Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Unknown World

Chương 26: Sự phân vân của 1 lão già.




Chương 26: Sự phân vân của 1 lão già.

Chương 26:

"Haiz, vẫn không được."

Phantom đang cố gắng phát triển tài năng ma thuật của mình nhưng có vẻ như nó không quá ổn do cậu ta bị thiếu hụt quá nhiều về tri thức, tri thức là cốt lõi, là nền tảng của ma thuật và cũng là vốn liếng tích lũy qua hàng ngàn năm của những pháp sư.

Nếu muốn có tri thức về ma thuật thì câu trả lời vẫn luôn là nằm tại Vanaheim, nơi mà ma thuật được các Vanir sử dụng ngay cả trong đời sống hàng ngày, trình độ ma thuật của bọn họ là cực cao, đủ để sánh ngang với kẻ sau này sẽ uống nước từ hồ Mimir, 1 trong 3 suối chảy ra từ giếng Urd như Odin.

Khả năng thao tác ma thuật của các Vanir là không thể bàn cãi, đến tộc Elf cũng chỉ là hàng thứ cấp so với bọn họ, hơn cả thể chất của các Vanir cũng không phải trò đùa, là 1 chủng tộc được cân bằng cả về thể chất cùng ma thuật.

Trong giới ma thuật thì tri thức chính là sức mạnh, tức có được tri thức trong tay đi kèm với tài năng thì đồng nữa với 1 ma pháp sư tài ba, nhưng tri thức không được dễ dàng tạo ra đến vậy, nó khác hoàn toàn với mớ ma pháp g·ian l·ận mà các nhân vật chính hay sử dụng.

Ma thuật chính là tri thức mà tri thức lại gắn liền với thời đại, tại 9 realms thì thời đại con người vẫn chưa tới nên ma thuật gắn liền với tộc Elf cùng tộc Vanir, 2 chủng tộc cực kỳ gần gũi với thiên nhiên.

Hơn cả Yggdrasil vẫn còn nên ràng buộc của ma thuật ở thời điểm hiện tại là cực kỳ lớn, tri thức là vô tận nhưng để cụ thể hóa nó trong ma thuật thì không phải đơn giản, 9 realms đang kiềm chế bản chất của ma thuật.

Chính vì thế nên Việt, 1 người hiện đại mang trong mình hệ tư tưởng hiện đại thì không thể nào hiểu được bản chất của ma thuật được, mỗi thời đại 1 hệ tư tưởng, 1 cách vận hành riêng, không thể dùng cái có sau để phán xét cái tồn tại rất lâu về trước.

Góc nhìn của Việt đối với thế giới chính là thứ ngăn cậu ta tiếp cận với ma thuật theo cảm quan của cậu ta, chính vì thế nên cậu ta chỉ có thể thông qua tri thức đã có từ trước thì mới có thể học được ma thuật.

Tiếc rằng hiện tại Phantom đang ở Nidavellir, ngôi nhà của tộc Dwarf, không phải là cậu ta chê tộc Dwarf không giỏi về ma thuật mà bởi vì bọn họ không có truyền thừa tri thức từ bất cứ nguồn nào cả.

Tộc Elf tuy xuất hiện cùng thời điểm với tộc Dwarf nhưng Elf lại được Vanir để ý tới và đặt dưới trướng bảo hộ của mình nên tri thức truyền thừa của bọn họ cũng có xuất xứ cực cao còn Dwarf thì hoàn toàn ngược lại.

Có thể đây cũng là lý do mà Motsognir phải cúi mình trước đám Aesir, tất cả là để đổi lấy nguồn tri thức mà bọn họ đang cực kỳ thiếu thốn, nhưng nhượng lại hẳn 1 realm như Nidavellir thì đúng là nước vào não thật.

Mà cũng vì 2 yếu tố là hệ tư tưởng khác biệt cùng không có nguồn tri thức nên dù có cố đến mấy Phantom cũng chẳng thể nào học ma thuật được, bây giờ cậu ta có chút hối hận vì ngày trước không tìm tới hỏi mượn 1 số cuốn sách về ma thuật khi còn có thể, giờ thì tiếc cũng không kịp nữa.



Đương nhiên Phantom cũng có thể thông qua cổng để lên tới Alfheim, thậm chí là tới cả Vanaheim nhưng tạm thời cậu ta vẫn chưa hề có ý định rời khỏi đây, hơn cả ma thuật có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Hiện tại Phantom nên đầu tư vào cái gì thì cậu ta cũng tự hiểu lấy rồi, không thể tiếp tục ngu ngốc đi theo 1 đầu đường không thể đi được, chưa kể đến chuyện tài năng trong ma thuật của cậu ta thực sự rất thấp so với các Elf khác nên cố gắng chỉ thêm tốn thời gian vô ích mà thôi.

Chính vì thế nên Việt đã tìm tới những người năng lượng khác bên cạnh ma thuật, đó chính là khả năng sử dụng Vin tức khí bên trong cơ thể để cường hóa bản thân, đây cũng chính là cách để giúp các Dwarf có 1 cơ thể cường tráng và kháng được việc bị nhiễm kim loại nặng khi ngày nào cũng bên cạnh lò rèn.

Đương nhiên tộc Elf, 1 tộc được thiên phú cho khả năng sử dụng ma thuật ngay từ khi vừa mới sinh ra thì việc học được Vin gần như không thể vì Vin nó nguồn năng lượng đối nghịch lại với dòng ma thuật.

Không thể cùng thông 2 thứ, chỉ có thể chọn 1 trong 2, chính vì thế nên mãi tận sau này tộc Dwarf cũng rất hiếm khi có 1 cá thể Dwarf chuyên ma thuật xuất hiện, tất cả là vì bọn họ đều đầu tư vào Vin.

Mà thật ra nói không thể thông cả 2 vậy thôi chứ miễn là không đi vào quá sâu là được, 1 cái đi sâu còn cái còn lại chỉ đi lòng vòng ở bề nổi thôi thì sẽ không sao, chỉ có duy nhất 1 số trường hợp đặc biệt cá biệt mới có thể phát triển cả 2.

1 là tộc Vanir, đây là tộc duy nhất trong cả 9 realms có thể đi được cả 2 con đường này, đám Aesir thì toàn mạnh nhờ thiên bẩm, Thor là 1 ví dụ điển hình, là con của Odin với Gaia, bản thân Midgard, hay Heimdall, con của 9 người mẹ khác nhau đại diện cho 9 realms.

Xuất thân kỳ dị như vậy khiến bọn họ có nhiều khả năng cực kỳ vượt trội, mà con của Odin có đứa nào bình thường quái đâu? Không con của Freya/Frigg, 1 Vanir hùng mạnh bậc nhất thì cũng toàn là mấy đứa quái thai.

"Muốn học về Vin thì trước hết ngài phải hiểu về nó trước đã, Vin là 1 dạng năng lượng đối lập với ma thuật, nó có khởi nguồn tương tự nhưng lại cực kỳ khác biệt về mặt bản chất cũng như cách thức vận hành.

Cả Vin cùng ma thuật đều bắt nguồn từ trái tim và lấy nó làm điểm tựa, điểm khác đầu tiên đó chính là cách tạo ra Vin, Vin sẽ thông qua tuần hoàn trong các mạch máu để tạo ra thêm Vin mới, tương tự với mỗi vòng lưu thông.

Còn ma thuật thì lại khác, nó cũng được sinh ra từ trái tim nhưng nó là năng lượng của trí tưởng tượng, phụ thân từ nói rằng tri thức căn bản cũng chỉ là trí tưởng tượng của chúng ta cho đến khi nó được chứng minh rồi được phần lớn công nhận.

Nên trong ma thuật thì trái tim cùng bộ não chính là 2 bộ phận mấu chốt nhất, trái tim tạo ra năng lượng và thông qua bộ não để chuyển hóa thứ năng lượng đó kết hợp với trí tưởng tượng tạo ra ma thuật.

Có thể hiểu đơn giản là Vin gồm trái tim cùng cơ thể xác thịt còn ma thuật gồm trái tim cùng linh hồn, bản chất khác biệt nhau nhưng lại cùng xuất phát từ 1 địa điểm nên nếu liều mình đi cả 2 cùng 1 lúc thì trái tim cũng sẽ phải chịu trọng tải rất lớn.

Điểm khác biệt lớn thứ 2 của cả 2 là chức năng, Vin thì cường hóa cơ thể, tuy rất chậm nhưng đắp cát xây đài cao, còn ma thuật thì có thể làm rất nhiều thứ trong đó có thể cường hóa cả thể xác nhưng nó không tồn tại mãi mãi.



Luyện tập Vin chính là rèn luyện thể xác, để Vin thấm nhuần vào trong từng thớ cơ, từng miếng thịt, từng khúc xương, từng mạch máu, nó không chỉ giúp tăng cường thể chất mà còn gia tăng thêm tuổi thọ.

Sử dụng Vin có thể giúp những kẻ như chúng ta mạnh đến 1 cách vô lý còn bản chất của ma thuật chính là luyện tập năng lượng linh hồn, rồi thông qua đó để tác động lên thế giới bên ngoài, 2 dạng năng lượng hoàn toàn tách biệt lẫn nhau và đối lập như nước với lửa.

Chỉ có 1 mình tộc Vanir là có thể cùng đi cả 2 cùng 1 lúc bởi vì cấu tạo khoang tim của bọn họ khác với chúng ta, trái tim của chúng ta đập là để giúp chúng ta sống còn trái tim của bọn họ đập là để ma thuật của bọn họ tiếp tục mạnh lên.

Đương nhiên nó vẫn tồn tại với mục đích giúp các Vanir tồn tại nhưng đó chỉ là cơ thể vật lý của bọn họ, tộc Vanir có thể xuất hồn để tồn tại dưới dạng linh hồn thể, nhưng nghe đồn là phải trải qua 1 số nghi thức cực kỳ khó nhằn mới có thể xuất hồn được."

Nói đơn giản thì trạng thái xuất hồn của tộc Vanir chính là hình mẫu của đám Valkyrie, đám này tồn tại dưới cả thể linh hồn cùng thể vật lý, 1 trạng thái cực kỳ vi diệu, hèn gì tộc Vanir có thể kiêm tu cả 2 con đường cùng lúc được, bởi vì nếu trải qua xuất hồn thì bọn họ là tồn tại siêu việt khỏi luân lý bình thường, hệt như quỷ cùng thiên sứ vậy.

Trong khi Phantom đang học cách sử dụng Vin thì ở dưới Muspelheim, lãnh thổ của tộc Fire Giant, 1 trong những vùng đất nơi người chơi xuất hiện, cũng được coi là làng tân thủ thì vẫn chém g·iết vẫn đang diễn ra như cơm bữa.

Các Fire Giant gần như bất biệt theo nghĩa đen vì bọn họ là 1 với dòng năng lượng của Muspelheim này, mục đích tồn tại của bọn họ là không quá rõ ràng do đấng sinh thành của bọn họ là Surtr cùng vợ của ông ta chẳng bao giờ bảo bọn họ phải làm gì cả.

Chính vì không có mục đích tồn tại nên cuộc sống của các Fire Giant cực kỳ vô vị, thà như quỷ dưới địa ngục là hấp thụ lẫn nhau để lớn mạnh cho bản thân thì không nói, đây các Fire Giant thực sự đánh nhau với không 1 mục đích gì cả.

Tuy đồng ý là lv của bọn họ vẫn tăng nhưng khác với quỷ, bọn họ tồn tại là vì bọn họ đã phạm phải những sai lầm nên bị chúa trời đày đọa đến địa ngục, bọn họ tồn tại là có lý do, hơn cả nó còn rất chính đáng nữa.

Còn về phía của các Fire Giant sinh sống tại Muspelheim này thì sao? Sinh ra với không 1 mục đích nào cả, chỉ đơn thuần là chém g·iết lẫn nhau ngày qua ngày để coi đó như là lý do mà bản thân phải tiếp tục tồn tại.

Đánh nhau với không 1 mục đích cụ thể, lv đối với bọn họ từ lâu đã chẳng còn quá quan trọng nữa, dù sao cũng chỉ có lao vào nhau rồi chém g·iết rồi tiếp tục sống lại và lại chém g·iết, vòng lặp luẩn quẩn đó vẫn tiếp tục tồn tại sau hàng ngàn năm tồn tại.

"Lão già, tại sao lão phải chọn cái cõi nhàm chán này cơ chứ? Nơi này chẳng có gì ngoại trừ đánh nhau ngày qua ngày cả, thậm chí chúng ta còn đánh lên gần với đám ranker rồi mà vẫn chẳng biết tại sao chúng ta lại phải đánh nhau."

Vào lúc này thì lão bất tử đang ngồi phơi mình trên 1 mỏm đá còn bên dưới là 1 bãi chiến trường nơi mà các Fire Giant vẫn đang tiếp tục lao vào nhau để chém g·iết đối phương, cảnh tượng như thế này ông ta đã thấy qua quá nhiều.

Trong gần 90 năm tồn tại thì lão bất tử đã trải qua quá nhiều chiến trường nhưng Muspelheim này thì lại là nơi đặc thù nhất, không phải là do khoảng cách của công nghệ hay vì những chiến trường kia có con người là chủ đạo.



Mà là vì cảm xúc của từng bãi chiến trường, những cái mà ông ta từng trải qua đều cực kỳ hỗn loạn, có tên g·iết đến đỏ cả mắt, mất đi cả tính người, có tên thì ôm đùi run cầm cập dưới lô cốt, có tên thì đang c·hết dần c·hết mòn trong tay của người đồng đội mình.

Có tên thì chỉ muốn chạy trốn khỏi cái địa ngục trần gian đó, có tên thì cố tình giả c·hết nhằm hy vọng kẻ địch sẽ không phát hiện ra, có tên thì đầu quân cho phe địch rồi khai sạch những điều mà hắn biết để đổi lấy cơ hội rời khỏi nơi đó, v.v.

Về căn bản là có rất nhiều loại người trong những bãi chiến trường đó, những cảm xúc của bọn họ và cách mà bọn họ thể hiện nó ra cũng rất muôn màu nhưng tất cả đều tồn tại với 1 mục đích duy nhất là sống sót rời khỏi nơi đó.

Còn đám Fire Giant này thì sao? Chúng không thể c·hết nên chẳng có gì phải sợ hãi c·ái c·hết, thậm chí dù bị chặt đứt tay chân đi nữa thì chúng vẫn sẽ bằng mọi giá phản kháng lại, thậm chí là t·ự s·át để nhanh chóng đi vào quá trình hồi sinh.

Bọn chúng là những chiến binh hoàn hảo, không thể c·hết và lại càng không sợ hãi c·ái c·hết nhưng trong mắt ông ta thì bọn chúng lại khát vọng c·ái c·hết hơn bất cứ ai mà ông ta từng gặp qua, sự bất tử này là 1 lời nguyền đối với bọn chúng.

Tuy bọn chúng không biết đến khái niệm của c·ái c·hết nhưng lại trong vô thức ngưỡng vọng nó, tất cả đều chỉ hy vọng rằng đây là cái mạng cuối cùng của bản thân, là thời khắc cuối cùng mà chúng tồn tại để có thể được c·ái c·hết ôm ấp lấy.

Chính vì thế nên những chiến trường tại Muspelheim này mới thực sự khác biệt, trước đây ông ta cứ tưởng là sống sót rời khỏi nơi này chính là mục tiêu tối thượng của người lính, chẳng cần quan tâm đến chuyện thành công hay thất bại, chỉ hy vọng rằng bản thân có thể sống sót và lành lặn trở về bên trong vòng tay ấm áp của gia đình.

Nhưng giờ thì ông ta đã nghĩ thông rồi, đôi khi sự bất tử cũng chính là lời nguyền gặm nhấm lấy những sinh vật sống, ông ta nhìn vào cơ thể trẻ trung của 1 Fire Giant rồi bắt đầu tự hỏi liệu rằng đây có phải là thứ mà bản thân thực sự muốn?

Liệu rằng Quỷ Tối Thượng như ông ta có thực sự mong muốn sự bất tử? Hay bản thân ông ta lại càng mong chờ đến c·ái c·hết yên bình bên cạnh người thân gia đình? Đến chính ông ta cũng không biết nữa.

Có điều ông ta hiểu rõ 1 điều rằng không phải tự dưng mà ông ta lại tới Muspelheim này 1 cách ngẫu nhiên, thần đang thử thách ông ta, thần cho ông ta thấy sự đau khổ của cõi này, cho ông ta thấy được lời nguyền của sự bất tử.

Cho ông ta thấy rõ sự bất tử sẽ h·ành h·ạ những sinh vật sống đến mức độ như thế nào, thần muốn ông ta tự hỏi về liệu rằng bản thân có thực sự khát vọng được ở bên cạnh thần hay không, bởi lẽ ở bên cạnh thần đồng nghĩa với việc ông ta sẽ chẳng bao giờ có thể thực sự được c·hết đi.

Có thể với những người trẻ, đúng hơn thì ông ta vào lúc trẻ thì sẽ không ngần ngại chọn việc ở bên cạnh thần dù phải gánh vác lấy lời nguyền cỡ nào đi chăng nữa, nhưng đáng tiếc là giờ ông ta đã già rồi, đã trải qua đủ nhiều và quan trọng nhất là đã gần đạt tới được c·ái c·hết yên bình.

"Lúc đó ngài đã chọn thế nào hả tổ tiên Erioh? Trong di chỉ thì những Ngô thị rời đi đã miêu tả rằng ngài dù đã hơn 90 nhưng vẫn quyết tâm phục vị thần đến cùng bằng cách dâng lên cho ngài ấy 1 Ngô thị hoàn chỉnh nhất.

Bọn họ nói rằng ngài đến tận khi c·hết vẫn mỉm cười khi biết được rằng ý chí của bản thân đã được Ác Quỷ kế thừa, tức ngài đã thất bại nhưng cũng đồng thời thành công khi đào tạo ra 1 trong những Ngô thị mạnh mẽ bậc nhất để hiệu trung với thần.

Thần cũng nói rằng c·ái c·hết của ngài là c·ái c·hết của 1 tín đồ tận tâm bậc nhất, là c·ái c·hết mà xứng đáng nhận được sự tôn trọng của ngài ấy, tôi không trải qua giai đoạn đó nên không thể nào hiểu rõ được ý nghĩa đằng sau c·ái c·hết của ngài.

Nhưng tôi vẫn luôn tự hỏi là nếu được chọn thì liệu ngài có muốn tiếp tục sống sót để ở bên cạnh thần hay không? Thần tôn trọng c·ái c·hết của mỗi sinh vật vì thần từng là gia luyến của thần sinh mệnh.

Thần hiểu rõ ý nghĩa đằng sau sự tồn tại của vạn vật nhưng tôi vẫn không thể nào tìm ra được câu trả lời cho việc liệu bản thân có thực sự mong muốn 1 cuộc sống dài đến hàng thiên niên kỷ như đám cặn bã kia hay chỉ đơn giản là 1 cuộc sống ngắn ngủi nhưng có ý nghĩa như ngài."