Chương 29: Ma Nữ, Liếm Liếm
Từ Thiên Lâm sâm lâm bốn đạo độn quang từ đó bay ra.
" Hôm nay thu hoạch đúng là rất không tệ "
" Ai nghĩ đến trên đống xác c·hết đó lại mọc ra được bốn sợi Âm Linh Đằng chứ "
" Lâm lão đầu, ngươi không thấy đống xác c·hết đó cũng quá kỳ dị sao " Một tên hư nhược thanh niên, hướng về đang bay bên cạnh hắn họ Lâm lão đầu dò hỏi.
Nhìn dáng vẻ gầy yếu như muốn bị gió thổi bay mất của hắn, họ Lâm lão đầu có chút khinh bỉ nói.
" Có gì kỳ lạ đâu, nhìn xem dáng vẻ khô cạn đến da bộc xương của t·hi t·hể liền hiểu rồi, chắc chắn là do Âm Thú làm ra ".
" Ngươi cũng đừng quá mức chăm chú vào chế phù, tự thân tu vi mới là quan trọng, kiến thức cũng quan trọng không kém đâu "
Nghe Lâm lão đầu răn dạy hư nhược thanh niên liền không vui, phản bác.
" Nửa năm trước Âm Thú Tai không phải đã bị Tứ Tông Tam Gia liên thủ trấn áp, sau đó sử dụng Linh Bảo phong ấn về lại U Ám Sơn Mạch rồi sao ?"
" Ở đâu ra Âm Thú nữa chứ "
Lâm lão đầu bị hắn ngu xuẩn làm cho phát bực, mở miệng liền mắng lên.
" Ngươi ở động phủ nhiều đến biến thành heo rồi hay gì, sao có thể như vậy ngu xuẩn."
" Chúng ta Tiểu Linh Vực Tứ tông Tam gia mạnh hơn nữa, cũng đâu thể g·iết sạch Âm Thú được, xuất hiện cá lọt lưới là tất nhiên."
Lúc này nữ tử duy nhất trong bốn người cũng xen miệng vào.
" Nghe đâu còn có Kim Đan Chân Nhân vẫn lạc đấy, do đó mới xuất hiện nhiều như vậy lọt lưới Âm Thú "
Dẫn đầu là một tên cường tráng thanh niên, tay cầm hắc côn, sắc mặt của hắn hiện tại cũng đen lại, màu sắc không khác trong tay hắn cây côn là bao.
" Các ngươi nói đủ chưa ? bên ngoài an toàn lắm hay sao, các ngươi là muốn gặp c·ướp đường ma tu vẫn là ăn người chỉ chừa lại xương cùng da Âm Thú ?"
" Đều mẹ nó bay nhanh về phường thị cho ta, về đến nơi các ngươi muốn nói đến mai hay sang năm cũng được, ta không có ý kiến ".
Cường tráng thanh niên hét ầm lên, chỉ vào mũi bọn họ mắng.
" Phong đại ca đừng nóng, hiện tại liền đi "
" Đúng đúng, đi thôi "
....
....
" Bịch, bịch, bịch, bịch "
Bốn âm thanh kỳ quái đột ngột vang lên, trên không trung vẫn đang bay bốn người cứ như diều đứt dây, cùng rơi xuống mặt đất.
Cả bốn người b·ị đ·ánh choáng váng, trên người dần dần xuất hiện chút ít điểm đen, đây là bị Âm Sát nhập thể.
" Đã nói là ra tay nhẹ chút rồi, mấy người này không biết có sống nổi không nữa. "
Từ trong bóng cây một vị mỹ lệ thiếu nữ bước ra, nàng bước đến gần xem xét bốn người.
" Thi Vương, lấy toàn bộ đồ vật trên người bọn họ ".
Nói xong nàng cũng đi hướng vị nữ tử duy nhất trong bốn người.
Nàng bắt đầu soát người, túi trữ vật,... Đánh c·ướp tu sĩ thoải mái vậy đấy, lấy túi trữ vật, nhẫn trữ vật là xong, còn quần áo thì không cần, tán tu cũng mua không nổi Linh Y.
Quay sang nhìn bên kia thì Thi Vương cũng đã xong việc, chỉ là có chút hơi quá mức.
" Phổ thông quần áo lột làm gì "
Tử Nguyệt nhìn thấy mà sắc mặt tối sầm lại, ba người trần trụi nằm đó làm nàng vội vàng quay người đi, không dám nhìn.
Vội vàng để Thi Vương tìm chỗ đem bốn người ném đi.
" Đi " Xong việc Tử Nguyệt nhanh chóng mang theo Thi Vương quay lại chỗ cũ chờ con mồi mới. Còn về bốn người bọn họ có sống sót hay không, chỉ có thể xem ý trời.
Tử Nguyệt lúc này mới nhìn xem trên tay mình bốn chiếc túi trữ vật.
" Một Luyện khí trung kỳ, hai hậu kỳ, một viên mãn. Đội hình như này trên người chắc sẽ rất giàu có."
Tử Nguyệt nghĩ thế liền mở ra nhẫn trữ vật.
" Nốn kiện hạ phẩm Pháp khí, sáu kiện trung phẩm Pháp khí, hai kiện thượng phẩm Pháp khí, ba bộ t·hi t·hể Nhất giai trung phẩm yêu thú, một bộ thượng phẩm...... một số phổ thông đan dược, phù lục,....còn có hơn một ngàn hạ phẩm linh thạch."
" Mười hai bụi phổ thông Nhất giai hạ phẩm linh dược, ba bụi trung phẩm...."
Tử Nguyệt đang kiểm kê đồ vật thì nhìn thấy mấy sợi tử sắc dây leo, trông rất kỳ dị, trên đó còn tản ra âm lãnh khí tức.
" Mấy sợi dây leo này là lại thứ gì... "
Nhìn chốc lát cũng nhìn không ra thứ gì, dù sao nàng kiến thức cũng không nhiều. Cho dù nàng cũng đã cố gắng học tập không ít, nhưng so với rộng lớn vô biên tu tiên giới, chút tri thức đó không tính là cái gì.
" Quay về phường thị tìm hiểm sau cũng được. "
" A có người đến rồi sao " Tử Nguyệt trông thấy Thi Vương nhìn sang mình, nàng liền hiểu rồi.
......
......
Phường thị hôm nay bỗng dưng đông đúc lạ thường, các tu sĩ tụm năm tụm ba từ ngoài liên tục đi vào.
Tình huống kỳ quái như vậy làm một ít thiếu hiểu biết tu sĩ không hiểu ra sao.
" Sao hôm nay có nhiều lạ lẫm tu sĩ như vậy " Một tên bạch y tu sĩ hướng đồng bạn của hắn dò hỏi.
" Giám Bảo Các vào tối nay sẽ bắt đầu buổi đấu giá, ngươi nói xem tại sao đông ?"
" Giám Bảo Các đấu giá hội ? vậy chúng ta đi được không ?"
" Ngươi suy nghĩ nhiều, nếu không có giấy mời thì ít nhất cũng phải Luyện khí hậu kỳ mới có tư cách dùng Linh Thạch đi mua vé vào cửa. Còn chúng ta liền tư cách mua vé cũng không có " Tên đồng bạn phiền muộn thở dài.
" Một buổi đấu giá hội mà thôi, có gì hơn người đâu mà kiêu căng như vậy " Bạch y tu sĩ bĩu môi, khó chịu ra mặt.
" Đừng xem thường, nghe nói có cả Trúc Cơ tu sĩ bị hấp dẫn đến đấy. " Đồng bạn của hắn phản bác.
" Thôi thôi, cách chúng ta hơi xa xôi. Vẫn là đi đem dự trữ vật liệu bán đi thôi. Cũng cảm ơn tên kia không biết ma tu, nhờ hắn mà giá một số vật liệu đột nhiên tăng mạnh "
Bạch y tu sĩ sắc mặt đột nhiên vui vẻ lên, cứ như kiếm được một món tiền lớn.
" Không sai, bán xong nhóm vật liệu này có lẽ đủ để ta bước vào Luyện khí tầng sáu. " Đồng vạn của hắn tán đồng, đột nhiên nhớ ra thứ gì lại nói tiếp.
" Ta còn nghe nói tên ma tu này là nữ tử đấy, phải gọi là ma nữ mới đúng. Nghe đồn gặp phải nam tu sĩ, đánh c·ướp xong liền sẽ lột sạch đối phương quần áo, sau đó hút cạn dương khí cho đến c·hết."
" Kinh khủng như vậy !! vẫn là trong phường thị an toàn "
Một vị mỹ lệ thiếu nữ tươi cười đi ngang qua, nghe thấy hai người đối thoại nàng nụ cười liền cứng lại, cả người lảo đảo suýt thì té xuống mặt đất.
" Quần áo là Thi Vương lột, có liên quan gì đến ta đâu, đúng đúng chính là như vậy "
Tử Nguyệt tự mình thanh minh, đem sai lầm ném hết cho Thi Vương, dù nàng là người chủ mưu c·ướp đoạt, nhưng Thi Vương mới là kẻ tự tay lột.
" Đừng để cho ta biết là ai tung tin đồn nhảm, bắt được liền đem ngươi xé xác " Tử Nguyệt trong lòng buồn bực thầm nhủ, không biết từ phía sau nàng xuất hiện một bóng hình xinh đẹp đang lén lút đi đến.
Tử Nguyệt eo thon bị hai cánh tay thon dài ôm lấy, lưng bị hai khỏa dị vật ép vào, làm nàng cả người căng cứng lại.
" Hì hì, tiểu muội muội, sao nhìn mặt ngươi khó coi thế. "
Hóa ra là Hàn Tư Yên, Tử Nguyệt người cũng buông lỏng chút ít.
" Tư Yên tỷ đừng ôm, nhiều người nhìn như vậy ..."
Tử Nguyệt bất đắc dĩ, mỗi lần cùng Hàn Tư Yên tiếp xúc thân mật đều làm trong người nàng xuất hiện kỳ dị cảm xúc, làm nàng rất khó chịu không hiểu mình bị làm sao.
" Được, nhưng mà ta muốn chút lợi tức a"
Nghe Hàn Tư Yên nói, Tử Nguyệt còn chưa hiểu nàng có ý gì, đột nhiên cảm thấy lỗ tai bị một vật ẩm ướt âm ấm đụng vào, nàng cả người lông tơ lập tức nổ tung.
Tử Nguyệt bị dọa quay mạnh người lại, kéo ra Hàn Tư Yên, nhìn kỹ lại thì thấy Hàn Tư Yên vẫn đang giơ ta hồng hào ướt át lưỡi đỏ.
" Ngươi ngươi, ngươi liếm tai của ta làm gì " Tử Nguyệt sắc mặt hồng thấu, xấu hổ muốn c·hết.
Hàn Tư Yên le lưỡi không biết xấu hổ tiếp tục nắm lấy Tử Nguyệt tay nói.
" Ai nha, đều là bằng hữu không có gì ghê ghớm đâu mà, đi thôi đến Giám Bảo Các "
Hàn Tư Yên cưỡng ép lôi kéo nàng rời đi, không cho nàng tiếp tục nói.