Tú Uyên, anh chở em về nhà gặp ba mẹ.
- Vĩnh Kỳ anh suy nghĩ kĩ chưa?
- Ba mẹ từ Mỹ nghe tin anh cầu hôn em, lập tức bay về ngay. Hôm nay sinh nhật của mẹ, anh muốn em cùng về nhà với anh.
- Nhưng mà mẹ đã biết gì về em chưa?
- Em yên tâm, cho dù có biết cũng chả sao, anh không biết những gia đình ngoài kia họ như thế nào, những với gia đình anh mọi việc đều diễn ra rất văn minh, lịch sự.
- Mấy giờ đi hả anh?
- 8h anh chở em đi!
Tối đó cô có mặt tại nhà anh, khi bước vào anh đi cẩn thận bảo vệ cô bàn tiệc đã đặt sẵn ngoài sân vườn lúc này cô bất ngờ khi thấy Ba Mẹ anh, Vỹ Hiên, Lữ Hi Văn.
- Vĩnh Kỳ em hơi run.
- Em ngồi xuống đi, mọi chuyện rất bình thường, không có gì phải sợ.
Cô chào ba mẹ anh rồi ngồi xuống.
- Con tôi Bạch Vĩnh Kỳ đây rồi, có chuyện gì mà anh em đấu đá nhau khi ba mẹ ở Mỹ vậy? Con làm cho 2 người phụ nữ này có thai à?
Bạch Vỹ Hiên cầm ly rượu đỏ uống một ngụm rồi đặt xuống bàn.
- Không hổ danh là anh trai em, một lần dính cả 2 cô, lại còn có thai cả 2. À, Tú Uyên anh nhớ không lầm là trước khi em đến với anh trai của anh em cũng từng bên anh rồi mà, gu em có vẻ mặn nhỉ, em làm anh đau lòng lắm đó.
Ba anh Bạch lão gia lên tiếng.
- Vỹ Hiên, con nên tôn trọng anh con, Vĩnh Kỳ con lên tiếng đi.
Cô rất đau lòng vì sự việc đã xả ra với Bạch Vỹ Hiên, cô thương anh vô cùng.
- Thưa ba mẹ, từ trước đến giờ con luôn làm theo ý ba mẹ, từ lúc học sĩ quan quân đội, ba mẹ muốn con chuyển sang cục trưởng hải quan con vẫn chấp nhận. Đến khi con trưởng thành ba mẹ đều chọn cho con một người phụ nữ mà con chưa từng yêu. Mẹ cũng thấy Mã Châu Anh thế nào, cô ta yêu Vỹ Hiên nhưng tại sao mẹ lại muốn con lấy cô ta? Rồi cô ta và Vỹ Hiên đã làm những gì? Mẹ đừng vì sĩ diện mà cứ ép con mẹ phải sống trong những ngày đau khổ nữa, có thật là khi con làm theo những điều mẹ muốn, mẹ cảm thấy hạnh phúc không? Và có thật là khi con sống trong dằn vặt, đau khổ mẹ thấy quyết định của mẹ là đúng?
- Vĩnh Kỳ, con là anh 2 trong nhà, con phải sống làm sao cho em con noi theo đi, đừng có ích kỷ như vậy.
- Còn Vỹ Hiên, em đã từng làm gì với lô hàng phụ kiện và thiết bị điện tử kia hả? Em giở ba cái trò bẩn thỉu để trả thù một cô gái như Tú Uyên khi em không thể tán đỗ cô ấy khi em muốn Tú Uyên nhưng cô ấy từ chối, là em lại dở trò bẩn thỉu. Anh nói thẳng cho em nghe, đừng nghĩ đêm đó em tẩu thoát rồi đắc ý. Nếu anh hai này không ra sức nhận vụ đó, đi xác minh, điều tra, và có cả bao che cho em thì liệu em thoát tội không. Nếu anh hai của em không bao bọc em thì truy tố ra ai là người lãnh tội? Đúng là anh có ý cứu Tú Uyên, và anh cứu Tú Uyên là do biết em chủ mưu em hiểu chưa?
- Vỹ Hiên, con làm gì để tai tiếng cho Vĩnh Kỳ hả, ba mẹ dạy con mà con hành xử vậy à?
- Lúc đó Tú Uyên độc thân, em cũng vậy, việc đến với nhau quá bình thường, chẳng có gì mà vinh hạnh, còn bây giờ Tú Uyên là vợ anh, là chị dâu của em!
- Vĩnh Kỳ, con thấy con lựa chọn đúng đắn không? Tú Uyên không những đã từng với em trai con, mà cô bé này đã có một đời chồng rồi đấy.
- Mẹ à, con không quan tâm đến chuyện đó?
- Nhưng mà con là đàn ông như thế sao được con không hiểu à?
Ba anh thở dài.
- Con và Tú Uyên đến với nhau hoàn toàn hợp pháp, con độc thân, cô ấy độc thân thì có gì là sai? Mẹ tưởng Tú Uyên tệ à?Có thể cô ấy sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng không có nghĩa là cô ấy không biết điều, Tú Uyên rất thông minh và giỏi giang, có ăn có học đàng hoàng, đường đường là một sale lớn của công ty nhập khẩu YLA nổi tiếng nhất Thượng Hải. Tú Uyên đổ vỡ hôn nhân thì đã sao?
Nếu Tú Uyên mẹ không cho cô ấy cái quyền được hạnh phúc, vậy là mẹ cũng không muốn con hạnh phúc à?
- Bạch Vĩnh Kỳ, anh đừng có chăm chăm bênh cô ta , còn tôi thì sao? (Lữ Hi Văn gào thét lên)
Cô im lặng, tuyệt đối im lặng. Vì nhìn cách gia đình anh nói chuyện cô đủ hiểu họ là gia đình văn minh, lịch sự, gia thế quyền quý đến mức nào. Họ xuất thân từ quân đội, rất công bằng, rất văn minh.
- Còn Lữ Hi Văn, tôi có nói là tôi sẽ chịu trách nhiệm tất cả đúng không? Cô thừa biết tôi gái gú chơi bời rất nhiều người, nhưng tôi cũng dự đoán được cô muốn điều gì, chính vì thế tôi chia tay cô là việc sớm hay muộn thôi.
Tôi đã chia tay cô trước khi yêu Tú Uyên, Tú Uyên không có lỗi, tôi đã cho cô một số tiền lớn không hề nhỏ. Tôi chưa bao giờ ép cô phá thai như cô nói, tôi sẽ chấp nhận chu cấp tiền mỗi tháng để cô nuôi con, ngoài ra cô sẽ không có danh phận, hay vị trí nào trong tim tôi cả. Ngay từ đầu là do cô cố tình chuốc lấy.
Cô nên nhớ tôi đã cầu hôn Tú Uyên cô ấy mới là danh chính ngôn thuận, cô hiểu chứ?
- Tại sao anh lại ác độc như vậy hả, tôi thua gì cô ta?
- Tú Uyên hơn cô một cái, tâm của cô ấy rất đẹp, quen tôi không cần tiền, thậm chí tôi còn chủ động kéo vali sang nhà cô ấy ở, chưa bao giờ đòi hỏi tôi bất cứ thứ gì mặc dù tôi có thể mua cả mặt trời cho cô ấy. Còn cô thì sao, nếu muốn tôi chu cấp hàng tháng đều đặn thì hãy sống nghiêm túc lại, đừng bao giờ nghĩ đến làm tổn thương Tú Uyên, nếu không 1 đồng cũng không có!
- Vĩnh Kỳ, vậy là con nhất quyết cưới Tú Uyên?
- Thưa mẹ, con sẽ cưới Tú Uyên làm vợ, mẹ cũng biết cô ấy cũng có thai rồi, việc con làm con sẽ chịu trách nhiệm. Cho dù mẹ có đồng ý hay không đồng ý con sẽ yêu thương cô ấy, mẹ đã khiến con mệt mỏi vì tình yêu một lần rồi, con cũng lớn tuổi rồi, đừng ép con nữa. Hãy để con được hạnh phúc!
Gia đình anh thuộc kiểu gia đình có ăn học, khi ai nói đều phải có lý lẽ, dẫn chứng hợp lý, mọi người ở đây đều tôn trọng nhau một cách cực độ. Vỹ Hiên mặc dù tính bẩn nhưng khi đối diện Vĩnh Kỳ anh trai mình lại cúi mặt xuống nể phục. Ba mẹ anh thấy anh yêu thương cô thật lòng, và thấy đã có trách nhiệm với Lữ Hi Văn nên đành chấp nhận.
Cô chào ba mẹ anh rồi ra về, khi anh chở cô trên xe mặc cho Lữ Hi Văn gào khóc la hét.