Vả Mặt Thanh Mai Trúc Mã, Tìm Luôn Được Cả Người Thương Thật Lòng

Chương 36




Ngô Hiểu Lê nhìn Hứa Phương Trì đang kích động, rồi lại nhìn Diệp Anh đang ngây người, trong lòng có chút an ủi.

Tuy nhiên, đã hai năm kể từ khi bộ phim của Hứa Phương Trì đóng máy, một năm kể từ khi phim được công chiếu. Anh ta đã trở thành đạo diễn mới xuất sắc nhất năm, lui tới trong giới danh lợi, tận hưởng ánh đèn sân khấu và sự tung hô.

Anh ta và Diệp Anh vẫn chưa tiến thêm một bước nào.

Ngô Hiểu Lê từng bảo Diệp Anh nói chuyện rõ ràng với anh ta, Diệp Anh nói anh ta vừa mới đạt được thành công, không thích hợp để công chúng chú ý đến chuyện tình cảm, tránh làm ảnh hưởng đến sự nghiệp, lại nói bản thân cô không vội kết hôn, đợi thêm một chút cũng không sao.

Thế là cứ kéo dài đến bây giờ.

Là người chứng kiến toàn bộ quá trình lột ngược tình thế của Hứa Phương Trì, Ngô Hiểu Lê tuy không thích Hứa Phương Trì, nhưng hơn ai hết, cô ấy mong anh ta và Diệp Anh có thể nên duyên vợ chồng.

Nếu không, trái tim Diệp Anh sẽ tan vỡ.

Chiều hôm đó tan ca, Diệp Anh nhận lời mời của bạn cùng phòng đại học, lái xe đến nhà hàng dự tiệc.

Lữ Tâm Di, bạn cùng phòng đại học của cô, quen một người bạn trai, nghe nói là con nhà giàu, hai người đã đến giai đoạn bàn chuyện cưới xin. Lần này, Diệp Anh vội vàng đến tham dự tiệc sinh nhật của cô ấy, một mặt là vì hai người chơi thân với nhau suốt bốn năm đại học, mặt khác là Lữ Tâm Di có ý định đặt một bộ trang sức ở chỗ cô, để làm đồ cưới. Cô ấy còn bảo Diệp Anh mang theo catalogue sản phẩm, để bạn trai cô ấy cùng xem và lựa chọn.

Địa điểm của bữa tiệc được đặt tại một nhà hàng sang trọng.



Nơi làm việc của Diệp Anh khá xa, giờ cao điểm đường xá tắc nghẽn, khi cô tan ca đến nơi thì mọi người đã có mặt đông đủ.

Trong một phòng riêng ở một góc sảnh, có bảy tám người ngồi quanh chiếc bàn dài.

Diệp Anh bước đến gần, mỉm cười: "Xin lỗi, đường tắc nghẽn, mình đến muộn một chút."

Lữ Tâm Di vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh, nói với Diệp Anh: "Đến đây, đến đây, chỗ này để dành cho cậu đấy, chỉ còn thiếu mỗi cậu thôi, mong mỏi mãi."

"Diệp Anh quả không hổ danh là hoa khôi của khoa chúng ta, vừa xuất hiện là cả nhà hàng sáng bừng lên." Một nam sinh nói.

"Đinh Nhất Thần, cậu vẫn chưa hết hy vọng với Diệp Anh đấy à?" Lữ Tâm Di nói: "Người ta bây giờ là vợ sắp cưới của đạo diễn nổi tiếng rồi, trước kia cậu không có cửa, bây giờ càng không có cửa."

Đinh Nhất Thần cười gượng gạo: "Đừng đùa mình nữa, mình có bạn gái rồi, lỡ cô ấy nghe được thì mình c.h.ế.t chắc."

"Đạo diễn nổi tiếng, là ai vậy?" Lập tức có người tò mò hỏi.

Lữ Tâm Di cười: "Còn ai vào đây nữa, Hứa Phương Trì chứ ai, nam thần của Đại học Thâm Châu năm đó."

"Nam thần là Chu Tắc Hủ chứ? Hứa Phương Trì nhiều lắm chỉ là nam thần của khoa thôi." Một cô gái lên tiếng phản bác.



Một người khác nói: "Dù sao thì hai người họ là bạn thân, đều là soái ca. Nói đến chuyện này, hồi đó ai mà không ghen tị với Diệp Anh chứ, chỉ có cô ấy mới có thể chơi cùng với hai nam thần."

Diệp Anh không muốn tiếp tục chủ đề này: "Đều là chuyện quá khứ rồi, đừng nhắc lại nữa."

"Diệp Anh và Hứa Phương Trì ở bên nhau rồi à? Bây giờ anh ấy là đạo diễn nổi tiếng đang lên đấy." Có người hâm mộ nói: "Chơi với nhau hồi đại học không có gì đáng nói, đến được với nhau mới gọi là đỉnh cao."

"Diệp Anh cậu đỉnh quá, em họ mình là fan cuồng của đạo diễn Hứa, đó là người đàn ông mà các tiểu thư nhà giàu đều ao ước."

"Hai người sau này sẽ trở thành giai thoại của Đại học Thâm Châu đấy."

"Kết hôn nhất định phải mời mình uống rượu mừng, chắc chắn đám cưới của hai người sẽ toàn là minh tinh..."

Mọi người luôn quan tâm đến người nổi tiếng, người này một câu, người kia một lời trò chuyện rôm rả.

Diệp Anh không thích bị chú ý quá mức, cô và Hứa Phương Trì cũng chưa đến mức bàn chuyện cưới xin. Nhưng vào lúc này mà giải thích rõ ràng thì lại có vẻ giả tạo. Hơn nữa, cô không thích nói chuyện riêng tư về chuyện tình cảm của mình trước mặt nhiều người.

Cô lại chuyển chủ đề: "Tâm Di, khi nào cậu kết hôn vậy?"

Lữ Tâm Di phối hợp tiếp lời: "Chuyện này phải hỏi anh Lý nhà mình, anh ấy là người sắp xếp."