

Thánh Huyết từ trong hư không rơi xuống, áo bào. trên người Ma Tâm Thánh Quân tan nát, một vết kiếm xuất hiện trên Thánh thể của hắn, thiếu chút nữa chém hắn thành hai.


Cũng may tu vi Ma Tâm Thánh Quân thâm hậu, Thánh thể cường đại, bằng vào thân thể cứng rắn ngăn trở một kiếm kia.

"Thánh kiếm! Thời gian thánh kiếm!"

Ma Tâm Thánh Quân nhìn vào nữ thánh thi khôi như nhìn thấy quỷ, trong mắt có một cỗ rung động cùng kinh dị không nói nên lời.

Không chỉ có Ma Tâm Thánh Quân.

Tất cả Thánh Quân, bao quát Hổ tổ, Cố Khinh Yên, nữ Thiên Tôn Cửu Tiêu Lâu... Tất cả đều nhìn về phía nữ thánh thi khôi.

Chuẩn xác mà nói, là chuôi cổ kiếm trong tay nàng.

Chuôi cổ kiếm này chẳng những là Thánh khí chân chính, còn là thời gian thánh kiếm trong truyền thuyết.

Thời gian thánh kiếm a.

Dù là Thánh khí cũng có phân chia cao thấp, mà thời gian thánh khí không thể nghỉ ngờ là một loại Thánh khí đáng sợ nhất.


Thánh kiếm ẩn chứa thời gian quy tắc, một kiếm ra, thiên địa ngưng, thời gian tĩnh, kiếm khí vượt qua thời không mà tới, căn bản không cách nào tránh né.

Tại Nam Man đại lục, thời gian thánh khí cùng không gian thánh khí chỉ là truyền thuyết, thượng cổ điển tịch có ghi chép, nhưng lại chưa từng xuất hiện.

Ánh mắt Nữ Thiên Tôn Cửu Tiêu Lâu nghỉ ngờ nhìn qua nữ thánh thi khôi, thời gian thánh khí cho dù ở vực ngoại đều là chí bảo vô cùng hiếm có, bất kỳ một món nào cũng tuyệt thế vô song. Theo lý mà nói, Thánh giả cũng không có tư cách sở hữu thời gian thánh khí, cho. dù là Đại Thánh.

Đây chính là tiêu chuẩn chung của vực ngoại.

Tại Nam Man đại lục, hẳn là cũng không thể có thời gian thánh khí mới đúng.

Điều làm cho nữ Thiên Tôn Cửu Tiêu Lâu khó có thể tưởng tượng nhất, chính là nàng cảm giác nữ Thiên Tôn của Thiên Bảo cung kia có chút quen mắt, tựa hồ từng gặp qua ở đâu, nhưng cẩn thận suy tư, trong lúc nhất thời lại không có nhớ ra.

Nữ thánh thi khôi cầm kiếm tiến lên, từ đầu tới cuối không nói một câu, lần nữa vung kiếm chém về phía Ma Tâm Thánh Quân.

Ma Tâm Thánh Quân bị thời gian thánh khí hù sợ, theo bản năng tránh né, nhưng hắn phát hiện, càng muốn né thì càng tránh không được. Một lần nữa trúng kiếm, thánh huyết nhuộm đỏ vạt áo, nếu không phải thánh thể cường đại, năng lực hồi phục cực mạnh, Ma Tâm Thánh Quân sợ rằng sẽ trực tiếp trọng thương dưới hai kiếm kia.

Nhưng dù như thế, Ma Tâm Thánh Quân cũng sợ hãi vô cùng, ánh mắt nhìn vào nữ thánh thi khôi tràn đầy. kiêng kị.

Thời gian thánh khí quá mức quỷ dị, đáng sợ.

"Đừng né tránh, đối kháng chính diện, nàng chỉ là Thiên Tôn mà thôi, ngươi là Thánh Nhân, lực lượng của nàng sẽ không bằng ngươi, dù là có thời gian thánh khí tăng phúc cũng không thể mạnh hơn ngươi."


Sắc mặt Hàn Lâm Thánh Quân ngưng trọng lên, nhắc nhở Ma Tâm Thánh Quân, trước mặt thời gian thánh kiếm, càng né càng không có khả năng tránh.

Ngươi dù nhanh, có thể nhanh hơn thời gian sao?

Ngược lại, nếu đối kháng chính diện, nữ Thiên Tôn của Thiên Bảo cung kia chưa hẳn có thể làm gì được Ma Tâm Thánh Quân, dù sao hắn là Thánh Nhân chân chính.

Ma Tâm Thánh Quân nghe vậy, rốt cục ý thức được nội tâm mình mới rồi quá khiếp đảm, có chút quá kiêng kị thời gian thánh khí, mới khiến cho nữ Thiên Tôn kia có cơ hội để đả thương.

Nếu là Thánh Nhân, lại sử dụng thời gian thánh kiếm, hắn sẽ bị giết chết không chút nghi ngờ. Thế nhưng một Thiên Tôn mà thôi, lại có gì e ngại.

"Thiên Bảo cung quả nhiên có bí mật lớn, bất quá mặc kệ bí mật lớn như nào, cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay bản thánh."

Ánh mắt Ma Tâm Thánh Quân tràn đầy lửa nóng, càng khẳng định Thiên Bảo cung từng chiếm được bảo. tàng của cổ thánh nhân. Chưa nói đến bảo tàng kia, vẻn vẹn một thanh thời gian thánh khí, chính là chí cao vô thượng chí bảo trên đại lục rồi.

..Mg>~

Bất luận một vị Thánh Quân nào đều là nhất đại kiêu hùng, tâm chí bất phàm, rất nhanh liền điều chỉnh tâm tính, chính diện đối kháng cùng nữ thánh thi khôi.

Quả nhiên, thời gian thánh khí mặc dù quỷ dị vô cùng, nhưng là lực lượng của nữ Thiên Tôn Thiên Bảo cung không đủ, mặc dù hai kiếm trước đó thương tổn đến Ma Tâm Thánh Quân, nhưng sau khi Ma Tâm Thánh Quân nghiêm túc lại, cũng không chiếm được chút thượng phong nào nữa.

Bất quá nữ thánh thi khôi xuất hiện, giảm bớt thật lớn gánh nặng của Cố Khinh Yên, Ma Tâm Thánh Quân cũng bị kiềm chế lại, không cách nào tiếp tục đồ sát sinh linh trong thành Trường Thương.