Va Vào Lưới Tình Cục Trưởng Bạch Không Lối Thoát

Chương 19: Đến Cảm Ơn Bạch Vĩnh Kỳ




Cô kéo vali lên xe để về Thâm Quyến, cô nói với mẹ rằng, những lúc mà cuộc đời con khó khăn hay bế tắc con đều muốn về nhà mẹ ạ.

Ở ngoài kia chẳng ai có thể bao dung con như ba mẹ, đã rất lâu rồi kể từ khi ly hôn với Tiêu Vũ Đạt cô mới khóc, lần này cô cảm thấy cô đơn thật sự, bởi vì bản thân mình đã gồng quá lâu. Một người phụ nữ dù có mạnh mẽ đến đâu thì thực tế vẫn phải có một người đàn ông để là chỗ dựa bên cạnh.

Giờ đây cô có tất cả, nhưng lại không có bờ vai vững chắc ấy...

3 ngày qua cô về quê, tắt nguồn điện thoại, tắt tất cả mối liên hệ đến công việc bạn bè cô sống vui vẻ với gia đình, vui vẻ thoải mái như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Đêm về, cô lại nhớ về Bạch Vĩnh Kỳ cô bắt đầu suy nghĩ về anh rất nhiều, vì cô nhận ra anh không phải người xấu.

- Tú Uyên, em mở máy thì lên công ty gấp.

- Tú Uyên cậu ở đâu vậy, tại sao không thấy đồ đạc của cậu.

- Tú Uyên cô không đến nhà tôi à?

- Tú Uyên...

Vừa lúc đó điện thoại cô reo lên.

- Giám đốc ơi em..

- Tú Uyên, anh cảm ơn em nhé, em lên công ty để nhận tiền % và tiền thưởng vì đã gỡ rối cho công ty.

- Là sao anh?

- Em dạo này làm việc âm thầm quá, đã gặp Bạch Vĩnh Kỳ để nhờ xem lại lô hàng, nhưng sao lại muốn mọi người ở công ty bất ngờ như vậy. Công ty YLA sống là nhờ em, em kiểm tra tài khoản nhé, sau lô hàng này em được thưởng nóng 200 triệu!

Cô cúp máy, tất tốc soạn vali vào thành phố cô đã kịp thuê cho mình một chung cư mới ở trung tâm Thành phố mà không nhắn lại cho con Viên Hân biết. Cô tất tốc đến công ty:

- Giám đốc Bạch Vĩnh Kỳ đã thả lô hàng ra rồi hả?

- Đúng rồi, ngày hôm qua hải quan gọi điện thoại báo chúng ta đến xuất lô hàng theo lệnh của cục trưởng.

- Anh có thể nói chi tiết cho em được không, rốt cuộc Bạch Vĩnh Kỳ đã làm gì?

- Đầu bên xuất hàng đã báo cảnh sát khi phát hiện hàng cập cảng nước khác có khả năng bị tráo đổi, đầu bên kia đã theo dõi xuất trình camera để dẫn chứng họ bị tráo đổi hàng, họ bị lợi dụng đáng tin cậy để đưa lô hàng không nguồn gốc về vì lợi nhuận.

Cục trưởng đã cất công liên lạc bên cảng nội vụ cho rà soát lại tất cả các công đoạn bốc hàng, bắt xuất trình camera, và đúng như dự đoán. Hàng cập vào cảng số 2 đã bị tráo đổi.

- Thật là may.

- Cục Trưởng đã đến tận công ty để gặp em nhưng lúc đó không thể liên lạc em được.

- Vậy à, anh ấy có nói gì không?

- Không, chỉ im lặng đi về, không hé nửa lời.

- Có tiết lộ thêm thông tin ai là người chủ mưu không?

- Là Bạch Vỹ Hiên!

Cô quay mặt đi, vội vã cầm túi xách đón xe đến nơi làm việc của Vĩnh Kỳ, nhưng đến đó được báo anh đang bận họp, phải 2 giờ nữa mới xong.

- Cục trưởng đang họp để sắp xếp chuyến đi công tác sắp tới vào 2 ngày nữa, cô là Dương Tú Uyên à.

- Dạ, chị biết em ạ.

- Lô hàng của em tận tay cục trưởng rà soát và cho lệnh xuất kho. Chuyện lạ có 1 không 2 xảy ra ở đây, làm sao không biết.

- Dạ, trước giờ có trường hợp nào như thế chưa chị?

- Chưa, cục trưởng rất nhiều việc, làm gì có thời gian làm những việc nhỏ nhặt vậy.

- Dạ.

- Nhưng sau đợt này, cục trưởng bị nói là không công tâm, không công bằng đó, tôi nghĩ cô nên đem cả tài sản cô đang có để cảm ơn anh ấy.

Nói đem cả gia sản nghĩ là hết tấm lòng để cảm ơn, lúc này cô cảm thấy rất biết ơn anh.

Trước kia cô đã hận anh đến tận xương tủy, đêm nào cô cũng vạch ra cách để làm anh điêu đứng trước cô. Người tính không bằng trời tính, một người phụ nữ như cô lại sao góp gió thành bão để quật ngã được một cơn gió như vũ bão là anh ấy chứ?

Bạch Vĩnh Kỳ bước ra khỏi phòng họp, anh ấy mặc trên người bộ quân phục quen thuộc, trên vai đeo quân hàm cấp bậc, đầu đội nón uy nghiêm. Vĩnh Kỳ đã từng tham gia quân đội một thời gian rất lâu, vì ba của anh ấy là bộ trưởng, sau này vì sự nghiệp gia đình, bắt buộc anh phải nắm giữ vị trí cục trưởng khi còn khá trẻ như vậy.

Vĩnh Kỳ thấy cô, từ từ lấy chiếc mũ xuống cầm trên tay.

- Cô chờ tôi à?

- Vĩnh Kỳ, tôi muốn nói chuyện với anh một chút được không?

Anh đi ra một nơi vắng người, rồi quay lại nhìn cô trong ánh nắng xế chiều ấy, từng tia nắng vàng ươm chiếu vàng khuôn mặt của anh, cô nheo mắt nhìn anh tóc cứ bay bay trong khung cảnh đó.

Đó là hình ảnh của một hải quan giữ cương vị cục trưởng và hình ảnh của Tú Uyên một cô gái từng đồ vỡ trong hôn nhân, Tú Uyên mỏng manh và nhỏ bé khi đối diện Vĩnh Kỳ. Lúc đó, Cô thấy Bạch Vĩnh Kỳ vô cùng đẹp trai!

- Tôi đến đây để nói lời cảm ơn anh, tôi biết anh rất giàu có, cũng chẳng cần bằng khen của nhà nước, chẳng cần vật chất. Tôi chẳng có gì ngoài tấm lòng của mình, thật lòng cảm ơn anh.

- Tú Uyên, giọng cô nói nghe rất ngọt ngào.

- Anh đừng trêu đùa, tôi lúc này rất thật lòng!

- Vậy thôi à, 2 ngày nữa tôi phải đi công tác đó, cô muốn nói gì nói hết đi.

- Tôi phải làm gì để trả ơn anh?

Bạch Vĩnh Kỳ bỗng cười như là anh đã chờ câu nói này từ lâu vậy, lúc đó nụ cười này như ánh mặt trời sưởi ấm tim cô vậy. Cô cũng nở một nụ cười nhìn anh thì:

- Đi Paris công tác cùng tôi đi, đó là cách để trả ơn đó.

Cô khép môi lại.

- Nếu cô đồng ý, tôi sẽ đặt vé lại cho cô.

- Không được.

- Tôi hiện tại cần một người giỏi về nghiệp vụ kế toán, giỏi tiếng anh, biết cách trong giao tiếp như cô. Tôi cần một thư kí giỏi bên cạnh thay cho cô thư kí bây giờ.

- Tôi phải làm việc.

- Cô đừng nghĩ tôi sẽ làm gì cô, tôi hứa chúng ta đi Pháp hoàn toàn trong sáng, tất cả vì công việc, tôi sẽ trả lương thích đáng cho cô.

Cô chỉ cần báo công ty xin nghỉ phép một tuần.

Bạch Vĩnh Kỳ cầm điện thoại lên gọi cho ai đó:

- Hãy đổi vé người đi Paris cùng tôi chính là Dương Tú Uyên!

Lúc ấy cô không biết được một việc, cô thư kí cũ chính là cô gái mà hôm trước khi cô đến nhà và ngủ cùng anh, đến sau này cô mới biết được hôm đó, anh đã hủy vé của cô ta, thay thế vào đó chính là Tú Uyên sẽ đi cùng Vĩnh Kỳ sang Paris.

Trước khi gặp lại cô, anh cặp kè với cô thư kí ấy cũng vài tháng, nhưng đột nhiên gặp lại cô Bạch Vĩnh Kỳ lại hủy vé với cô nhân tình, thay thế vào đó tên cô. Bạch Vĩnh Kỳ đào hoa, sát gái là thế, nhưng sau này gặp lại cô khi biết cô chẳng phải loại gái như anh nghĩ, thì mọi hướng đều dành cho Dương Tú Uyên.

- Tôi hứa, khi sang Paris chúng ta như những người bạn đồng nghiệp cùng nhau.

Vậy mà, khi sang tới Paris, Bạch Vĩnh Kỳ đưa cô vào lưới tình của anh hết lần này sang lần khác.