Uông Xưởng Công

Chương 749: Chương 749CUỐI CÙNG CƠ HỘI CŨNG ĐẾN




Thông qua Ngu Đản Chi, tin tức Uông Ấn dẫn theo phu nhân của hắn rời khỏi Nhạn Tây Vệ đã nhanh chóng được bí mật gửi tới Kinh Triệu, đưa đến hai nơi trong cung.

Một là đưa đến chỗ của Hiền phi nương nương.

Khi nhận được tin tức này, Hiền phi nương nương buông bút vẽ trong tay xuống, cười nói: “Cuối cùng Ngu Đản Chi cũng có động tĩnh rồi. Bổn cung còn tưởng rằng ông ta đã quên mối thù giết con. Xem ra, Ngu Đản Chi cũng chẳng sống được bao lâu nữa.”

Năm xưa, Hiền phi vừa mới tiến cung, lúc còn hèn mọn, bà ta đã có được một lời bảo vệ của Ngu Đản Chi, trong lòng cũng có đôi chút cảm kích.

Tất cả mọi việc trong đời đều có hồi báo. Sau này, Ngu Đản Chi cầu xin bà ta ra tay báo thù cho con trai của ông ta, vậy là Hiền phi nương nương gây ra vụ việc Hữu Tàng trong cung và chuyện Trưởng công chúa trúng độc.

Đây là điều mà bản thân bà ta muốn làm, cũng tiện thể thuận theo yêu cầu của Ngu Đản Chi. Mặc dù sau này không được như ý nhưng bà ta đã trả được ân tình của Ngu Đản Chi.

Mấy năm nay, bà ta và Ngu Đản Chi vẫn luôn giữ liên lạc, chủ yếu vẫn là để đối phó với Uông Ấn.

Hiền phi nương nương tự biết rằng bản thân bà ta cũng có nhiệm vụ của mình. Huống hồ, việc ra tay đối phó với Trưởng công chúa, giá họa cho Thuần phi đã định trước là sẽ kết thù với Uông Ấn.

Ngu Đản Chi là giám quân Nhạn Tây Vệ, lại có mối thù sâu sắc với Uông Ấn, ông ta chính là sức mạnh mà bà ta muốn lôi kéo.

Có điều Ngu Đản Chi thực sự quá yếu. Không biết là bởi vì mất con hay là bởi vì già nua, mà một người đã ở trong quân ngũ cả đời như ông ta lại gần như không có sức để chống chọi lại khi đối đầu với Uông Ấn.

Không có sức mạnh để chống chọi đã đành, nhưng thậm chí có những việc mà Ngu Đản Chi đã làm khiến bà ta nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi.

Ví như, Ngu Đản Chi ủng hộ Uông Ấn luyện binh, lại còn nói giúp Uông Ấn trước mặt hoàng thượng.

Ví như, Ngu Đản Chi không ngăn cản Uông Ấn tiêu diệt thổ phỉ, lại trơ mắt nhìn Uông Ấn lập công.

Rốt cuộc Ngu Đản Chi đang làm gì vậy? Không báo thù rửa hận cho mối thù con trai ông ta bị giết sao?

Chẳng lẽ Uông Ấn thật sự có bản lĩnh có thể khiến Ngu Đản Chi khâm phục, thậm chí đã quên luôn mối thù giết con trai mình bị giết?

Hiền phi vô cùng thất vọng về Ngu Đản Chi, nhưng bà ta cũng biết rằng Uông Ấn quả thật là người rất khó đối phó. Ngay cả hoàng thượng cũng không có cách nào bắt bí được Uông Ấn thì Ngu Đản Chi có thể làm được gì đây?

Bốn năm qua, Uông Ấn đã nắm bắt được tất cả cơ hội, không ai có thể sánh bằng uy danh của hắn ở đạo Nhạn Tây, đồng thời hắn còn chiếm được rất nhiều sự ủng hộ trong triều. Bây giờ hắn đã có được quyền thế như vậy, hoàng thượng cũng không dám động đến hắn nữa.

Nghĩ đến đây, Hiền phi gần như muốn ói máu.

Trước đây, bà ta ủng hộ hoàng thượng thăng chức cho Uông Ấn làm đại tướng quân Nhạn Tây Vệ là muốn làm suy yếu quyền thế của Uông Ấn, không ngờ lại cho hắn có được quyền thế còn lớn hơn.

Âu cũng là thời thế, âu cũng là số mệnh, có lẽ vận mệnh của Uông Ấn quả thật rất tốt…

Hiền phi đã không còn trông chờ gì vào Ngu Đản Chi. Tuy nhiên, không ngờ vào lúc này bà ta lại nhận được thư của ông ta, dự định của ông ta đã cho bà ta một niềm vui bất ngờ.

Xem ra Ngu Đản Chi vẫn luôn nhớ kĩ mối thù mất con. Cuối cùng, ông ta đánh cuộc một lần, hy vọng có thể đâm Uông Ấn một nhát.

Hiền phi đốt bức thư đi rồi cất giọng hờ hững sai bảo: “Truyền lại mệnh lệnh của bổn cung. Tất cả những người ở Nhạn Tây Vệ và đạo Nhạn Tây đều phải hành động, dốc sức phối hợp với Ngu Đản Chi.”

Cho dù hoàng thượng không dám, thì bà ta vẫn muốn động đến hắn!

Người cảm thấy tức giận muốn ói máu giống Hiền phi nương nương còn có Vi hoàng hậu của cung Khôn Ninh.

Những năm nay, Vi hoàng hậu vô cùng thoải mái, bởi vì cuộc sống của bà ta càng ngày càng tốt hơn, quyền thế cũng càng ngày càng nhiều.

Con trai của bà ta dần lớn lên, còn công chúa Nguyên Khang của bà ta cũng đã quản lý Hữu Tàng. Nhà mẹ đẻ của bà ta, phủ Thừa Ân Công đã thu nạp được một nhóm lớn các quan viên. Thiệu Thế Thiện mà bà ta đề bạt hiện giờ đã thăng chức lên làm Thượng Thư Lệnh...

Tất cả mọi thứ ở kinh Triệu đều khiến bà ta cảm thấy hài lòng.

Bà ta cảm thấy quan hệ giữa mình và Uông Ấn là tương khắc. Bởi vì phần lớn những điều tốt đẹp này đều xuất hiện sau khi Uông Ấn rời khỏi Kinh Triệu.

Nếu như Uông Ấn vẫn còn ở Kinh Triệu... Nghĩ đến chuyện Tiết Triệu Tôn đã từng làm chứng chống lại bà ta giờ này vẫn còn bị giam giữ trong đại lao Đề Xưởng, Vi hoàng hậu liền tức giận đến nghiến chặt hàm răng ngà.

“Thập hoàng tử cũng không còn dùng được nữa, chỉ có thể đến thế mà thôi!” Vi hoàng hậu nghiến răng nói.

Thập hoàng tử là người con được bà ta nuôi nấng, hiện tại đang thay phiên chấp chưởng Đề Xưởng với Cửu hoàng tử, đến nay đã được bốn năm.

Trong bốn năm qua, Thập hoàng tử không hề bồi dưỡng được bao nhiêu thân tín ở Đề Xưởng, cũng không thể nhét được nhiều người vào Đề Xưởng. Ngay cả việc đơn giản là giết chết Tiết Triệu Tôn mà cũng không làm được.

Nếu không phải cha vợ của Thập hoàng tử là Thiệu Thế Thiện đã trở thành Thượng Thư Lệnh, vẫn còn có thể sử dụng thì chắc chắn Vi hoàng hậu đã vùi dập Thập hoàng tử rồi.

Tiết Triệu Tôn là cái gai trong lòng bà ta, ngày nào người này chưa bị trừ khử thì ngày đó bà ta vẫn chưa thể yên tâm.

So với Tiết Triệu Tôn, cái gai Uông Ấn này còn to hơn. Nhìn Uông Ấn ngày càng có được quyền thế, bà ta cũng ngày càng lo lắng.

Có cách nào có thể làm suy yếu quyền thế của Uông Ấn đây?

Vi hoàng hậu chờ mãi chờ mãi, cuối cùng cũng chờ được một cơ hội.

Ngu Đản Chi, Ngu Đản Chi chính là cơ hội của bà ta!