Uất Hận

Chương 12: Không Đáng Không Tiếc!




Minh Hoa đưa Tư Mộ về lại căn phòng vip của công ty nơi ấy được đặt cách âm và chỉ có người biết mật khẩu mới được vào.

Tư Mộ chỉ hỏi Minh Hoa vài điều.

- Hắn ta nói em chết trong tù là sao ạ?

- Ah! Cái này anh quên nói em, trên giấy tờ giả mạo em đã được coi là chết trong một sự cố khi ở trong tù và tin này được đồn cho Diệp Gia biết đặt biệt là tên Tư Niên và Dịch Sơn đó. -#Minh Hoa

- À hóa ra là vậy, em cảm ơn ạ. * Tư Mộ cười tươi *

Nụ cười ấy lại khiến Minh Hoa đau lòng thay cậu.

- Tư Mộ muốn khóc cứ khóc đi, em khóc lần cuối vì tên chó má ấy rồi buông bỏ đi em nhé? -#Minh Hoa

Lời nói vừa phát ra, đôi mắt của Tư Mộ đã đầm đìa nước mắt, những giọt nước mắt lã chã rơi xuống và một trái tim lần nữa đấy vết xước.

- Không còn tình yêu nữa, tất cả chỉ còn lại thù hận. -# Tư Mộ

Cứ ngỡ hôm nay sẽ thật bình yên và hạnh phúc cớ sao lại làm cậu nhóc này rơi nước mắt cơ chứ. Lòng Tư Mộ đã trống rỗng.

Tình yêu ư? Nó là gì vậy? Có thật sự tồn tại không?

Nước mắt ngừng rơi rồi, tình cảm bấy lâu nay Tư Mộ đã thật sự vứt bỏ nó, vứt đi những thứ tệ hại, để bản thân không phiền hà đến họ nữa.

Trả lại anh những ngày tháng bình yên anh nên có.



-" Năm tháng ấy, em đã thật sự đặt anh trong lòng, năm tháng sau này, em sẽ buông tay anh. "

Tư Mộ đã từng rất yêu Dịch Sơn nhưng đến giờ thì cũng chỉ còn lại 2 chữ ' Đã Từng '.

Trời đang nắng sao lại có mây đen, lòng Tư Mộ đang ấm sao lại có gió lạnh?

Thanh Tâm xong việc thì quay lại, vừa bước vào thấy Tư Mộ đang lau nước mắt còn Minh Hoa thì đang nổi điên muốn giết người, khiến anh ta không khỏi bàng hoàng.

Minh Hoa thấy vậy cũng bình tĩnh hơn kể lại mọi chuyện cho Thanh Tâm nghe, cứ tưởng Minh Hoa là tức giận lắm rồi không ngờ Thanh Tâm còn dữ hơn muốn giết luôn tên Dịch Sơn kia.

- Hai anh bình tĩnh, em đã không sao rồi mà. * Cười *

Cả 2 đành bất lực bỏ qua và ra ngoài để Tư Mộ một mình để cậu có không gian riêng để ổn hơn.

Trên chiếc sofa, một người ngồi ngớ ngẩn, thơ thẩn giữa ban ngày, suy nghĩ lại cuộc đời mình đã quá khổ đau rồi chẳng phải cậu nên có một cuộc sống tốt đẹp hơn hay sao? Hiểu được lòng người là khôn ngoan, hiểu được lòng mình thì là tỉnh ngộ.

- Ah, giờ mình nên đi cắt tóc nhỉ? Nó dài quá rồi. * đưa tay sờ chùm tóc *

Mở cánh cửa ra, bước ra khỏi phòng với tâm trạng vui vẻ hơn, Thanh Tâm và Minh Hoa thấy vậy cũng an tâm hơn, làm anh khó lắm phải đâu chuyện đùa, thấy em trai nhỏ khóc là lo lắng ngay, đòi giết cả người,....

Từ trong phòng, Tư Mộ bước ra nụ cười nở trên môi, Tư Mộ nói mình muốn đi cắt lại tóc vậy là Minh Hoa dẫn Tư Mộ đi còn Thanh Tâm đi có chút việc.

- Anh Thanh Tâm có vẽ bận anh nhỉ? -#Tư Mộ

- Ảnh đi gặp boss đó. -#Minh Hoa



––––

Boss? Đó chính là chủ của tập đoàn Thiên Long và cũng là người tài trợ giúp Tư Mộ ra khỏi nhà giam. Cũng từng là một giang hồ thứ thiệt.

Tập đoàn Thiên Long được coi là tập đoàn lớn nhất nhì ở hiện tại, có tiếng nói nhất đến cả cảnh sát cũng phải dè chừng khi đụng mặt người của Thiên Long.

Mai Gia do Mai Dịch Sơn quản lý đã đặt chân đến Thiên Long để kí hợp đồng hợp tác với nhau. Cũng chỉ để có quyền lợi dụng tai tiếng.

<< Đến chỗ cắt tóc >>

Đi vào quán hớt tóc cả tiệm phải trầm trồ về nhan sắc của Tư Mộ vì nhìn cậu quá dễ thương trong bộ đồ đấy và cột chùm tóc trên đầu.

Ngồi vào chiếc ghế, Tư Mộ nói ra kiểu tóc mình muốn cắt.

Một lúc lâu sau mái tóc mới đã hoàn thiện. Mái tóc nâu nhẹ tự nhiên được tỉa gọn gàng, kiểu tóc hai mái đang thịnh hành. Nhìn vào chiếc gương đối diện, mái tóc ngắn vừa được chia ra hai bên, khuôn mặt nhỏ gọn, đôi môi hồng hào, ánh mắt nâu nhạt trầm lặng kèm cặp long mi dài cong vút, cái mũi nhỏ nhỏ với đường sóng cao tự nhiên tạo nên một gương mặt hài hòa kích thước tựa như tranh vẽ.

Người đẹp trái tim đầy vết thương, thanh toán xong xuôi Tư Mộ vào lại xe có Minh Hoa đang chờ, Minh Hoa cũng phải ngạc nhiên khi thấy diện mạo mới của Tư Mộ, chẳng còn mấy sự ngây thơ nếu thay đổi quần áo thì nhìn Tư Mộ sẽ trưởng thành hơn rất nhiều. Một mái tóc làm thay đổi tất cả.

- Nếu em là con gái em chắc chắn là một mỹ nhân đấy nhóc. -#Minh Hoa

Tư Mộ ngại ngùng cười cho qua.

- " Mỹ nhân à....Tư Niên em ấy có lẽ mới chính xác là mỹ nhân. "

Tư Niên khác hẳn Tư Mộ, cậu ta có đôi mắt màu đen huyền, mái tóc đen, khuông mặt khá dễ thương. Được thừa hưởng nét đẹp của mẹ cậu ta, nhưng mẹ Tư Niên không bằng mẹ Tư Mộ. Mẹ của Tư Mộ bà ấy đúng thật là một tuyệt sắc giai nhân, Ông Quyết đúng thật là không có mắt chọn người mà.