Chương 68: Cận kề thức tỉnh.
"Sau khi trả được thù thì ông ta làm gì nữa?"
"Ông ta hóa điên, nhớ tai họa ngầm mà ta nói lúc nãy không?"
"Hấp thụ linh hồn của kẻ khác cũng đồng nghĩa với việc lấy 1 mảnh bản ngã của kẻ đó để chèn vào cái của mình, không chỉ vòng luân hồi thất thoát đi 1 linh hồn quý giá mà ngay cả linh hồn của kẻ hấp thụ cũng bị vẫn đục dần theo thời gian có đúng không?"
"Đúng vậy, Hades đã ăn quá nhiều, ông ta ăn từ dưới chân núi lên thẳng đỉnh Olympus, đó không chỉ là hàng ngàn mà cả hàng triệu, hàng chục triệu linh hồn đã bị tha hóa bởi chính viên thiên thạch kia.
Trả được thù cho vợ nhưng cũng đồng nghĩa với việc đánh mất bản thân, hấp thụ chừng đó linh hồn là quá sức so với 1 kẻ phàm trần dù cho ông ta là anh hùng được các vị thần yêu quý đi chăng nữa.
Hơn cả luật là luật, Hades không chỉ đánh lừa, trộm vặt của Cái c·hết quá nhiều lần mà ở lần này ông ta thực sự đã đi quá giới hạn, vòng luân hồi bị thất thoát quá nhiều linh hồn, nhiều đến mức độ các vị thần phải dùng thần lực để bù trừ vào vì 1 trong 18 luật, Linh hồn lúc đó vẫn bị phong ấn.
Nhưng đó là sau khi ông ta c·hết cơ, dù sao còn sống thì thẩm quyền của Cái c·hết vẫn không thể nào vươn tới trên này được, không phải là vì Cái c·hết không thể mà là vì các luật khởi nguyên đã sớm quy định như vậy rồi."
"Đến cuối cùng thì Hades vẫn không đạt được thứ mà mình muốn."
"Trả được thù cho Persephone là chưa đủ sao?"
"Nhưng ông ta đã hóa điên, cả 2 phải chia xa thêm 1 lần nữa, hơn cả không 1 cô gái nào muốn chồng của mình trở nên sa đọa vì mình cả, đó còn chưa nói đến hành trình của Hades sau khi c·hết là phải bồi tội cho những việc mà ông ta đã làm khi còn sống.
Cả 2 lại phải tiếp tục chia xa thêm 1 lần nữa, rồi bản ngã của Hades cũng đã sớm bị vẫn đục bởi vì hấp thụ quá nhiều linh hồn đọa lạc do tiếp cận với viên thiên thạch kia, chưa chắc lần gặp kế tiếp của cả 2 ông ta vẫn là ông ta."
'Thú vị đấy, ta tự hỏi rằng tên Hades kia có cảm thấy như vậy sau chừng đó thời gian hay không? Có thể nếu ta cũng có mặt cùng với hắn hệt như 2 tên kia vào lúc đó thì có thể ta đã có thể hiểu thêm 1 phần về con người của hắn.'
"Như ta đã nói đấy, Cái c·hết yêu quý nhà thám hiểm tên Hades, kẻ dám thách thức c·ái c·hết, kẻ đã soạn ra bộ sách về vùng đất của c·ái c·hết, ông ta là kẻ phàm trần duy nhất mà Cái c·hết tôn trọng, bởi vì nhờ ông ta mà c·ái c·hết bí ẩn dần trở nên gần gũi hơn bao giờ hết.
Cái c·hết trách phạt là thật nhưng đồng thời cũng thông qua đó làm sạch đi linh hồn quá nhiều tạp chất của Hades lúc đó, 10 triệu năm t·ra t·ấn với nỗi đau đớn đến các vị thần cũng phải nghiến răng chỉ để có thể cuốn trôi được sự vẫn đục, đó là cái giá để có thể gặp lại nàng thơ của mình thêm 1 lần nữa."
"Khoan đã làm sao Hades vào lúc đó có thể c·hết được? Ông ta đã ăn quá nhiều, theo lẽ bình thường thì ông ta sẽ hóa thân thành con quái vật kinh khủng nhất chuyên đi hấp thụ những linh hồn mới đúng, tại sao ông ta lại c·hết không lâu sau đó?"
"Bởi vì ông ta đụng độ với kẻ được cho là cực hạn của chính giống loài ông ta, 1 kẻ không thuộc về thế giới này, vua của các anh hùng, Gilgamesh cùng thần khí Anti World, thứ mà đến cả thần của những lò rèn cũng chỉ tạo ra đúng 3 món lúc bấy giờ, Enuma Elish."
"Không thể nào! Enuma Elish không thuộc về giới này."
"Đúng vậy nhưng để tới được đây thì nó cần 1 cái khuôn và việc tạo ra 1 cái khuôn không khác gì đúc ra 1 thần khí mới, độ khó là không tưởng nhưng đó cũng chính là lý do mà thần khí là thứ duy nhất có thể làm tổn thương cả thần lúc bấy giờ."
"Vậy làm sao để chạm tay được vào thần khí?"
"3 món đầu tiên gồm Enuma Elish đại diện cho ý chí của nhân loại, Staff of Hermes đại diện cho tri thức của nhân loại cùng món cuối cùng là quà bồi thường dành cho quỷ tộc, sau đó thì thần tiếp tục đúc ra 5 món.
Gồm 2 thanh kiếm và 1 bộ giáp cho quỷ tộc để sát thần, 1 cây baton cho con gái của Hỗn mang cùng Hy vọng và 1 v·ũ k·hí vô định hình cho kẻ được chọn, cả 8 đều đã sớm có chủ, trong đó Enuma Elish vẫn trong tay quỷ tộc.
Staff of Hermes đã được trao trả lại cho con người, những thần khí về sau thì chủ yếu đều được phân phát cho những anh hùng lập được chiến công hiển hách, được lưu danh trên chiến công bảng trong trận đại chiến ngoài kia, hầu hết bọn họ đều đã phong thần nên nó có 1 cái tên khác là phong thần bảng."
"Ừm, ừm, vậy ông là ai? Hades hay Hermes? Tôi không nghĩ rằng 1 kẻ rảnh rỗi nào đó có thể ngồi ở đây tán nhảm với tôi lại biết mấy chuyện này trừ khi bản thân kẻ đó là kẻ có hứng thú với tôi, chắc ông tới vì Viva la Vida nhỉ?"
"Tinh ý đấy nhưng thời gian của cậu nhóc dưới này cũng hết rồi, có điều nói chuyện với nhóc cũng rất thú vị đấy, còn về danh tính của ta thì chỉ cần biết ta là con người duy nhất tham gia trận chiến ngoài kia và là vị thần vô trách nhiệm là được rồi.
À mà ta rất hy vọng được thấy hành trình của nhóc trong tương lai đấy, hơn cả dù nhóc có chọn trở thành thứ gì đi chăng nữa thì cũng đừng nghi ngờ sự lựa chọn của mình, chỉ cần nhớ nhóc chính là nhóc là được, mặc kệ mọi tiểu tiết."
Lúc này thì trên tay người đàn ông bẩn thỉu đó xuất hiện 1 cây quyền trượng với họa tiết 2 con rắn quấn quanh cùng biểu tượng đôi cánh ở trên đó, thân phận của kẻ này là khỏi phải bàn, rõ ràng chỉ có duy nhất 1 kẻ như vậy trên đời.
Sau đó thì ông ta sử dụng Caduceus's Wand chạm thật nhẹ lên mặt đất khiến không gian xung quanh trực tiếp biến đổi và trước khi Việt kịp nhận thức thì cậu ta đã bị 2 con rắn quấn quanh quyền trượng kia cắn 1 cái rồi bị đá đít thẳng về bên trên.
"Ngươi cảm thấy như thế nào hả ^*(@&?"
"Tôi thấy ngài rất phí thời gian."
"Ta có rất nhiều thời gian rảnh mà, đón tiếp 1 hậu bối cũng chẳng có gì thiệt cả."
"Kể cả khi nó có thể nó sẽ không chọn chúng ta?"
"Kể cả như vậy, dù sao ta cũng hệt như 2 vị tiền bối Doof kia vậy, đã sớm mặc kệ chuyện trong tộc của mình, giờ con người có cơ hội để trở thành những chủng tộc khác rồi, người đi, kẻ ở lại, ta cũng chẳng mấy quan tâm."
Lúc này linh hồn của Việt vẫn đang bị cú đá lúc nãy làm cho bay khắp giữa các miền ranh giới, cậu ta cảm nhận được rất nhiều thứ và cũng chứng kiến được rất nhiều thứ nằm ở giữa khái niệm sinh và tử.
Cái c·hết yêu thích những kẻ dám thách thức quyền hạn của nó, muốn thấy được hành trình của họ nên khái niệm giữa sống và c·hết của 1 số cá thể nhất định thực sự rất mông lung, nhưng không phải kẻ nào cũng xứng đáng được Cái c·hết để tâm đến.
Hades đã từng trải qua hàng ngàn lần lưu lạc giữa ranh giới sống và c·hết, ông ta hiểu rõ về c·ái c·hết hơn bất cứ kẻ nào khác, bất cứ linh hồn nào, ý thức của ông ta chính là thứ ý thức được rèn luyện qua không biết bao nhiêu khổ ải địa ngục.
Bản thân linh hồn của Hades chính là 1 minh chứng sống, rằng 1 kẻ phàm trần vẫn có thể thách thức giới hạn của thần linh, thậm chí là đi dạo, t·rộm c·ắp đồ vật ngay trong lãnh địa của thần linh, 1 kẻ thú vị trong mắt các vị thần, thậm chí là cả Cái c·hết.
Đương nhiên Hades không chỉ vì thế mà trở thành anh hùng, ông ta đã làm được rất nhiều chuyện và cũng cứu được rất nhiều người, bản anh hùng ca của ông ta không ai không biết, đến cả vua anh hùng Gilgamesh còn bày tỏ sự kính trọng với ông ta.
Mọi sinh mệnh đều dẫn tới c·ái c·hết, mọi sự vận động đều dẫn tới sự tàn vong, mọi sự phát triển đều dẫn tới hồi kết chung cực, c·ái c·hết là thứ không thể nào tránh khỏi và tất cả mọi khía cạnh trong khái niệm vật chất đều có thể dẫn tới c·ái c·hết.
Đó cũng là lý do mà Cái c·hết không chỉ tồn tại trên danh nghĩa là Cái c·hết trong bộ 3 Sinh mệnh, Phát triển và Cái c·hết mà còn đại diện cho chính Phản vật chất, Phản sinh mệnh, Tàn lụi cùng Diệt vong, là vị thần mạnh nhất trong các vị thần.
Chính Hades cũng từng nói rằng Cái c·hết là không thể hiểu, ngay cả chính các vị thần, những kẻ tồn tại ngang hàng với bản thân Cái c·hết cũng không thể nào hiểu rõ nó, nhưng thay vì cố hiểu rõ bản chất cùng tại sao vạn vật đều hướng về 1 nơi duy nhất thì cứ sống là quá đủ rồi.
Đừng sợ hãi c·ái c·hết và khám phá những thứ sau khi c·hết là cách mà Hades tận hưởng cuộc sống của chính mình, không cầu có thể bất tử, trường tồn với thời gian, chỉ hy vọng rằng có thể hiểu rõ hơn về hành trình sau đó.
Đương nhiên Việt không phải là Hades mà cũng chẳng muốn trở thành như ông ta, chỉ là nếu cậu ta lâm vào hành động như vậy thì khả năng cao cậu ta cũng sẽ chọn cách đó, khác ở chỗ là cậu ta không sống vì người khác 1 cách mù quáng như ông ta đã từng.
Hades là 1 anh hùng, ông ta sống vì người khác nhiều hơn vì chính mình hay vì những người bên cạnh mình, chính vì thế nên ông ta mới phải bỏ ra 1 cái giá cực kỳ đắt đỏ cho chính sự thiếu vắng của ông ta lúc mà những người quan trọng cần ông ta nhất.
Việt không phải kiểu người như vậy và sẽ chẳng bao giờ trở thành kiểu người như vậy nên cậu ta tự có con đường phải đi của chính mình, nhưng cũng thông qua Hades mà cậu ta mới hiểu được 1 phần nào đó những thứ diễn ra vào giai đoạn 10 triệu năm trước.
Ngay lúc này thì cuối cùng linh hồn của Việt cũng 1 lần nữa hòa vào với cơ thể của cậu ta, vì từ nãy đến giờ cậu ta vẫn đang trong trạng thái trôi nổi nên ngay khi vừa về đến cơ thể thì phương di chuyển của cậu ta bị thay đổi đột ngột khiến cơ thể co giật lên.
"Chào mừng trở về, ta từng nghe nói linh hồn nặng khoảng 21 gram, đây là 1 bài thí nghiệm nhỏ khi chúng ta cân 1 người gần hấp hối trên 1 cái cân, khối lượng chênh lệch giữa lúc người đó còn sống và sau khi c·hết vào khoảng 21 gram.
Trên thực tế thì ta có kiểm nghiệm qua tính xác thực của giả thuyết này bằng rất nhiều cách, hơn cả sau khi chúng ta c·hết đi thì cơ thể cũng đã xảy ra 1 số sai số nhỏ rồi, 21 gram kia chưa chắc đã đúng nhưng có thể cho vào khoảng tầm tầm đó.
Nhưng thật lạ kỳ, khi tiến vào trạng thái c·hết lâm sàng thì cơ thể của ngươi nhẹ đi gần 50 gram! Đây là khối lượng thực sự của linh hồn sở hữu Custode cùng dòng chảy năng lượng hay sao? Thật khó hiểu.
Mà trên thực tế thì thí nghiệm này cũng chứng minh được tâm linh hay linh hồn cùng những thứ bên trong đó có quan hệ mật thiết với vật chất, cũng chính vì lẽ đó nên chúng ta mới có thể dùng khối lượng để đo đạc được."
"Ông không cảm thấy tò mò về thứ mà tôi đã phải trải qua hay sao?"
"Không, ngươi biết đấy, ta có 1 sư phụ đủ 'giỏi' Luci nói rằng trước khi ta đánh cắp năng lượng từ cái khác để bổ sung cho chính mình thì phải biết ơn và hiểu rõ giá trị của sinh mệnh trước cái đã, thế là ta cũng phải trải qua '10s' kia."
"Khoan đã, từ nãy đến giờ mới qua 10s?"
"Chênh lệch thời gian thôi, trên thực tế thì khi 1 kẻ c·hết đi thì kẻ đó có đúng 7 ngày dưới kia đổi ra được 10s trên này để cố gắng bằng cách nào đó leo lên đây lại được, nếu thành công thì tên đó thoát c·hết.
Đương nhiên trường hợp c·hết lâm sàng thì lại khác, ta thậm chí còn phải sinh tồn trong 1 nơi tên Wonderland hàng tháng trời với mấy tên bệnh hoạn đến từ vô số các chủng tộc chỉ để có thể leo lên lại đây trong 10s c·hết tiệt kia.
Mà thời gian trong Wonderland không mấy chênh lệch so với thế giới trung gian, chẳng qua là cơ thể ta được bảo quản để trông như mọi chuyện mới chỉ qua được 10s vì qua 10s thì nó sẽ tổn hại rất nhiều đến cơ thể.
Nhưng nhìn ngươi thì có vẻ như trải nghiệm của chúng ta không giống nhau, đương nhiên ta cũng sẽ không hỏi ngươi đã phải trải qua những gì dưới kia nên thoải mái đi, ít ra thì ngươi đã đạt được thứ mà mình muốn có đúng không?"
"Trên cả như vậy, tôi đã học được 1 số thứ khá hay ho."
"Vậy thì tốt cho ngươi thôi, mà giờ tập thể dục buổi sáng cũng qua rồi nên cũng nên làm bữa sáng để đón chào 1 ngày mới thôi."
Phản ứng của Armin khiến Việt có chút bất ngờ, ông ta tỏ vẻ như bản thân thực sự chẳng có chút hứng thú gì với hành trình của cậu ta cả vậy, hệt như việc ông ta đã sớm biết những thứ mà cậu ta vừa trải qua.
Không hề có bất cứ sự tò mò nào bên trong đó, đây là 1 trong những yếu tố cần thiết để hình thành nên con người của 1 sát thủ huyền thoại hay sao? Không hề quan tâm hay thắc mắc bất cứ tiểu tiết gì, chỉ cần đủ lợi ích và có mục tiêu là Armin sẽ làm.
Không hề câu nệ và sẵn sàng nhận bất cứ mục tiêu nào, cả sự nghiệp của tử thần chưa có lấy 1 lần ông ta hủy nhiệm vụ hay từ chối 1 nhiệm vụ được chính bên thân chủ đề cử, miễn tuân thủ theo điều kiện của ông ta thì tất cả đều là đơn hàng cả.
Thực sự quá máy móc và căn bản không hề có chút suy tính gì bên trong đó, với nhiều người thì đó có thể là thái độ làm việc chuyên nghiệp của cái nghề sát thủ này nhưng với Việt thì căn bản là quá vô nhân tính.
"Đúng vậy, chúng ta cũng nên bắt đầu 1 ngày mới thôi."
Bên trong Viva la Vida vào lúc này, cả Viva la Vida đều phản ứng kịch liệt với tri thức mà Việt vừa tiếp thu cùng phát rắn cắn kia, tuy không biết nó có tác dụng gì nhưng nó đang vô hình chung ảnh hưởng đếnr cả thành phố này.
Tình yêu cùng c·ái c·hết đã bắt đầu đóng kén, tầng thượng của cả 2 đang có dấu hiệu xuất hiện thứ gì đó, đây là biểu tượng cho việc bọn chúng sắp thành hình rồi nhưng Blood King In Black không hề cảm nhận được việc bị thiếu hụt năng lượng.
Là do phát rắn cắn kia ư? Nó đã và đang cường hóa linh hồn của Việt thông qua đó gián tiếp khiến bể chứa năng lượng hay đúng hơn là dòng chảy nội tại của Việt trở nên rắn chắc hơn, năng lượng giờ đang lũ lượt đổ vào Viva la Vida này trong khi bản thân cậu ta không hề nhận thức được.
Tích lũy của Việt đang gia tăng, tuy vẫn chưa nhiều nhưng đủ để khiến cả 2 tòa tháp sách tiến vào trạng thái đóng kén cùng 1 lúc, hơn cả việc này cũng có nghĩa là Viva la Vida sắp thức tỉnh rồi, chỉ là đến Blood King In Black cũng không biết tác động này là phúc hay là họa.