Chương 7: Thi Khôi
Trên thương khung Hỏa diễm Cự ngạc vẫn đang cùng Hắc vụ đại xà cuốn lấy từ trong đó tung tóe ra không ít đóa đóa hỏa diễm cùng một ít tiểu hắc vụ b·ị đ·ánh rớt xuống .
Một vài cái không biết nguy hiểm sắp đến xui xẻo thổ phỉ cùng thương đội người, đụng phải hỏa diễm trong nháy mắt thiêu đốt toàn thân.
"A a a nóng, nóng c·hết ..." tiếng kêu rên khắp nơi.
" Ta vẫn là đi mau " Một tên thổ phỉ cảm giác bản thân vẫn là chạy xa chút vừa nghĩ chưa kịp động thân từ trên trời rớt xuống một luồn hắc vụ chạm vào đỉnh đầu, liền kêu rên đều làm không được liền bị hắc khí ăn mòn trong nháy mắt đầu liền không có dần dần xuống chốc lát cả người chỉ còn lại một đống thi dịch.
Bên dưới mặt đất lúc này cùng địa ngục trần gian cảnh tượng không khái nhau chút nào .
Bạch Thần Vũ nhíu mày lại " muốn c·hết à, chưa nghe qua, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết câu này thành ngữ hay sao mà còn dám đứng tại chỗ vây xem " .
" Nhanh chóng kết thúc đi thôi "
Từ nãy đến giờ dùng Pháp Khí cùng Hắc vụ lẫn nhau tiêu hao, đã làm hắn mất đi năm thành linh khí, không thể tiếp tục tiêu hao thêm nữa .
Bạch Thần Vũ quyết định thật nhanh từ nhẫn trữ vật lấy ra hai tấm Nhất giai thượng phẩm Phong Nhận Phù.
Hắn đem hai tờ phù lục lập tức ném ra, rất nhanh từ phù lục ngưng tụ thành hai đạo sắc bén Phong nhận, "vụt "một tiếng lập tức bay đến trước mặt cái kia người không ra người quỷ không ra quỷ Hắc Xà.
Giống như bản năng cầu sinh một dạng, nhận ra nguy hiểm đã đến Hắc Xà liền giơ lên hai tay, cả người bốc lên hắc vụ đem tự thân cho che lấp thật kín, vừa lúc này đạo Phong nhận đầu tiên đã bay đến.
" Xoạt "
Phong Nhận cùng Hắc vụ bình chướng bắt đầu v·a c·hạm vừa đụng phải Phong nhận ngay tức khắc cắt ra một cái lỗ hổng đâm thẳng vô bên trong, trong nháy mắt Hắc Xà che trước người hai tay liền không có .
" Keng "
Phong Nhận chém đứt hai tay lập tức chém vào thân thể Hắc Xà thế nhưng cứ như đụng phải tấm sắt một dạng âm thanh kêu lên Phong Nhận đi qua liên tục tầng tầng lớp lớp lá chắn như vậy cũng đã hao hết uy lực, tan biến tại chỗ .
Phong Nhận vừa mất Hắc vụ bình chướng lập tức liền muốn thu lại lúc này đạo thứ hai Phong Nhận liền đến, không cho nó có cái thứ hai cơ hội.
" Đi c·hết "
Bạch Thần Vũ sắc mặc lạnh lẽo theo lấy toàn lực vận chuyển trong người Tinh thần bí pháp khống chế Phong Nhận chém ngang giữa đầu Hắc Xà .
" Phốc "
Vẫn núp trong Hắc vụ còn chưa kịp thả lỏng chút nào Hắc Xà đầu lập tức bị cắt hơn phân nửa, tán loạn mà ra, Phong nhận đem hắn thể nội cắt cho nát bấy liền phản ứng đều không kịp t·hi t·hể theo đó lập tức ngã ập xuống .
Hắn vừa c·hết đi trên không trung vẫn còn lẫn nhau cắn lấy Hắc vụ xà giống như mất đi đầu nguồn lập tức tan vỡ bốc hơi tại chỗ .
" Gàooooooo..."
Hỏa diễm Cự ngạc như hổ ra khỏi lồng lập tức nhào đến chỗ Hắc Xà bản thân hắn t·hi t·hể vẫn còn đang run lẩy bẩy nằm đấy .
" OÀNH"
Cả hai vừa đụng vào một cú nổ bốc lên nóng rực khí tức lan tràn mà ra hơi nóng vừa tan đi mặt đất trực tiếp bị nổ tan xác, hơn hai mươi mét khu vực đều bị san thành bình địa .
" A a a a"
Lại là quen thuộc tiếng kêu chói tai vang lên, vài cái vận đen tám đời đứng hơi gần chút bị đáng sợ hơi nóng đốt lên một lần, toàn thân đều bị bỏng, mùi thịt nướng bay lên làm không ít người đều tại chỗ nôn thóc nôn tháo .
Bạch Thần Vũ đeo lên người một cái kỳ trân bảo vật Tị Hỏa Châu liền bay đến chỗ t·hi t·hể Hắc Xà, nơi này vẫn còn đang bốc lên hừng hực linh hỏa .
" Sao có thể ?"
Bạch Thần Vũ một mặt kinh nghi bất định nhìn xuống Hắc Xà t·hi t·hể vẫn còn đó nhưng bên ngoài đã đại biến trên người hắn cơ bắp cuồn cuộn, bao trùm bởi từng đóa hỏa diễm kỳ dị đường vân, mặt của hắn ngũ quan đã biến mất gần hết, chỉ còn lại miệng mọc ra từng đôi răng nanh sắc nhọn nhìn mà phát kh·iếp.
" Keng keng keng "
Bạch Thần Vũ cầm Hỏa Ngạc Thương chọc chọc lấy cái này kỳ dị t·hi t·hể âm thanh vang lên cùng sắt thép giống như.
Bạch Thần Vũ một mặt đâm chiêu, dò xét lấy t·hi t·hể để xem có thể hay không nhìn ra cái gì.
Hắn đột nhiên linh quang lóe lên " Cái này t·hi t·hể đã không còn khí tức không khác vật c·hết mà lại như vậy kỳ dị có tính hay không cũng là bảo vật ? "
Đừng nói hắn ý nghĩ điên rồ, t·hi t·hể tính là cái gì bảo vật cho dù với hắn cái này tu tiên thái điểu đều biết phẩm chất tốt t·hi t·hể đối với Luyện Thi một mạch có lẽ chính là đại bảo bối tốt, thậm chí còn bị một số biến thái một dạng Luyện đan sư cũng thích dùng tu sĩ cấp cao t·hi t·hể để luyện ra đan dược, liền người sống đều bị bọn hắn cho luyện ra Nhân Đan thì luyện t·hi t·hể là tính cái gì .
Còn về mấy cái này kỳ quái tri thức từ đâu ra thì nên trách hắn mấy cái kia tổ tiên lúc bỏ chạy không mang cái gì ra dáng sách tri thức tu tiên cho hắn đọc, mà chỉ mang theo một ít tu tiên bí văn ra đến biết mấy thứ này hiện tại cũng không có bao lớn dùng.
" Hệ thống tra tra một chút trước mặt ta cái này t·hi t·hể " Trong lòng nhổ nước bọt tổ tiên vài câu liền đem chuyện này bỏ qua một bên liền hướng về hệ thống dò hỏi.
{ Keng Tầm bảo thành công ( ۶•̀ᴗ•́ ) ۶
- Trước mắt chủ nhân chính là :
+ Hỏa Luyện Thi Khôi : Bản thân chính là võ giả bị lượng lớn Âm Sát Chi Khí nhập thể bị đi qua luyện thi đại trận đem luyện thành bán thành phẩm Thi Khôi ( nửa người, nửa khôi ) bị chủ nhân một hồi nung đốt, trùng hợp luyện ra thành hỏa hệ thuộc tính khôi lỗi.
+ Thi khôi có thể thông qua cắn nuốt Thượng Đẳng Âm Sát chi khí tối đa có thể đạt đến Tam Giai Hạ Phẩm Khôi Lỗi, Hiện tại cấp bậc: Nhất Giai Cực Phẩm ( Tương đương Luyện Khí Viên Mãn )
+Thi khôi hiện đang vô chủ, chủ nhân có thể thông qua Âm Sát chi khí, hoặc hỏa thuộc tính năng lượng hoặc linh khí để điều khiển.
+ Đồ tốt vô chủ đấy, lấy mau lấy mau ( つ✧ω✧ ) つ }
Bạch Thần Vũ một mặt không hiểu thấu, đánh nhau một hồi đem đối thủ biến luôn thành khôi lỗi đây là cái gì thần kỳ thao tác g·iết xong đối thủ lại đem nó t·hi t·hể làm thành v·ũ k·hí có hay không quá mất lễ phép.
" Được rồi có đồ tốt ngu sao lại không lấy, tên đó tính là cái gì đồ vật mà để ta phải tôn trọng chứ "
Bạch Thần Vũ nghĩ thầm lấy, giơ lên tay chạm vào Thi khôi nhanh chóng vận dụng tinh thần bí pháp đem Tinh Thần Ấn Ký cho đánh vào.
" Tạm thời cũng không có thời gian đi luyện hóa rồi để sau vậy hiện tại miễn cưỡng không chế vẫn được, mặc dù không được lưu loát cho lắm "
Bạch Thần Vũ lấy ra một viên Nhất Giai Thượng Phẩm Hỏa Hệ Yêu Hạch, trực tiếp nhét vào miệng Thi Khôi .
" Lạch cạch "
Thi Khôi như bị nạp điện yêu hạch vừa vào lập tức đứng thẳng người lên Bạch Thần Vũ dùng tinh thần khống chế để nó đi đến sau lưng .
Bản thân khôi lỗi chỉ cần không giao chiến hoặc là di chuyển hết tốc lực cũng sẽ không tiêu hao bao nhiêu năng lượng.
" Khôi lỗi này rất không tồi thích hợp làm hộ vệ Tử Nguyệt mặc dù rất tốt nhưng vẫn là cái yếu gà phục dịch ta vẫn được còn về bảo vệ thì ai bảo vệ ai còn chưa biết "
Thu xong Thi khôi hắn liền ngồi xuống, nuốt một viên Hồi Khí Đan khôi phục lại linh khí, rất nhanh hắn liền luyện hóa xong.
" Thiếu gia ngươi không sao chứ "
Vừa mở mắt ra một cái mỹ nhân nhi liền đứng trước mặt hắn, Tử Nguyệt trên người dính lấy không thiếu máu tươi, lấm lem lấy máu, khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng kết hợp dáng người thướt tha mang theo nhốm máu đao, làm ra một phen kinh dị mỹ cảm.