Uông Xưởng Công

Chương 281: Xung đột




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

chapter content

Việc thứ hai là chuyển lời đến một căn nhà nào đó trên đường Trường Long, còn phái Triệu Tể - tùy tùng đắc lực nhất của ông ta đi, đủ t3hấy được tầm quan trọng của tin truyền miệng này.

Trên đường vội vã đến lẩu Phân Cam, Lư Hoàng ngẫm lại một lượt từ đầu đến cu2ối những gì mà quản gia đã bẩm báo, lòng đầy lo lắng và tức giận, cuối cùng vẫn không nhịn được thấp giọng khẽ buông câu chửi: “Chết t5iệt!” Lần này người gây ra chuyện không phải là cháu họ hay em họ của ông ta, mà là con trai trưởng Lư Giản! Lư Giản năm nay gần hai m4ươi, mới ra làm quan vào năm trước, nhưng thông qua con đường khoa cử chứ không phải dựa vào đó dù” gia tộc, hiện đang giữ chức giáo t0hư lang của Hoằng Văn Quán thuộc Bí Thư Tỉnh.

Giáo thư lang là chức quan dưới bát phẩm, được trao cho các sĩ tử vừa thi đỗ khoa cử, là chức vị đầu tiên mà các sĩ tử phải làm.

Tuy cấp bậc thấp nhưng là một trong những vị trí rất tốt để bắt đầu.

Chuyện xảy ra đột ngột, tên sai vặt đi theo Lư Giản thấy tình hình không ổn, bèn tức tốc nhờ người đưa tin về nhà họ Lư.

Hiện giờ, Lư Giản và đám sai vặt đều đang bị giữ lại ở lầu Phân Cam.

Ngoài ra, Lư Hoàng không biết gì hơn.

Sự việc liên quan đến con trai trưởng của mình, liên quan đến trụ cột sau này của nhà họ Lư, cho dù Lư Hoàng có bình tĩnh đến đâu thì lúc xuống xe ngựa vẫn không khỏi run rẩy tay chân.

Phủ Ý vương, sao Giản nhi lại động đến phủ Ý vương? Ý vương Trịnh Bất Ngu là chú ruột của hoàng thượng, là hoàng thân quốc thích, đương nhiên là người mà nhà họ Lư không thể đắc tội.

Bởi vì những bộ sách sau khi được Hoằng Văn Quán chỉnh sửa có thể được trình lên hoàng thượng, nếu hoàng thượng chợt cao hứng hỏi đôi điều, biết đâu lại có cơ hội một bước lên mây.

Hơn nữa, giáo thư lang của Hoằng Văn Quán sẽ thường xuyên thông qua tuyển chọn, đến Trung Thư Tỉnh để tiến hành chỉnh sửa sử sách.

Quan trọng ở chỗ, người chủ trì việc biên soạn sử sách của triều Đại An chính là Trung Thư Lệnh.

Không dễ có cơ hội một bước lên mây, nhưng có thể thể hiện trước mặt quan lớn chủ chốt, gây dựng chút quan hệ cho con đường làm quan sau này, đã là lợi ích thật sự rồi.

Lúc trước, Lư Hoàng đã phải hao tâm tổn trí, chạy chọt hối lộ để thu xếp cho Lư Giản vào vị trí giáo thư lang.

Lư Giản là con trai trưởng của ông ta, vừa là rường cột vừa là niềm hi vọng sau này của nhà họ Lư, cho nên từng bước đi đều do trưởng tộc Lư Hi Nghiêm suy xét nhiều lần, ngay đến người làm cha như Lư Hoàng cũng không thể dễ dàng nhúng tay vào.

May mắn thay, Lư Giản đã không phụ sự kỳ vọng của gia tộc, vừa hiểu biết, lại có chừng mực, luôn thể hiện rất tốt, còn được quan chủ quản của Bí Thư Tỉnh khen ngợi.

Từ trước đến nay, Lư Hoàng luôn yên tâm và có chút tự hào về người con trai này.

Thế nhưng, sao người con trai ông ta yên tâm nhất lại đánh thương cháu trai của Ý vương? Sao lại gây ra tai họa lớn đến vậy? Theo lời quản gia bẩm báo, hôm nay Lư Giản hẹn vài người bạn đồng liệu thân thiết mở tiệc ở lầu Phân Cam, có lẽ vì uống quá chén, hoặc lúc đó phát sinh chuyện gì đó, nên nhóm người Lư Giản xảy ra xích mích với cháu trai Trịnh Vạn Nghi của Ý vương.

Trong lúc hỗn loạn, Lư Giản đã làm Trịnh Vạn Nghi bị thương.

Hiện giờ, Lư Giản và đám sai vặt đều đang bị giữ lại ở lầu Phân Cam.

Ngoài ra, Lư Hoàng không biết gì hơn.

Sự việc liên quan đến con trai trưởng của mình, liên quan đến trụ cột sau này của nhà họ Lư, cho dù Lư Hoàng có bình tĩnh đến đâu thì lúc xuống xe ngựa vẫn không khỏi run rẩy tay chân.

Phủ Ý vương, sao Giản nhi lại động đến phủ Ý vương? Ý vương Trịnh Bất Ngu là chú ruột của hoàng thượng, là hoàng thân quốc thích, đương nhiên là người mà nhà họ Lư không thể đắc tội.

Phủ Ý vương dám giữ người nhà họ Lư một cách trắng trợn, xem ra sự việc sẽ không đơn giản.

Chuyện này nên xử lý thế nào cho ổn đây? Đứng trước lầu Thái Phong, Lư Hoàng nghe thấy tiếng ồn ào và tiếng vật lộn từ bên trong truyền ra, sống lưng liền toát mồ hôi lạnh, hơi thở trở nên dồn dập.

Sau khi ông ta đi vào và nắm được tình hình cụ thể, sắc mặt trở nên trắng bệch, suýt nữa không đứng vững nổi.

Sự tình nghiêm trọng hơn so với dự đoán, con trai ông ta không chỉ đánh cháu trai của Ý vương bị thương, mà còn làm y tàn phế.

Lư Hoàng không dám tin vào mắt mình, toàn bộ phần chân trái từ đầu gối trở xuống của Trịnh Vạn Nghi toàn là máu tươi, gãy thành một đường gấp khúc kỳ dị, chân bình thường không thể tạo thành độ cong như vậy.

Rất nhiều người đang đứng đằng sau Trịnh Vạn Nghi, gồm cả những công tử mặc áo gấm lẫn người hầu.

Y phục của bọn họ đều xộc xệch, người nào người nấy trợn trừng mắt nhìn chằm chằm về phía bên trái.

Ở đó cũng có một nhóm người đang đứng dàn hàng với đám người Trịnh Vạn Nghi, đứng đầu chính là con trai Lư Giản của ông ta.

Y phục trên người Lư Giản xộc xệch, tay áo bị xé rách một đoạn, mặt mày đỏ phừng phừng, hai mắt đỏ ngầu, khóe miệng dính vết máu, thân mình thỉnh thoảng còn lảo đảo, nhìn Trịnh Vạn Nghi với ánh mắt đầy khiêu khích.

Lư Hoàng chưa tới gần đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc xộc tới.

Rõ ràng là trước đó đôi bên đều đã uống say và đánh nhau kịch liệt, bất phân thắng bại, hiện giờ mới tách ra.

Lư Hoàng bước lại gần con trai mình, khàn giọng nặn ra một câu: “Giản nhi, chuyện...

chuyện này là sao?” Lư Giản nheo mắt, cố gắng tập trung tinh thần, hồi lâu sau mới nhận ra cha mình, líu lưỡi đáp: “Ông...

ông là cha ta...

Cha, cha đã tới...

là bọn chúng...

là bọn chúng cậy thế ức hiếp người ta...

Con...

con không tha cho bọn chúng...” Hắn ta vừa nói vừa đi về phía Lư Hoàng, nhưng ai dè lại gật gù lắc đầu, bước chân loạng choạng, mới đi được hai bước đã bổ nhào về phía trước, suýt va vào Lư Hoàng.

May mà mấy người ở đằng sau Lư Giản đã nhanh tay kéo lấy hắn ta, mất một lúc mới giúp hắn ta đứng vững được, không đến nỗi ngã xuống đất.

“Giản nhi...

Con...

con! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ánh mắt của Lư Hoàng tối đi, giọng nói đầy tức giận.

Cuối cùng thì Giản nhi đã uống bao nhiêu rượu mà say thế này? Và rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với cái chân của Trịnh Vạn Nghi? Thương tích thật sự là do Giản nhi gây ra hay do người khác? Nếu do người khác gây ra thì tình hình vẫn chưa đến mức quá tồi tệ.

Nếu là do Giản nhi thì...

Lư Hoàng suy tính thật nhanh trong đầu, cố gắng nghĩ cách đối phó, muốn nhân lúc người của phủ Ý vương chưa đến, giúp con trai thoát khỏi rắc rối.

Bấy giờ, một giọng nói thình lình vang lên sau lưng ông ta: “Phải rồi, chuyện này rốt cuộc là sao đây, nói cho bổn vương cùng biết với?” Lư Hoàng cứng đờ cả người, từ từ quay đầu lại, cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Ý vương, sao Ý vương lại đích thân đến đây?!