Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 913: Đau lòng (1)




Một chỗ khác của Huyết Ma động thiên.



Trên đất hoang ngoài năm căn nhà đá đang có bốn bóng người tề tụ, chính là bốn vị bọn Họa Chúc hộ pháp. Bọn họ ba nam một nữ, khí tức cũng quỷ dị khác nhau. Thủ lĩnh đội ngũ này chính là ‘Họa Chúc hộ pháp’, giống Sanh Vân hộ pháp bốn vị bọn họ đều là hộ pháp bình thường, mà Họa Chúc hộ pháp lại đã xem như cấp độ đứng đầu, giao thủ với Vu Khúc đế quân cũng có thể dễ dàng bình yên rời khỏi.



Bốn người bọn họ nhận được Sanh Vân hộ pháp đưa tin trước, nhưng, Sanh Vân hộ pháp địa vị khá thấp, không có khả năng dễ dàng ra lệnh được bốn vị bọn họ, dù sao bốn vị bọn họ còn đang luyện chế nước thước, nước thuốc này cũng là bọn họ chuẩn bị cho một chỗ nguy hiểm của ‘Huyết Ma động thiên’.



“Nước thuốc còn chưa luyện chế thành công.” Một nữ hộ pháp áo bào tro thấp giọng nói.



“Trước đặt ở nơi đó đã, cứu Sanh Vân huynh đệ quan trọng nhất.” Đôi mắt Họa Chúc hộ pháp mơ hồ thiêu đốt ngọn lửa, “Mỗi một người chúng ta tới vũ trụ của người tu hành cũng không dễ dàng, phải giữ được Sanh Vân huynh đệ.”



“Đi.” Một nam tử mắt biếc khác dứt khoát nói.



“Ta đã dốc hết sức bảo vệ nước thuốc, hy vọng lúc chúng ta trở về, nước thuốc vẫn ổn.” Nữ hộ pháp áo bào tro thở dài nói.



“Xuất phát.” Lão giả toàn thân quấn áo bào tím chỉ lộ ra một đôi mắt nói.



Vù vù vù vù.



Bốn người bọn họ ở dưới Họa Chúc hộ pháp dẫn dắt, hóa thành một ánh cầu vồng lửa, lấy tốc độ cực kỳ khủng bố nhanh chóng hướng chỗ Sanh Vân hộ pháp chạy đi.



******



Phe Mẫu Tổ giáo đang toàn lực ứng phó nghĩ cách cứu Sanh Vân hộ pháp.



Mà Đông Bá Tuyết Ưng cũng đang toàn lực ứng phó, hắn là đang toàn lực ứng phó giết chết đối thủ! Hắn ‘toàn lực ứng phó’ có chút ngụy trang, bởi vì hắn chưa dùng hư giới đạo! Từ chiến đấu đến bây giờ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng chưa thi triển thủ đoạn ‘Hư giới đạo’, cho dù là chân thần khí phi đao, đó là bản thân phi đao đã ẩn chứa hư giới ảo diệu.



Không dùng hư giới đạo, Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên là có mưu tính sâu hơn.





“Vù.”



Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này là phi hành siêu cao tốc, đồng thời lại lần nữa ném ra phi đao trong tay.



Phi đao vừa ném ra đã biến mất không thấy.



“Đáng chết.” Sanh Vân hộ pháp ở phía trước điên cuồng chạy trốn, nhìn thấy phi đao trong tay Đông Bá Tuyết Ưng biến mất liền căng thẳng, nhưng khi phi đao từ trong thiên địa hư giới tiến vào thiên địa bình thường, lại trực tiếp tiến vào trong cơ thể Sanh Vân hộ pháp.




Ầm!!!



Bụng Sanh Vân hộ pháp nổ tung, thân thể cũng phân liệt thành hai đoạn, nhưng ngay sau đó hai đoạn thân thể nhanh chóng khép lại khôi phục. Hắn ngay cả những máu thịt nổ tung có lực lượng huyết xà chiếm cứ cũng cố gắng thu hồi, cố gắng tiết kiệm sinh mệnh lực.



“Lần này tổn thất gần hai phần trăm sinh mệnh lực?” Trong lòng Sanh Vân hộ pháp phát khổ, lập tức liều mạng chạy trốn cố gắng kéo giãn khoảng cách, nhưng mỗi lần bị phi đao đánh trúng ảnh hưởng đều rất lớn đối với tốc độ của hắn, Đông Bá Tuyết Ưng đều có thể nhân cơ hội kéo gần khoảng cách.



Rất nhanh trong tay Đông Bá Tuyết Ưng lại xuất hiện một thanh phi đao kia.



Tốc độ phi đao đi xuyên qua thiên địa hư giới nhanh hơn nhiều.



“Đi.”



Một đao lại một đao.



Sanh Vân hộ pháp cố gắng chạy trốn: “Muộn rồi muộn rồi.”



Hắn biết, bọn Họa Chúc hộ pháp không kịp rồi, bởi vì hắn lúc trước chạy tới hao phí hơn hai ngày, Họa Chúc hộ pháp tuy tốc độ nhanh hơn hắn nhiều, nhưng cũng phải hao phí gần một ngày thời gian.




Nhưng hắn thì sao? Nửa canh giờ cũng không chống đỡ được.



“Không.” Khi lại một lần nữa trúng phi đao, lực lượng sinh mệnh trong cơ thể lại lần nữa hao tổn, bởi vì bộ phận sinh mệnh lực lại áp chế ‘Huyết Xà Độc’, lực lượng còn lại căn bản không thể bùng nổ nữa, tốc độ của hắn lập tức bắt đầu giảm xuống khôi phục đến trạng thái bình thường. Mà trình độ mạnh mẽ của thân thể Đông Bá Tuyết Ưng kém hắn vốn không nhiều, cảnh giới lại cao hơn nhiều, tốc độ phi hành giờ phút này so với Sanh Vân hộ pháp còn nhanh hơn.



“Ngươi chết chắc rồi.” Nhìn thấy tốc độ mình nhanh hơn đối phương, Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười.



“Muộn rồi.” Trong lòng Sanh Vân hộ pháp bi phẫn muốn chết.



Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này chỉ có chờ mong muốn đánh giết đối phương, hắn không biết đánh chết một hộ pháp ý nghĩa điều gì! Theo Đông Bá Tuyết Ưng thấy, mặc dù giết chết đối phương, đối phương hẳn là còn có bản tôn tu luyện trở về! Cho nên nhiều nhất kiếm chút bảo vật mà thôi.



Nhưng hắn sai rồi, hắn căn bản không biết khác biệt của hai vũ trụ.



Vừa đạt tới Tôn Giả cảnh, đã có thể xử lý một cao thủ cấp tôn giả, còn là vũ trụ phe địch.



Đây là một loại thành tựu, đủ khiến người tu hành cảm thấy hưng phấn!




“Thật không ngờ, phi đao chân thần khí tác dụng lớn như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc than thở, “Lúc trước Diệp thánh giả kia cũng có thể trước khoảnh khắc cảm ứng được phi đao. Mà các hộ pháp Mẫu Tổ giáo cảnh giới quá thấp, thế mà hoàn toàn không cảm ứng được!”



Không chút phát hiện cùng ngăn cản.



Khiến phi đao mỗi một lần đều có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.



Theo Đông Bá Tuyết Ưng tới gần, Sanh Vân hộ pháp cũng càng lúc càng phẫn nộ cùng không cam lòng. Hắn nhớ đến quê nhà, nhớ lại lý tưởng hào hùng lúc vừa mới xuất phát đến vũ trụ của người tu hành.



“Ta nhất định sẽ lập công lớn.”




“Ở một vũ trụ khác, ta có lẽ còn có thể mở mang một giáo phái, trở thành giáo chủ một phái.”



Cảm giác lúc này thương thế không ngừng tăng thêm.



Trong lòng Sanh Vân hộ pháp lại càng thêm bi ai: “Một phân thân này tới vũ trụ của người tu hành thật sự phải chết rồi, ta chết không đáng giá như vậy. Sau khi tới một vũ trụ của người tu hành này ta lại chưa từng lập công lao lớn, trong giáo phái căn bản không có khả năng đồng ý trả giá đắt để ta lại nuôi ra phân thân tới nữa.”



“Sanh Vân, nhận lấy cái chết.” Đông Bá Tuyết Ưng đã cấp tốc áp sát, phi đao ném ra lần nữa.



Sanh Vân hộ pháp chỉ nhìn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.



Sinh mệnh lực không ngừng hao tổn, khiến hắn cũng đã bắt đầu không áp chế được Huyết Xà Độc, Huyết Xà Độc bắt đầu lan tràn ở trong cơ thể hắn. Trên làn da Sanh Vân hộ pháp bắt đầu xuất hiện tơ máu xấu xí. Hắn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Thật không ngờ, một lần nhiệm vụ vốn tưởng rằng rất nhẹ nhàng rất đơn giản, lại khiến ta chết ở trong tay ngươi, khiến ta đoạn tuyệt hy vọng.”



“Nói cái gì thế?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy rất cổ quái, “Không phải giết một cái phân thân sao, làm sao tuyệt vọng như vậy?”



Tuy trong lòng buồn bực, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng không chút nương tay.



Phập.



Huyết Xà thương lại lần nữa đâm ra, Sanh Vân hộ pháp một lần này lại căn bản không ngăn cản, tùy ý một thương đó đâm trúng thân thể hắn, hoàn toàn đâm xuyên qua thân thể, thân thể hắn trực tiếp bắt đầu vỡ nát hủy diệt.



Ở lúc vỡ nát hủy diệt, Sanh Vân hộ pháp còn nhìn bầu trời màu máu mênh mông.



“Vũ trụ của người tu hành, tạm biệt, ta không có cơ hội đến nữa.”