*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương Hoa Lục phát hiện toàn thân mình đổ đầy mồ hôi lạnh, hai chân run lẩy bẩy không đứng vững
Bất luận về sau hoàng thượng có ý chỉ gì, y cũng không dám tiếp tục làm cái việc này nữa - dũng khí đã cạn sạch rồi
Hơn nữa, giờ y cũng đã có thể ăn nói được với nhà họ Cố, nếu như nhà họ Cố tiếp tục bức ép y, quá lắm thì cá chết lưới rách
Dù sao chọc phải Đề Xưởng cũng không có kết quả tốt đẹp gì
Tuy nhiên, với người buộc tội như Chương Hoa Lục thì khó nói.
Cư Tiêu có phần nặng nề, mỉm cười xin lỗi mấy vị quan viên đến hỏi chuyện, lắc đầu không nói gì, cất bước ra khỏi chính điện
Ra ngoài3rồi, nụ cười trong mắt ông ta mới hoàn toàn lộ ra
Qua ánh mắt và giọng điệu của những người kia, ông ta nghe ra được sự ngưỡng mộ, ngưỡng mộ ông ta có chỗ dựa vững chắc như Uông đốc chủ
Có lẽ bọn họ còn đang tiếc nuối: Vì sao Uông đốc chủ lại không để mắt đến cô nương nhà mình? Biểu hiện của những quan viên này khiến cho Diệp Cư Tiêu lần nữa cảm thấy quyết định gả Tuy tỷ nhi cho Uông đốc chủ là vô cùng chính xác
Nhiều quan viên trong triều đi về phía Diệp Cư Tiêu, vây lấy ông ta, trên mặt đều mang vẻ tươi cười
“Diệp đại nhân, Uông đốc chủ đích thân đến nhà họ Diệp cầu thân, rốt cuộc là chuyện như2thế nào?” Tả thừa Thượng Thư - Lâm Viễn Mạch cười hỏi
Lời này vừa nói ra, mấy quan viên của Lại Bộ và Đại Lý Tự cũng tiến đến, tuy bọn họ sợ hãi nhưng vẫn khá tò mò với chuyện này, dù sao cũng hiếm khi có chuyện bàn tán liên quan đến Uông đốc chủ
Hơn nữa nhiều người cùng xúm vào thế này, bọn họ cũng không phải lo lắng sẽ khiến Uông đốc chủ không vui
Tuy Uông đốc chủ là người có thủ đoạn độc ác nhưng cũng không thể chỉ vì vài câu bàn tán mà khiển trách
Có Uông đốc chủ, ai còn dám cười nhạo nhà họ Diệp? Ông ta âm thầm hạ quyết định, mặc kệ con trai phản đối thể nào, cũng phải lấy thân phận2trưởng tộc để ổn định việc cưới xin này càng sớm càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng.
***
Tuy Uông Ấn không dự triều sớm ở điện Tuyển Chính, nhưng việc Chương Lục Hoa buộc tội hắn đã được truyền đến Để Xưởng
Chiều hôm đó, lý lịch về quan trường, gia quyến, cưới xin, ân oán, thầy dạy của Chương Hoa Lục, tất cả thông tin đều được Đề Xưởng chỉnh lý tường tận trình lên Uống Ấn.
“Xưởng công, đây là sơ yếu lý lịch của Chương Lục Hoa
***
Tuy Uông Ấn không dự triều sớm ở điện Tuyển Chính, nhưng việc Chương Lục Hoa buộc tội hắn đã được truyền đến Để Xưởng
Chiều hôm đó, lý lịch về quan trường, gia quyến, cưới xin, ân oán, thầy dạy của Chương Hoa Lục, tất cả thông9tin đều được Đề Xưởng chỉnh lý tường tận trình lên Uống Ấn.
“Xưởng công, đây là sơ yếu lý lịch của Chương Lục Hoa
Gia thể bình thường, trước khi thi từng hối lộ nghìn lượng bạc cho thị lang Hộ Bộ, sau đứng thứ ba mươi bảy trong Nhị giáp, là đệ Nhị gián tiến sĩ xuất thân
Làm quan tại đạo Hà Nội, có công trị thủy nên được thăng chức làm thị ngự sử.” Trưởng ban Thẩm Trực báo cáo.
(*) Đệ Nhị gián tiến sĩ xuất thân (hay còn gọi là Hoàng giáp): Là một loại danh hiệu của học vị tiến sĩ trong hệ thống giáo dục phong kiến Trung - Việt thời xưa
Loại danh hiệu này được xác định trong kỳ thi Đình, còn gọi là tiến sĩ xuất thân
Đệ Nhất4giáp gồm 3 vị trí đứng đầu (trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa), đệ Nhị giáp gồm 40 – 60 vị trí tiếp theo, đệ Tam giáp gồm 40 – 60 vị trí tiếp theo
Uông Ấn lật xem xấp ghi chép, những chuyện Đề Xưởng có thể tra được còn tường tận hơn ghi chép của Lại Bộ rất nhiều
Hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy, khả năng của đề kỵ lại tăng lên rồi
Hắn không xem đến hết đã hạ lệnh: “Nói tỉ mỉ về thành tích được thăng chức.” Tuy thị ngự sử là chức quan lục phẩm, chức vị thấp nhưng quyền lại cao, cũng xem như là quan lớn
Như vậy, đợt trị thủy ắt hẳn đã có công lao rất lớn, nhưng hắn lại chẳng có chút ấn tượng gì về việc này, thật là kỳ lạ
Thẩm Trực lập tức nói: “Ba năm trước, đạo Hà Nội ở Dự Châu đột nhiên có lũ lụt, khi đó Chương Lục Hoa làm quan ghi chép theo quân ở Dự Châu
Y có công canh giữ ở kho cứu trợ cho dân, sau bị lũ cuốn đi, may mắn được cứu về
Chương Hoa Lục nhờ vậy mà lấy được tiếng tốt, thanh danh này đã giúp y thuận lợi thăng chức làm thị ngự sử.” Nghe xong, Uông Ấn liền nghĩ tới rất nhiều chuyện
Mùa hè ba năm trước, hắn đúng lúc phụng mật lệnh dẫn theo đề kỵ lưu tại đạo Lĩnh Nam ba tháng
Chuyện này hắn đúng là có chút ấn tượng, đạo Hà Nội quả thật từng xảy ra lũ lụt, nhưng hắn không để ý mấy đến việc này
“Công lao này có vấn đề gì không?” Uông Ấn hỏi Thẩm Trực, ánh mắt lướt nhanh qua những ghi chép
Chương Hoa Lục dựa vào công lao này, một bước thuận lợi lên mây, mới nghe thì có vẻ hợp lý nhưng Uông Ấn vẫn cảm thấy có nghi vấn phía sau
Dựa vào biểu hiện của Chương Hoa Lục trên điện Tuyển Chính là đủ biết sau lưng hắn có thế lực nào đó
Một người không được ai nâng đỡ, sao có thể leo lên chức thị ngự sử trong có mấy năm được? Hơn nữa, trước kia y không hề có tiếng tăm, gần như không xuất hiện trong bất kì sự kiện nào, rất đỗi bình thường
Bây giờ lại xông ra vạch tội hắn, ai đã sai khiến Chương Hoa Lục làm việc này? Sắc mặt Thẩm Trực trở nên nghiêm túc, y đáp: “Xưởng công, trận lũ lụt ba năm trước đã cuốn sạch kho lương ở Dự Châu trong nháy mắt, theo vô số dấu vết để lại thì lúc đó kho lương trống không, trận lũ này rõ ràng là có người cố ý bày ra
Bây giờ để kỵ đang lật lại một số tình tiết trước và sau khi lương thực cất vào kho, xem có tra ra được dấu vết nào hay không?” Kho lương thực..
Uông Ấn liền hạ lệnh: “Chuyện kho lương này trước tiên đừng nhằm vào Chương Hoa Lục, chuyện này bổn tọa có sự sắp xếp khác
Theo dõi hắn ở phương diện khác.” Đây không phải là lúc dây vào chuyện kho lương này, càng không thể vì một tên tiểu tốt như Chương Hoa Lục mà gây ra sai lầm
Thẩm Trực lập tức nhận lệnh: “Vâng, thuộc hạ đã rõ!” Xưởng công đã có lệnh, đề kỵ đương nhiên phải dốc toàn lực để hoàn thành
Rất nhanh chóng, đề kỵ đã điều tra được chuyện Chương Hoa Lục nhận hối lộ, chỉ chưa đầy một ngày sau khi y dâng tấu buộc tội Uông Ấn ở chính điện
Bởi vì là quan của Ngự Sử Đài, biết luật mà phạm luật nên tội nặng thêm một bậc
Theo tình hình đó, kết cục của Chương Hoa Lục không cần nghĩ cũng biết, ngay lập tức bị bãi bỏ chức quan
Chuyện của Chương Hoa Lục một lần nữa khiến người ta nhận thức được năng lực” của Đề Xưởng, cũng nhận thức rõ thủ đoạn của Uống Ấn.