Nàng đang ngồi uống trà , ngắm cảnh . Hắn tiến lại gần nàng . Nàng nhìn thấy hắn tiến lại gần nàng , lòng có chút vui nhưng cũng đầy nghi vấn. Nàng biết hắn yêu Thẩm An Nhiên nên việc hắn từ chối Thẩm An Nhiên càng khiến nàng tò mò lý do . Chưa để nàng suy nghĩ xong hắn đã đứng trước mặt nàng từ bao giờ . Giật mình , nàng liền vội đứng dậy hành lễ . Hắn chỉ cười nhẹ , nói :
- Không biết Hạ tiểu thư có bằng lòng đồng hành cùng ta không ?
Nàng đơ người trong chốc lát rồi đồng ý . Mọi người xung quanh lại tiếp tục bàn tán :
- Thái tử nhìn trúng tiểu thư duy nhất của Hạ thừa tướng à ?
- Hai người này cũng xứng đôi vừa lứa đấy chứ .
- .....
Hắn không quá quan tâm chuyện mọi người nói , chỉ ngồi đợi nàng thay y phục .
Nàng cùng thị nữ đi thay y phục . Đến khi thay xong , nàng vẫn mơ hồ hỏi thị nữ thân cận của nàng - Tiểu Thanh :
- Ngài ấy tại sao lại mời ta chứ ?
Tiểu Thanh lễ phép đáp lại :
- Tiểu thư à , có lẽ ngài ấy để ý đến người đấy .
Nàng nghe xong vẫn có hàng ngàn câu hỏi trong đầu . Nàng bước ra đã thu hút ánh mắt của nhiều người gần đó . Bọn họ đều nhìn chăm chú lên người nàng . Một số người bảo :
- Hình như chúng ta chưa được diện kiến nhan sắc thật của Hạ tiểu thư thì phải .
- Phải , Hạ tiểu thư trước giờ đều rất lặng tiếng .
- Ta có nghe nói từng người thấy được nhan sắc của Hạ tiểu thư , người nhìn được đã hết lời ngợi khen nhan sắc của ngài ấy
- .....
3 năm đi theo nàng đủ để hắn nhớ khuôn mặt nàng , dù bây giờ chỉ thấy đôi mắt của nàng thì hắn vẫn có thể hình dung được khuôn mặt nàng .
Lúc này hắn cùng nàng đi lấy mũi tên của mỗi người . Tiếng trống cũng vang lên ngay sau đó . Hắn lại hỏi nàng :
- Hạ tiểu thư có muốn cưỡi ngựa chung với ta không ?
Nàng khôn khéo từ chối rồi lên ngựa của nàng . Do hai người là bạn đồng hành nên hai người vẫn cưỡi ngựa cùng đường . Còn bên kia Thẩm An Nhiên đã từ chối lời mời của ba vị đại nhân với lý do “ Ta muốn tự bản thân thử sức với thử thách ”. Trên đường đi nàng với hắn không nói với nhau lời nào làm không khí giữa hai người lặng xuống . Khi phía trước nàng xuất hiện một con bạch hổ , nàng liền giương cung ra bắn . Mũi tên nàng bắn chỉ làm con hổ bị thương chứ không chết . Bên trong mũi bên của nàng đã tẩm thuốc mê nên con hổ lập tức chìm vào giấc ngủ . Nàng nhìn con hổ rồi quay ra hỏi hắn :
- Sau khi cuộc săn bắn này kết thúc những con vật này sẽ bị đem đi lột da cho bệ hạ và các đại thần à ?
Hắn gật đầu , giải thích :
- Đây là luật lệ đã có hàng ngàn năm nay rồi , Hạ tiểu thư không cần thắc mắc .
Sở dĩ hắn nói như vậy là không muốn nàng hỏi nữa . Nàng càng hỏi sẽ càng biết sự thật đáng sợ đằng sau vỏ bọc săn thú này . Nàng không muốn sự việc đó xảy ra nên hỏi hắn :
- Những con vật mà ta bắn đem về hay thả là quyền quyết định của ta phải không ?