Uất Hận

Chương 16: Em Như Chú Sóc Nhỏ.




Sau chút sợ sệt thì cả phòng họp đã im lặng, Thành Khải cũng ngồi vào chỗ của mình đã vậy thì Tư Mộ ngồi đâu?

Thành Khải kêu người kéo một chiếc ghế khác từ phòng bên cạnh sang cho Tư Mộ ngồi cạnh mình, anh không cho cậu rời mình nửa bước.

Những người có mặt trong phòng dù có lệnh là không được nhìn chằm chằm vào Tư Mộ nhưng họ vẫn phải lén nhìn người con trai lại mang vẻ ngoài xinh đẹp như vậy vài lần, cũng chỉ là lén nhìn đôi lần chạm mắt với Tư Mộ họ lại giật mình quay đi chỗ khác vì rén Thành Khải.

Không hiểu họ đang nói về vấn đề gì, nhưng Tư Mộ vẫn chăm chú lắng nghe, vì cậu từng vào cuộc họp với ông mình rồi và biết trong cuộc họp cần sự im lặng.

Tư Mộ ngồi im lặng, lắng nghe, còn những người khác thì bàn luận không ngừng nghỉ, bên ngoài bầu trời đã dần tắt nắng, không phải do tối mà vì chuyển mưa.

<< Một tiếng rưỡi trôi qua >>

Thành Khải khẽ nhìn Tư Mộ cất tiếng hỏi.

- Có mệt không? #Thành Khải

- Dạ không. * Tư Mộ lắc đầu nhẹ nhàng đáp *

Ngoài Thành Khải và Tư Mộ ra những người trong cuộc họp đang có cùng suy nghĩ như sau...

-" Tôi vừa ngồi vừa nói đủ kiểu mà còn vào trước cậu ấy nữa, vậy mà sếp không lời nào hỏi han, cậu ấy ngồi im có tí xíu mà đã hỏi mệt không rồi! "

––––––

Đợi thêm một chút cuộc họp cũng xong, Thành Khải và Tư Mộ ra khỏi phòng họp trước, Tư Mộ cứ lon ton đi theo Thành Khải mặc dù chẳng biết anh ta đi đâu.

- Hôm nay về sớm đi, chắc em cũng mệt và chán ở đây rồi nhỉ? #Thành Khải

- Anh không còn việc nữa ạ? Em đâu có chán đâu. #Tư Mộ



Thành Khải biết Tư Mộ nói vậy vì sợ anh bỏ lỡ thời gian làm việc của anh mà thôi, chứ thật ra Tư Mộ chán lắm rồi nhìn ánh mắt của cậu là biết. Đôi mắt chán nản nhưng vẫn ngoan ngoãn chờ đợi.

Sao cậu lại hiểu chuyện đến vậy, một cậu nhóc hiểu chuyện đến đau lòng.

Cũng chỉ còn 2 ngày nữa là sinh nhật của Tư Niên người em trai ' đáng đồng tiền bác gạo 'của Tư Mộ.

Thành Khải nói chuyện với một người nào đó mà Tư Mộ không hề quen biết, nói một chút thì anh quay lại kêu Tư Mộ.

- Được rồi, về thôi nào. #Thành Khải

Tư Mộ lại một lần nữa ngoan ngoãn đi theo, nhìn xung quanh có vài người đang nhìn và bàn tán về cậu khiến Tư Mộ có chút khó chịu không thích.

Thành Khải thấy Tư Mộ không vui liền lườm nhẹ bọn người kia rồi nắm lấy cổ tay của Tư Mộ dắt cậu đi trong sự sợ hãi và ngỡ ngàng ngơ ngác của mọi người xung quanh.

Tư Mộ từ khó chịu chuyển qua hoang mang nhìn tay mình đang được Thành Khải nắm lấy, dắt tay cậu đi trong sự an toàn tuyệt đối chưa từng cảm nhận được. Trong tim có chút hỗn loạn, cảm giác lạ lạ không rõ ràng.

Tư Mộ thầm nghĩ chẳng lẽ bản thân mình có bệnh?

Đi ra khỏi công ty có một chiếc xe hơi màu đen với bản hiệu ' BMW ' đang đậu trước cửa công ty đợi Thành Khải và Tư Mộ.

Dưới bầu trời âm u lạnh lẽo, nơi này lại ấm áp và rực rỡ, tài xế trên xe bước xuống cung kính cúi chào Thành Khải vẫn không quên chào luôn Tư Mộ.

Lên xe, bên trong xe khiến Tư Mộ phải ngạc nhiên, da ghế được ốp bằng da xịn, trần xe cũng được ốp da êm ái, phụ kiện trên xe toàn những thứ đắt tiền và xịn sò. Xe đã lắm tiền rồi phụ kiện bên trong cũng không kém,...Chiếc xe toát lên mùi tiền!

Tư Mộ ngồi ghế sau, Thành Khải ngồi ghé phụ ở trước, Tư Mộ có sở thích ngắm nhìn đường phố và thiên nhiên yên bình, cậu ngồi lấy tay chống cằm nhìn ra cửa xe, nhìn những án mây xám xịt bồng bềnh nhẹ trôi.

' Gió mùa mưa hiu hiu lạnh

Mây xám xịt tích tụ từng giọt mưa

Bầu trời xanh phai đen ngòm



Gió đã về cho mây xám nhẹ bay '

——————————" Gió mùa mưa "

————Tác giả : Kim Sứa.

————

Bánh xe đã dừng lại, tức là đã về đến nhà của Thành Khải. Trước mắt Tư Mộ là một căn biệt thự to, to hơn của Minh Hoa nữa là, nhìn cứ như một cung điện xa hoa phú quý, trước cổng có cả chốt bảo vệ và vài chiếc xe ô tô màu đen đang đậu ở đấy.

Thấy xe của Thành Khải về người bảo vệ liền bước ra cúi chào rồi bấm nút mở cổng để chiếc xe chạy vào trong, vào đến bên trong chiếc xe chạy thẳng xuống căn hầm, ở dưới có vài chục chiếc xe màu đen với nhiều hãng khác nhau.

Thành Khải mở cửa xe cho Tư Mộ xuống không quên lấy tay đỡ trên nóc xe ngay cửa cho cậu tránh bị đụng đầu rồi nhẹ nhàng hỏi.

- Thấy sao? Đẹp hơn nhà anh Minh Hoa của em nhỉ? #Thành Khải

- A, V-vâng. #Tư Mộ

Bãi xe ở dưới hầm muốn lên thì phải làm sao? Đương nhiên là có cách, Thành Khải đưa Tư Mộ đến một cách cửa gần đó nhấn nút để cánh cửa mở ra, bên trong là một cái thang máy, cả 2 vào trong nhấn nút để đi lên.

Thang máy đưa Thành Khải và Tư Mộ lên thẳng trên phòng khách của căn biệt thự.

- T-trời ạ.... #Tư Mộ

Thấy Tư Mộ bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp và rộng rãi của căn nhà mà Thành Khải thầm nghĩ.

- " haha, dễ thương thật em ấy cứ như chú sóc nhỏ vậy. "

Bây giờ cũng đã tầm 3-4 giờ chiều rồi, nhưng bầu trời cứ như đã tối vậy âm u mù mịt như cuộc đời của Tư Mộ khi chưa tìm được ánh sáng.