“ Hừ, sớm muộn rồi cũngcó một ngày, ta sẽ quay lại tính món nợ này” hồ ly phu nhân cùng thanh nhã phunhân bị bọn người hầu tiễn ra khỏi phủ, không cam lòng, đứng ngay cổng vươngphủ, ánh mắt ai oán nhìn vào trong.
Nhưng hai người biết hiệngiờ không thể làm gì, nên đành rời đi, chờ đợi thời cơ sau đó quay về báo thùsau, tại vì trong lòng họ tin tưởng, vương gia sau khi chán nữ nhân kia, rồicũng sẽ nhớ đến hai nàng mà thôi.
Nhưng bất quá, hai ngườiđã hoàn toàn sai lầm, vì họ vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội nhìn thấy mặt trờimọc ngày mai, huống hồ gì là cơ hội sau này có thể quay về vương phủ.
“ Các người là ai ??? Cácngười muốn gì ??? ” hồ ly phu nhân cùng thanh nhã phu nhân hoảng sợ nhìn nămhán tử trước mắt đang tiến đến gần mình, hai nàng vốn có ý định quay về nhà,nào ngờ khi đi đến đây, thì lại bị năm người này bắt mang đến căn nhà hoangnày, hai nàng hiện giờ vô cùng sợ hãi, không biết làm sao ???.
“ Làm gì. Mỹ nhân, đươngnhiên là vui vẻ a” một tên hán tử cầm đầu cười lạnh, đôi tay bắt đầu trên ngườithanh nhã phu nhân sờ soạng, bên kia bốn tên hán tử cũng không thua kém, bắtđầu đối phó hồ ly phu nhân.
“ AAA, các người tránhra” hai người la hoảng chống cự, tuy nhiên lại không hề có chút tác dụng nào,kết quả cuối cùng đành mặc cho năm tên hán tử muốn làm gì thì làm.
Bên ngoài, một hắc y nhìnvào trong miếu, không khỏi cười khinh miệt, ‘muốn đấu với cung chủ nhà ta, haingười các ngươi còn non lắm, nếu có kiếp sau, nên thông minh chút đi’, hắc yquan sát trong chốc lát, đến khi đạt thành nhiệm vụ, thì xoay người rời đi.
Sáng hôm sau, cả kinhthành ồn ào hẳn. Hôm qua Tứ vương gia đã đem hai vị thị thiếp trong phủ đuổiđi, nghe đồn rằng Tứ vương gia đã tìm được nữ chủ nhân tương lai cho vương phủ,nên vì thế, hai vị thị thiếp mới bị vứt bỏ, bất quá điều mà họ không ngờ chínhlà thì ra bao năm nay, Tứ vương gia không hề chạm đến hai thị thiếp kia, bởi vìhai vị thị thiếp kia sáng nay đã được phát hiện tại miếu hoang ngoại thành,trong tình trạng không mãnh vải che thân, theo kết quả của quan phủ điều tra,thì hai vị thị thiếp bị cường đạo cưỡng bức, sau đó giết hại, nhưng điều đặcbiệt chính là trên y phục của hai vị phu nhân này lại xuất hiện lạc hồng, điềunày không khỏi khiến mọi người một trận ngỡ ngàng.
Bất quá khi nhớ đến lờithề của Tứ vương gia năm xưa, thì lúc này mọi người mới có ý nghĩ, liệu điều Tứvương gia mong muốn, không chỉ là vị trí vương phi có thể dành cho nữ nhân màmình yêu, thậm chí ngay cả đêm đầu tiên đẹp nhất trong đời y, cũng phải dànhcho nữ nhân mà y yêu, điều này làm không ít nam nhân trố mắt ngạc nhiên, thậtkhông ngờ Tứ vương gia lại là người trọng tình đến thế. Bất quá chuyện này cũngkhiến cho rất nhiều thiếu nữ trong kinh thành hâm mộ nữ chủ nhân tương lai củavương phủ không thôi, thử hỏi trên đời này có mấy nam nhân được như thế a ???.
“ Sao thế ???” sau khidùng xong bữa trưa, Uyển Vân cũng không rời khỏi vương phủ, mà quay trở lại thưphòng của Hiên Viên Vũ nghĩ ngơi, khi Hiên Viên Vũ tiến vào, thì điều mà y nhìnthấy chính là Vân nhi của y đang đứng đó thất thần, không khỏi lo lắng tiến đếngần, từ phía sau ôm nàng vào lòng, quan tâm hỏi.
“ Ta muốn ngày mai xử lýchuyện của Nhã phi, sau đó là Tường phi, hiện giờ Tiểu Điệp đã mang thai, takhông thể kéo dài nữa, nếu không e rằng tỷ ấy sẽ có nguy hiểm ” Uyển Vân trầmtư đáp.
“ Hảo, mọi chuyện đềutheo ý nàng ” Hiên Viên vũ sủng nịch véo lấy chiếc mũi nhỏ nhắn của nàng dịudàng nói.
“ Lăng Mộng Yên, muộimuội của Tường phi thích huynh, huynh biết sao ???” lúc này Uyển Vân không khỏinhớ đến thái độ đối nghịch trước đây của Lăng Mộng Yên đối với mình, nên xoayngười nhìn Hiên Viên Vũ hỏi.
“ Ta đã từng nói rồi,trên đời này chỉ có duy nhất một mình nàng là tư cách thích ta, những nữ nhânkhác, thì đành để họ mang tình cảm đó chuyển sang cho người khác, hoặc xuốngđịa ngục đi, cũng giống như hai nữ nhân kia mà thôi” Hiên Viên Vũ khi nói nhưngcâu đầu tiên, thì ngữ điệu vô cùng ôn nhu dịu dàng, nhưng khi đến câu cuốicùng, thì lại lạnh như băng, hoàn toàn không hề có tia tình cảm.
“ Nói vậy, ta sai ngườixử trí hai nàng kia, là đúng rồi ???” Uyển Vân vẻ mặt tràn ngập tò mò nhìn HiênViên Vũ cười hỏi. Thế giới này vốn dĩ là kẻ mạnh có tất cả, nàng làm người rấtthực tế, nếu là người thân, bằng hữu, nàng sẽ hết lòng đối đãi, còn nếu là kẻthù, hay kẻ có ý định đối phó nàng, nàng tuyệt đối không giữ lại, thà giết lầmchứ không bỏ sót, vì nếu không trong tương lai, người chịu thiệt chỉ có nàng màthôi.
“ Đúng, Vân nhi nhà talàm chuyện gì cũng đúng” Hiên Viên Vũ sủng nịnh cười lắc đầu.
“ Thế hiện giờ Vân nhinhà ta định xử trí Nhã phi thế nào đây ???” lúc này Hiên Viên Vũ cũng khôngkhỏi tò mò nhìn Uyển Vân hỏi ngược lại.
“ Nàng ta chẳng phảithích hạ dược hại người sao ??? Nếu đã vậy ta sẽ cho nàng ta toại nguyện. Chàngnói, nếu nàng ta lỡ tay, hạ dược muốn hại Tường phi, nhưng lại bị phát hiện,sau đó sẽ thế nào ???” Uyển Vân nở nụ cười gian trá nhìn Hiên Viên Vũ nói.
“ Ân, chủ ý không sai,‘nhất tiễn hạ song điêu’, vừa diệt trừ được Nhã phi, vừa phá vỡ thế hợp tácgiữa Tường phi và Nhã phi, sau đó còn khiến cho Tường phi rơi vào thế hạ phong,đơn lẽ một mình.” Hiên Viên Vũ nghe xong cũng gật đầu đồng ý.
Uyển Vân nhìn y mỉm cười,ánh mắt lại chuyển hướng về phía hoàng cung, trong ánh mắt chợt lóe sát ý, ‘Nhã phi a, thật đáng tiếc, đáng lý ra ngươi không nên lựa chọn Tiểu Điệp mà ratay, vì vậy cho nên ngươi đành phải trả giá vì hành vi ngu xuẩn này của mìnhrồi ’.
……………………
Thanh Tường cung.
“ AAA, nương nương, trongtrà có độc.” một tiểu cung nữ hoảng sợ nhìn ly trà vừa đổ xuống đất đang tỏa khóitrắng.
Tường phi nhìn ly tràđang tòa khói kia, mày khẽ nhíu lại, mùi vị của loại thuốc này nàng rất quenthuộc, đây vốn là thuốc mà nàng đã đưa cho Nhã phi hạ độc Điệp phi, nhưng hômnay nó lại xuất hiện trong trà của nàng, điều này khiến Tường phi không khỏinghi ngờ.
‘ Không lẽ Nhã phi saukhi đối phó Điệp phi, cũng muốn diệt trừ luôn cả ta, để một mình độc chiếmhoàng thượng, cùng quyền lực trong hậu cung sao ??? Bất quá nếu nghĩ kỹ cũngkhông có gì là không thể, ‘ người không vì mình, trời tru đất diệt ’, khả năngnày hoàn toàn có thể xảy ra ’. Nghĩ vậy trong mắt Tường phi chợt lóe lên mộttia sát khí nồng đậm, ‘ đã vậy nàng cũng không cần giữ lại Nhã phi, sẵn tiệndiệt trừ luôn nàng ta một thể, để tránh tai họa về sau ’.
“ Ngươi lại đây ” lấy lạitinh thần, Tường phi phất tay gọi tiểu cung nữ lại gần, sau đó nói nhỏ với tiểucung nữ vài câu, tiểu cung nữ nghe xong, gật đầu, sau đó rời khỏi, để lại phíasau Tường phi cười một cách âm độc.
Bên ngoài, một nam tử hắcy sau khi chứng kiến tất cả, thì lạnh lùng cười, trong lòng hừ thanh, ‘ một bọnnữ nhân ngu ngốc, chết là đáng ’.
Sáng hôm sau, cả hoàngcung chấn động Tường phi nương nương bị người hạ độc, hoàng thượng hạ lệnh truyxét khắp hoàng cung, thì phát hiện trong tẩm cung của Nhã phi đã tìm ra độcdược. Hơn nữa, tại đây thị vệ còn tra ra được, thì ra lần trước Điệp phi độngthai khí, là do Nhã phi đã phái người hạ dược, làm tăng tính hàn của thức ăn,chuyện này đã khiến cho hoàng thượng cùng thái hậu tức giận vô cùng, ngay sauđó Nhã phi đã bị bắt giam vào thiên lao, nhiều người đều khẳng định, với haitội danh, mưu hại hoàng phi cùng huyết mạch hoàng thất, thì lần này xem ra Nhãphi khó tránh cái chết.
“ Chậc, chậc…Nhã phi,thật oan uổng nha, bị người ta lợi dụng, sau đó thì bị người ta đem mọi tộidanh trút lên đầu mình, vậy mà ngươi cũng chịu được, ta phục ngươi thật đó”Uyển Vân nhìn Nhã phi trong thiên lao không khỏi cảm thán.
“ Ta không hiều ngươiđang nói gì ???” Nhã phi dù chột dạ, nhưng vậy cứng rắn không thừa nhận.
“ Tường phi lợi dụngngươi hạ độc hại Điệp phi, sau đó lại vu khống ngươi hạ độc hại mình, rồi đemmọi chuyện đổ hết cho ngươi, để ngươi một mình gánh tội, còn nàng ta thì vẫn ởtẩm cung hưởng vinh hoa phú quý, không lẽ ngươi cam lòng sao ???” Uyển Vânkhiêu khích nhìn Nhã phi hỏi.
“ Ngươi muốn gì cứ nóithẳng đi” Nhã phi cũng không phải ngu ngốc, nên biết rõ Uyển Vân nói nhiều nhưvậy nhất định là có dụng ý.
“ Giúp ta làm chứng chỉtội Tường phi, ta có thể giúp ngươi rời đi hoàng cung, bắt đầu một cuộc sốngmới” Uyển Vân mỉm cười thẳng thắn nói.
“ Ngươi thật sự có thểgiúp ta rời khỏi đây ???” Nhã phi có chút khó tin hỏi.
“ Yên tâm, ta nhất địnhcó thể làm được, nếu ngươi không tin ta, có thể hỏi vị Tứ vương gia đằng sau”Uyển Vân mỉm cười, nắm lấy tay Hiên Viên Vũ đang đứng đằng sau quan sát cuộctrò chuyện của hai nàng nãy giờ, kéo y lại bên cạnh mình.
Nhã phi nhìn biểu hiệnthân mật của hai người, thì đã hiểu ra mọi chuyện, trong lòng cũng đã khẳngđịnh, ‘ cho dù vị Quận chúa này không thể giúp nàng, nhưng mà Tứ vương gia thìhoàn toàn có khả năng này, đã vậy tại sao nàng không nắm lấy cơ hội này mà rờiđi nơi thị phi tranh đấu này, mà bắt đầu lại từ đầu ??? ’.
“ Hảo, ta giúp ngươi”nghĩ vậy, Nhã phi quyết định nhận lời.
Uyển Vân nghe xong, khôngkhỏi nhìn Hiên Viên Vũ mỉm cười, kế hoạch của nàng cùng Hiên Viên Vũ xem ra đãthành công một nửa, chỉ cần vạch trần tội chứng của Tường phi nữa, thì mọichuyện xem như hoàn tất.