Chương 57: Vũ khí tối cường đối đầu nắm đấm tối thượng.
"Khoan đã, vậy ông có bao nhiêu EP?"
"Ta à? Nếu không tính Fafnir vào thì cũng chỉ hơn người 1 chút mà thôi, đâu đó khoảng 2000 EP, hiểu đơn giản thì đó là tất cả những gì ta có chứ không phải là tất cả ta có thể làm được, nói ra thì khá rườm rà nhưng đơn giản thì như thế này.
EP không phải là 1 chỉ số chính xác hoàn toàn, lấy ví dụ trong Unknown World đi, mỗi 1 mana mà chúng ta sở hữu tương đương 1 điểm EP, tổng các chỉ số khác là 1 lượng EP và cuối cùng tính cả trang bị trên người nữa.
Đó chính là EP tại Unknown World, lưu lượng mana (sức mạnh nội tại)+tổng chỉ số (sức mạnh thể chất)+trang bị, nó không bao hàm kỹ năng, cấp độ hay phong cách chiến đấu, không hề có, chính vì thế nên ta mới nói EP cao chưa chắc đã mạnh bằng EP thấp."
"Tức lượng EP của ông sẽ cao hơn nữa nếu như tính thêm các kỹ thuật mà ông đã mất cả đời để rèn dũa có đúng không? Nhưng tại sao chỉ số EP này không tồn tại trong Unknown World? Chẳng phải nó rất thông dụng hay sao?"
"Đúng vậy, còn về vấn đề tại sao nó không thông dụng thì EP là 1 khái niệm cao tầng hơn, chưa phù hợp với giai đoạn hiện tại, nhưng nó sẽ xuất hiện sớm thôi, bảng cập nhật tháng sắp tới chính là lúc mọi thứ bắt đầu."
Nghe Armin nói thì Châu cũng gật gù, đúng là 1 thứ đặc thù như EP chỉ nên xuất hiện ở tại 1 sự kiện lớn nào đó, nhưng ngẫm nghĩ 1 chút thì cô ấy bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai ở đây rồi nhìn qua ông ta.
"Ông biết cái gì đó về sự kiện đó đúng không?"
"The First Fallen sắp xuất hiện, 1 tháng sau chính là sự kiện khi mà hắn ta rơi xuống địa ngục, nếu tận dụng tốt cơ hội này thì có thể trở thành thuộc hạ của hắn nhờ đó mà leo cao hơn trong cái địa ngục này."
"Ông chọn theo Azazel?"
"Đương nhiên là không rồi, tầm nhìn của ta lớn hơn cô bé tưởng đấy, hơn cả chỉ là 1 Angel mà thôi, lúc Lucifer•Morningstar xuất hiện mới là vấn đề, hiện tại chỉ cần chuẩn bị đầy đủ thì khi hắn cùng thuộc hạ xuống đây thì ta vẫn tự tin rằng bản thân đủ sức để vật tay với hắn được."
"Vậy còn Bắc Âu thì sao? Nó có sự kiện lớn gì?"
"Hươu 4 mùa thay gạc lần đầu tiên, đại hội chạy đua sắp bắt đầu, ai là kẻ thành công đến đích đầu tiên, cụ thể hơn là tại vị trí của 4 người lùn đại diện cho 4 hướng sẽ đạt được cặp gạc kia, thứ có thể đúc ra được vật phẩm bậc Epic cấp 88."
"Sao nghe thiên vị vậy? Mà tận cấp 88? Vậy bao giờ mới dùng được?"
"Nhẫn cưới của cô bé cũng là vật phẩm bậc Epic cấp 88 đấy thôi, chẳng qua là nó không dùng được có đúng không?"
"Luci có nói gì về nó sao?"
"Có, nhưng cô ấy cũng nói rằng hiện tại chưa dùng được do cả 2 vẫn chưa thực sự đi tới hôn nhân, nhưng lấy cặp nhẫn cưới này làm chuẩn đi, cô bé nghĩ vật phẩm bậc Epic cấp 88 yêu cầu đủ lv mới có thể dùng được à?"
"Không chỉ không bị giới hạn mà có thể mang đi lại giữa 2 thế giới được?"
"Căn bản thì là vậy nhưng thường thì nó chỉ xuất hiện ở dạng trạng thái bị phong ấn để cân bằng, dù sao nếu chủ sở hữu không đạt đủ yêu cầu mà dùng đến sức mạnh thực sự của nó thì căn bản không khác gì t·ự s·át.
Hơn cả thứ mà chúng ta có thể lấy cũng chỉ là nguyên liệu thuần mà thôi, muốn biết nó thành trang bị phù hợp thì còn phải tìm được thợ rèn đủ giỏi cùng đủ khả năng để xử lý nữa, không thì đến cuối cùng nó vẫn chỉ là 1 vật liệu đắt giá không hơn không kém."
"Đáng lưu ý đấy nhưng Luci nói rằng bản thân đã trải qua trận chiến vào 5000 năm trước đúng không? Vậy EP của Luci vào khoảng bao nhiêu?"
"Theo như thiết bị đo thì là khoảng 2.000.000.000.000.000 EP, cụ thể hơn thì nó vào tầm 2 triệu 1 tỷ gì đó, theo như cô ấy nói thì cô ấy là 1 người khá thất bại vì không tới được bậc 5 được, với những đối tượng sống chung thời với cô ấy thì có thử nữ của Hỗn mang, Nephilim của Hy vọng, v.v.
Chỉ 2 cá thể được nhắc tới ở trên thôi thì EP của bọn họ đã sớm vượt quá cấp tỷ tỷ rồi, điều này cũng chứng minh được rằng đầu lĩnh của thế hệ đó mạnh đến mức độ nào, đó là 1 độ cao mà chúng ta không thể vươn tới được nếu cứ bình bình như hiện tại."
"Lạm phát à hay sao mà cao vậy!? Mà đạt tới mức độ nào là cao?"
"100.000.000 EP chính là ngưỡng thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn tại cấp bậc đa vũ trụ, với 100.000.000 EP thì chúng ta hoàn toàn có thể tạo ra cả 1 đa vũ trụ của riêng mình, đương nhiên phải đi kèm với quyền năng Shinrabanshō (sâm la vạn tượng)."
"Đa vũ trụ thực sự tồn tại?"
"Nếu thần thực sự tồn tại thì tại sao lại không? Chưa kể đến chuyện đa vũ trụ đã sớm không còn chứa nổi các đại chủng tộc trong trận chiến 5000 trước nữa rồi, bọn họ đang sống ở 1 cấp bậc cao hơn, Outerverse.
Theo thứ tự sắp xếp đơn giản thì chúng ta có vũ trụ tới đa vũ trụ bao gồm vô hạn vũ trụ tới Hyperverse bao gồm vô hạn đa vũ trụ và cao nhất hiện tại là Outerverse với vô hạn Hyperverse, còn chúng ta hiện tại vẫn ngồi chơi với dế."
Ngay lúc này thì Việt cũng bước vào, cậu ta vừa trải qua 1 buổi nói chuyện ngắn với bố của mình xong, chủ yếu là nói về mấy vấn đề của Armin nhưng đương nhiên lượng thông tin được đề cập đến thực sự là quá nhiều.
Chung quy lại thì cả Việt cũng như bố của cậu ta cũng cần 1 thời gian để thích nghi toàn bộ, tuy đồng ý là nhà Brown đã không đoái hoài đến bọn họ trong hơn 5000 năm qua nhưng muốn mạnh hơn thì vẫn phải phụ thuộc vào thư viện rất nhiều.
Hiện tại chỉ có hợp tác với Armin mới là con đường chính xác nhất, bởi vì nếu nhà Brown đã vất bỏ bọn họ 1 lần rồi thì không ai biết được bọn họ có làm như thế lần 2 hay không? Ít ra thì tử thần vẫn uy tín hơn.
"Cả 2 hòa hợp khá nhanh nhỉ?"
Việt đi tới bên cạnh cái ghế phía bên phải của Châu rồi ngồi xuống, thật ra thì cái bên trái gần với cửa ra vào hơn nhưng cậu ta cảm nhận được có thứ gì đó đang ngồi ở đó nên tốt nhất là cố tình lơ luôn cho đỡ rách việc.
"Ông ta thực sự kể cho em rất nhiều chuyện đấy, đương nhiên có 1 số thông tin rất trọng yếu nữa."
"Vậy chút nữa em kể lại cho anh nhé, hiện tại không quá tiện."
Cố tình tránh đi chủ đề đã nói trước đó, tuy đồng ý là Việt cũng chỉ mới vào nên không biết 2 người bọn họ đã nói gì nãy giờ nhưng cậu ta vẫn biết phép lịch sử tối thiểu cũng như tôn trọng thời gian của cả 2.
"Không, thật ra thì vừa hay đấy, cô bé đang hỏi ta về kẻ mạnh của 5000 năm trước, trước khi rời đi thì Luci có để lại cho ta 1 số thứ và trong đó có 1 cái rất thú vị, đó là đoạn băng ghi hình của 1 trận chiến tại hơn 5000 năm trước."
Luci, 1 cái tên thực sự rất khó nói, nếu tính theo thời gian thì cô ấy có thể xem như là bạn của tổ tiên cách đây hàng trăm đời của Việt cũng như Armin, đương nhiên đồ mà cô ấy để lại cũng không thể nào là hàng kém chất lượng được.
Khả năng cao nội dung cũng thuộc về 2 kẻ mạnh thuộc thời đại đó, đương nhiên Việt có hứng thú về nó rồi, dù sao ánh mắt của cậu ta hiện tại vẫn còn quá thấp, cần phải bổ sung thêm tri thức để không bị chấn động trong tương lai.
"Của ai?"
"Thần của Ngô thị, tộc trưởng lục địa thứ nhất của quỷ tộc, Riley•Ugos đối đầu với thần của metahuman, 1 trong 2 trụ của metahuman, thủ lĩnh của hội đồng The First Order, Heinz•Doof, đương nhiên cả 2 lúc đó vẫn chưa thành thần."
Lúc này thì cả không gian bắt đầu muốn nứt ra thành các mảnh vỡ thủy tỉnh rồi lại hợp lại, khung cảnh đã thay đổi hoàn toàn, hiện tại bọn họ đã ở 1 nơi hoàn toàn khác, đây là 1 đồng cỏ với rất nhiều cá thể tụ tập trong đó.
Rất nhiều chủng tộc, có con thỏ màu trắng to béo với cặp gạc trên đầu, kích thước của nó phải gấp 3 người bình thường thêm đôi mắt đỏ sẫm đi kèm với trọng đồng, có cả 1 con Kirin đang nằm ườn trên đất tỏ vẻ lười biếng.
Có 1 con Orc với bộ hàm làm bằng thép, có 1 con kiến với kích cỡ người được hầu hạ bởi rất nhiều con kiến khác, có những tên người cá với cơ thể bao phủ bởi lớp vảy cùng cái đầu cá, có cả con người, không, đó là metahuman, v.v.
"Chào mừng vị khách đến từ tương lai, ngồi xuống đi, sắp tới cảnh mà các ngươi muốn thấy rồi."
Lúc này Việt mới để ý người ngồi kế bên mình, đó là 1 con người? Anh ta sở hữu mái tóc màu vàng cùng 1 cái vòng gai trên đầu đi kèm với 1 tấm vải trắng che đi thân thể hệt như phong cách ăn mặc của những người Hy Lạp cổ vậy.
Nhưng không hiểu vì sao mà Việt lại cảm thấy người đàn ông này thân quen đến lạ thường, có như thể cả 2 đã từng gặp qua nhau rồi vậy, có điều tại sao anh ta lại biết cậu ta ở đây? Chẳng lẽ thứ này thực sự đưa cậu ta về quá khứ để chứng kiến cảnh tượng đó?
"Ngươi nói gì vậy Dio?"
Con thỏ khổng lồ kia quay sang nhìn về hướng phía người đàn ông này.
"Đừng để ý đến tôi ngài Arthur, chỉ là tôi đang ghi hình lại khoảnh khắc này mà thôi, kiểu gì hậu bối mở ra xem lại cũng phải choáng ngợp trước dàn đội hình khủng bố gồm tất cả mọi tộc trưởng của tất cả chủng tộc mạnh mẽ nhất trong điểm này xuất hiện đầy đủ đến như vậy."
Nói rồi người đàn ông tên Dio kia nhìn về phía Việt, ánh mắt ông ta trìu mến đến lạ thường, thậm chí chỉ cần liếc nhìn qua thôi cũng đủ khiến cậu ta có thiện cảm với người đàn ông này, cứ như thể bạn lâu năm không gặp vậy.
Y hệt như tử thần, được cái là cử chỉ của Armin mang phong cách quý ông phép tắc hơn còn người đàn ông tên Dio này thì lại rất tùy hứng, phong cách ăn mặc cùng dáng ngồi đã nói lên điều đó, nhưng không hiểu vì sao mà sự tùy hứng đó lại rất cuốn hút.
"Ông ta chính là chủ thư viện, ông nội của Luci, người đời sau này thường hay gọi ông ta là Jesus hơn, không ngờ tên thật của ông ta lại là Dio, mà lúc này ông ta vẫn chưa thành thần, theo như cô ấy nói thì ông ta là dạng rất tùy hứng nhưng ai ngờ lại tùy hứng đến mức độ này."
Lúc này thì Armin vẫn ngồi yên lặng nhâm nhi tách trà của mình trong khi cả Châu cùng Việt đều bị dàn đội hình này làm cho choáng váng hết cả đầu óc, không phải là ông ta đã thấy qua hay không hứng thú mà là vì ông ta biết nếu mình bị cuốn theo thì không khác gì đã để thua Dio rồi.
"Đến hồi kết rồi đấy."
Lúc này thì bầu trời bắt đầu đổ những hạt mưa phùn xuống, nhưng không phải lúc nãy trời vẫn còn trong hay sao? Việt với sự tò mò đã nhìn lên bầu trời và cậu ta nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng.
Mắt bão, nó đang hút lấy những đám mây gần đó với 1 tốc độ chóng mặt, việc này đã vô tình chung khiến mưa rơi ra và hơn cả cảnh tượng lúc này cũng cực kỳ hùng vĩ khi các đám mây chia ra thành rất nhiều tầng bao phủ lấy cái mắt bão kia.
Nhưng tại sao giữa mắt bão lại có 1 thứ ánh đỏ phát ra? Khi nhìn kỹ lại, đúng hơn thì không gian này giúp Việt có thể dễ dàng thấy được khung cảnh ở trên đó hơn, là người đàn ông trong mô tả của Châu.
Ông ta là thần của Ngô thị, không, lúc này ông ta vẫn chưa phải là thần nhưng hình dáng không thay đổi quá nhiều, nếu có thì chắc chỉ chiều cao, theo miêu tả của Châu thì ông ta đúng là lùn nhưng không lùn đến độ này.
"Tại điểm này Riley vẫn chưa tới 12 tuổi đâu, haiz, đúng là quái vật, mà cũng đúng thôi, hắn dù sao cũng là 1 dị điểm, hậu bối nhìn cho kỹ vào, đây chính là chiến lực cao nhất dưới thần nếu không tính tới con quái vật Cthulhu kia."
Châu nghe cũng ngớ cả người ra, trong di tích của Ngô thị hoàn toàn không nhắc tới điểm này, nếu ngài ấy khi chỉ mới chưa đầy 12 tuổi đã nhận được sự công nhận của những thực thể quyền năng nhất dưới thần.
Thậm chí còn được mệnh danh là chiến lực cao nhất dưới thần nếu như không tính Cthulhu vào thì ngài ấy tài năng đến mức độ nào? Mà khoan đã, thần của thư viện vừa mới nhắc đến dị điểm thì phải.
Lúc này thì Châu cũng đổ dồn ánh mắt của 1 Armin vẫn còn đang rất điềm tĩnh, nếu dị điểm có thể quái thai đến độ như vậy trong khi ông ta có tiềm lực để cán mốc đó thì trong tương lai ông ta sẽ mạnh như thế nào nữa?
Đây căn bản là 1 cục vàng di động, Châu đã quyết định rồi, dù tương lai có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì việc đầu tư vào Armin vẫn là chính xác nhất, tuy biết rằng ông ta không cần đến sự giúp đỡ của cô ấy nhưng có rất nhiều cách để khiến 1 người mang ơn bản thân.
Bầu trời lúc nãy cũng bắt đầu biến đổi dữ dội, không chỉ mây mà cả khí quyển đều bị "mắt bão" Riley cuốn vào lôi ra 1 bầu trời đầy sao cực kỳ hiếm gặp, Việt cảm tượng cậu ta thậm chí có thể nhìn thấy cả những vì sao nằm cách đây hàng ngàn năm ánh sáng.
Khác với Châu cùng Việt, 2 người nhìn lên bầu trời như muốn gãy cả cổ kia thì Armin vào lúc này chỉ quan tâm đến thứ ở dưới đất, 1 đốm đen đối nghịch với ánh sáng đỏ ở trên trời kia, đó chính là Heinz•Doof, kẻ sau này sẽ trở thành thần của tộc metahuman.
"Ngươi, thứ v·ũ k·hí không thuộc về thế giới này.
Ngươi, tồn tại như 2 mặt của 1 đồng xu, hủy diệt và tái sinh.
Ngươi, thứ đã chia đôi thiên đường và địa giới.
Ngươi, thứ mang đến sự sống cho vạn vật.
Ngươi, thứ dẫn đến hồi kết của thánh thần.
Ngươi, thứ để ta bước đi giữa vạn vật."
Không gian như muốn vụn vỡ, thực tại bị dằn xéo trước những câu nói của Riley, thanh kiếm hình trụ trong tay của ông ta cũng bắt đầu mở ra và xoay tròn cực mạnh nhằm hút lấy toàn bộ năng lượng ở gần đó để chuẩn bị cho phát bắn của mình.
Trái ngược với khung cảnh hoành tráng, rực rỡ ánh đỏ nhưng lại như muốn hấp thụ vạn vật ở bên trên thì ở bên dưới lại là 1 màn đêm u tối sâu thẳm đang tỏa ra ngày càng dày đặc hơn, may là do đang ở trạng thái xem lại nên Armin vẫn thấy rõ được Heinz đang muốn làm gì.
Và đương nhiên Armin cũng bị điều đó làm cho bất ngờ, Heinz đang thủ thế dồn lực để chuẩn bị tung ra nắm đấm của mình hướng thẳng về phía bầu trời, điều kinh hoàng ở đây đó chính là cơ bắp của ông ta.
Nó đang liên tục bị nén lại, khiến cả cơ thể của Heinz gầy như 1 khúc củi khô màu đen xì nhưng không hiểu tại sao Armin lại có cảm giác nếu như ông ta giải phóng ra thì lượng cơ bắp bị dồn nén kia có thể bao phủ cả hành tinh này, nơi to gấp nhiều lần Trái Đất hiện tại.
'Đây là năng lực của metahuman thế hệ đầu sao? Thật thô sơ nhưng lại ấn tượng hơn đám mà mình từng gặp, thậm chí từng đối đầu qua gấp nhiều lần, té ra đây chính là lý do mà Luci lại nói bọn họ chính là chủng tộc mạnh nhất vào lúc đó.'
Lúc này thì nước mưa rơi gần đến chỗ của Heinz cũng trực tiếp ngưng lại trên không, thậm chí là chảy ngược lên lại tạo ra khung cảnh khó tin nhất mà Armin từng thấy, cứ như thể giữa không trung đang nứt ra 1 cái rãnh nước để hút nước từ bên dưới cùng bên trên lại vậy.
"Ta, với tư cách là đệ lục ma pháp.
Ta, với tư cách là phù thủy của vận mệnh.
Ta, với tư cách là kẻ mở ra thời đại mới.
Giờ đây ta mượn sức mạnh của ngươi, hỡi thứ v·ũ k·hí mang tới hồi kết của thời đại thần thánh và mở ra thời đại con người, Enuma Elish!"
1 ánh sáng màu đỏ trực tiếp phóng thẳng xuống bên dưới theo hiệu lệnh, dù đứng cách đó rất xa nhưng Việt vẫn cảm nhận được áp lực kinh hoàng đến từ nó, đây không phải là thứ chắc chắn c·hết thông thường vì nó sẽ xóa sổ toàn bộ nhân quả theo nghĩa đen nếu như b·ị đ·ánh trúng.
Tức nếu không chịu nổi hỏa lực đến từ nó thì Việt sẽ bị xóa sổ hoàn toàn khỏi mọi điểm trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai, trực tiếp bị lau đi hoàn toàn không còn bất cứ thứ gì, đây chính là thứ v·ũ k·hí tối thượng, 1 thần khí Anti World.
"Riley, con đường của ngươi là con đường của 1 anh hùng, không phải dạng anh hùng bóng loáng mà chúng ta thường thấy trong các câu chuyện cổ tích mà là anh hùng như Hades, 1 anh hùng sẵn sàng làm tất cả vì lý tưởng của mình.
Ta, con đường của ta trước kia thật trống rỗng nhưng khi gặp được ngươi thì ta đã tìm được đích đến, mục tiêu của riêng mình, giờ đây, ta, Heinz của metahuman sẽ chứng minh quyết tâm của mình trên con đường này."
Theo tiếng gầm thét của Heinz thì nắm đấm của ông ta cũng được giải phóng thẳng lên bầu trời để đối đầu trực tiếp với cú bắn mang tính chất của hủy diệt của Riley, Armin cảm nhận được rất rõ có cái gì đó hình như bị chấn động bởi cú đấm kia.
Có cảm giác gì đó rất lạ, cảm giác cực kỳ rợn người, cảm giác hệt như có cái gì đó đang thiếu sót ở đây, kiểu như thế giới vừa mất đi 1 cái gì đó, 1 cái gì đó rất cụ thể nhưng giờ lại là vô định, siêu thoát phàm tục.
"Heinz đã tới được giai đoạn của phá vỡ hệ thống rồi, nhưng Enuma Elish lại được xếp vào hàng thần khí Anti World có thể dùng để g·iết cả thần, tuy không thuộc về thế giới này nhưng lại có liên kết rất chặt chẽ, ai thắng vẫn rất khó đoán."
Đó là tầm nhìn của những người ở bên ngoài, những kẻ đủ tư cách để đánh giá về trận chiến vì bất cứ ai trong số bọn họ đều có thể thay thế 1 trong 2 kẻ kia, nhưng đối với người trong cuộc thì Riley đã biết trước kết cục này.
'Năng lực này tôi đặt tên là Stress, nó hấp thụ nỗi bất hạnh, áp lực, quá khứ đau thương, v.v của tôi rồi chuyển hóa thành dạng sức mạnh thể chất, tuy nói ra thì hơi buồn cười nhưng nếu như tôi vẫn là kẻ bất hạnh nhất thế giới thì Stress vẫn sẽ luôn tiếp tục phát triển vô hạn.
Đương nhiên vẫn bị giới hạn bởi hệ thống nhưng nếu có 1 ngày nào đó tôi có thể vượt qua giới hạn này thì điều đó cũng có nghĩa là đã không còn giới hạn nào nữa, cả bất hạnh và sức mạnh này đều sẽ tăng lên đến khi đạt tới cùng cực của nó.'
Riley chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thắng ngay từ đầu, đánh từ nãy đến giờ đã quá rõ rồi, bị ép đến mức lôi cả Enuma Elish, thứ mà cậu ta chỉ mới dùng qua 1 lần trong đời là đủ hiểu trận đấu này ai là kẻ thắng rồi.
Ở bên dưới thì Heinz cảm nhận được rất rõ chuyện bản thân đã phá vỡ được tất cả mọi ràng buộc, giờ đây ông ta không còn bị hệ thống giới hạn nữa, 1 chút cũng không, hiện tại ông ta cảm thấy thư thái đến lạ thường.
Thoải mái đến khó tin, cứ hệt như cả cơ thể không còn thuộc về ông ta nữa mà đang trôi nổi trong không khí, cả tâm trí của Heinz cũng được giải khai, những chuyện trước đây ông ta không rõ cuối cùng cũng đã thấy rõ được.
Ngay lúc này thì cánh tay màu đen xì của Heinz bắt đầu hóa khổng lồ, màu đen trên nó cũng giảm đi đôi chút nhưng cánh tay đó to đến mức đủ để che khuất cả bầu trời phía trên rồi ông ta dùng cánh tay khổng lồ đó để nắm lấy chùm năng lượng của Enuma Elish.
Thứ có thể xóa sổ bất cứ sinh vật sống nào kể cả thần và ném nó thẳng ra ngoài không gian, thật không tưởng, làm sao mà ông ta có thể cầm nắm lấy 1 chùm tia năng lượng cơ chứ? Nó là dạng năng lượng thuần khiết chứ có phải vật chất thông thường đâu?
"1 kết quả thật bất ngờ, nhưng vậy ra đây chính là sức mạnh vô lý mà đến các vị thần cũng phải sợ hãi hay sao? Bẻ cong cả thực tại, không sớm thì muộn sẽ có 1 metahuman bắt kịp Heinz và điều tồi tệ nhất có thể xảy ra đó là đứa nhóc đó kế thừa ý chí của sai đối tượng."