Tình yêu là sự si mê đến tột cùng, là ngây dại mà nhung nhớ đến người, là một bước cũng không muốn rời xa người. Đối một vị hoàng đế, loại tình yêu này kì thực rất xa vời, nhưng cũng có người đã tìm được tình yêu như thế. Triệu Dự là vị hoàng đế này.
Nhiễm Ngọc Nùng, 19 tuổi nhập cung, tuy xuất thân bần hàn nhưng lại là phi tần được vua yêu mến và độc sủng. Triệu Dư, thân là vua, dưới có bao nhiêu phi tần nhưng hắn không màng tới, chỉ một lòng một dạ với Ngọc Nùng, mỗi năm có tuyển bao nhiêu tú đi chăng nữa thì trong mắt Triệu Dự cũng chỉ là nghi thức mà thôi, những nữ nhân ấy hắn không đặt vào mắt. Ngọc Nùng được Triệu Dư yêu thương bởi vì nàng không chỉ xinh đẹp mà còn hạ sinh cho hắn ba vị hoàng tử, được hắn sắc phong làm vương phi, khiến bao kẻ ghen ghét đố kị. Mà bí quyết để Ngọc Nùng khiến Triệu Dự phải si mê hẳn chính là bầu ngực của nàng, một tiểu thụ lại có bầu ngực sữa vô cùng nhạy cảm. Thú vui của Triệu Dự chính là vừa giải quyết việc chính sự vừa xoa nắn bầu ngực của nàng. Câu chuyện mở đầu ngọt ngào, diễn biến ngọt ngào, kết thúc cũng ngọt ngào, chỉ có tình cảm của hai người là thứ trọng yếu, không màng đến xung quanh.