Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 2




Chap 2:

Vào lớp tôi chọn cái bàn gần cửa sổ nơi có thể nhìn ngắm những cái cây thông đầy tĩnh lặng đang đung đưa cùng những cơn gió mát rượi vào buổi sáng sớm. Lại bắt đầu thấy rát rát bên má và đưa tay lên:

- Ái daaaaaa! Tôi rú lên 1 tiếng do chạm vào cái chỗ in 5 bông hoa T.T

- Bạn gì ơi cho mình ngồi chỗ này nhé!

Tôi quay qua nhìn thì lại mắt chữ A mồm chữ O, thần hình chuẩn như gái 20 ấy , da vẻ mịn màng trắng không tì vết luôn, đôi mắt đen huyền , mũi cao, đôi môi chẹp chẹp sao mà nó ngon à nhầm nhó đẹp thế hề hề.

- Ừa, bạn ngồi đi, chỗ đó chưa có ai đâu! Tôi đáp.

- Hihi cảm ơn bạn nha ^^.

- À bạn tên gì, từ bên nào sang thế! Tôi hỏi nhanh như cái máy.

- Mình tên Dương Thị Mỹ Liên, mình mới chuyển vào trường này thôi hihi.

- À, Ừ mình tên NĐT.

Tôi vừa nở nụ cười cháy nắng ra thì thằng cờ hó Phát lao tới thăm hỏi L như đi cướp cô hồn ấy. Thấy vậy tôi đứng dậy đi ra ngoài rửa cái mặt cho tinh táo với cái má in 5 nhánh hoa đang ửng đỏ lên. Đang vừa rửa mặt vừa chửi thì thằng Phát chạy lại:



-Ê ê T ơi con L có bồ chưa mầy!

- Tổ sư mầy tao có phải điều tra tội phạm đâu mà biết, táng phát cắm vào bồn cầu giờ! Tôi dơ cái tay lên hù nó.

- Hề hề hỏi thôi, chú cứ nóng hề hề! Thằng Phát co rúm người lại xua tay.

- Mầy muốn thì tao giúp cho mà cưa, xong nhớ hehehe… ! Tôi nở nụ cười đê tiện vờ lờ.

- Ô.. kê, nhớ nha mầy! Nói xong nó chạy luôn như bị ma đuổi, sao không té luôn đi cho rồi hị hị hj @@

Tôi nào đâu biết sự đồng ý đó lại là một cơn bão cực kỳ lớn giáng xuống tôi vào một tương lai không xa. Quay trở lại hiện tại, tôi lắc đầu với thằng bạn, quý nó lắm, mỗi lần đi chơi hay làm gì nó đều nhường hết cho tôi, Nên lần này tôi chắc nịch trong bụng giúp nó coi như bù đắp vậy. Bước vô lớp tôi tới lấy cặp để sang bàn bên ngoài cửa vào để ngồi thì Liên hỏi:

- Ủa T đi đâu vậy! L hỏi.

- À mình sang bên kia ngồi trả lại chỗ cũ cho Phát ấy mà hì hì ! Tôi nói xạo rồi cười trừ.

Tôi chợt thấy đôi mắt L có chút gì đó buồn buồn nhưng thôi kệ giúp thằng bạn vẫn hơn. Gọi cho thằng Phát rồi tôi tót qua kia đạp thằng nào của lớp bên canh đang chiễm chệ chỗ tôi đã chọn.

- Về lớp đi nha mầy, tán gái tán gú chỗ tao là hơm được đâu nha mầy hề hề.

-A hi hi, mình xin lỗi a hi hi! Thằng đó đáp lại @@

- Đệch@@



Đến giờ, cô Thành đi vào lớp, tôi mừng rúm lên thiếu chút hú hú lên như sói giữa đêm ấy@@. Cô Thành dạy Địa mà tôi thích nhất, dễ kiếm điểm mà toàn câu hỏi ảo ảo ẩn ẩn về kinh tế, hiện tượng thiên nhiên, vũ trụ bla bla… mấy cái đó thì tôi oách số dzách luôn. Cô Thành bắt đầu thao thao chỗ ngồi và các ban lãnh đạo nắm đầu à nhầm nắm quyền sinh sát ^^. Chỗ ngồi thì tôi không bị đưa đi đâu hết, liếc mắt sang thì vẫn thấy cặp đôi kia cũng không bị chuyển. Đang định nằm làm giấc bổng cô Thành kêu tên cún của tôi

- Em T đứng lên cô xem nào! Giọng cô nghe như biển cả cuốn bay tôi đi ấy

- Dạ… dạ là em cô! Tôi đứng đậy, chân run mắt mờ mờ, mắt lé lên trần.

- Chà lại gặp em nữa rồi nhỉ, năm nay em làm Tổ trưởng tổ 2 đi nha! Giọng nói của cô sao vui tai thế nhờ

- Dạ! Rồi tôi ngồi xuống thở phào như trút được cả cái đại dương ra ngoài.

Tổ trưởng ở quê tôi là những người quản lý các thành phần trong phạm vi 3 bàn khoảng 12 học sinh sau đó cuối tuần báo cáo lại cho lớp trưởng ( nghe cứ như tay sai làm việc cho quan ấy nhỉ @@). Cuối cùng thì nhỏ Phương làm lớp trưởng ( có giọng nói công phá có khi xuyên đến 5 cái lớp ấy ), Duyên lớp phó học tập ( xinh mà chảnh, được cái điểm cáo ngất ngưởng)… Hết giờ, tôi định vác thân bay xuống sân trường ( lớp ở tầng trệt mà hị hị )

- Ê mầy tự dưng con Liên nó kêu tao làm bạn trai nó luôn mầy hế hế! Thằng Phát cười như cái quần đùi ấy.

- Đệch mới nhận lớp chưa gì đã … thôi kệ chúc mừng mầy nhớ, dẫn tao đi được rồi đó! Tôi bắt đầu nước miếng tuôn trào.

- oke đi thôi tao khao! Thằng Phát ưỡn ngực lên đi trước

Cái nắng chang chang, gay gắt của ban trưa làm bao người phải đổ mồ hôi, hôm nay được thằng Phát khao tôi phải làm chục ly chè muối cho nó đã mới được. Tôi chạy trong niềm hân hoan vì ly chè đâu biết ở đằng sau cửa lớp, ánh mắt vẫn dõi theo tôi

- Anh ấy vẫn thế, tại sao không nhớ em, tại sao lại tránh em…….