Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 471: Như si như cuồng (1)




Đây cũng là chỗ nguy hiểm của Đông Bá Tuyết Ưng và Thần Cửu cùng nhau xông vào, ‘Tuần sơn thú’ này sẽ liên thủ đối phó trước một người.



“Ầm.” Va chạm với con hung thú thứ nhất, Thần Cửu trực tiếp bị đánh bay, hóa thành một luồng sáng trực tiếp va chạm ở trên vách đá điêu khắc miệng núi lửa sau người, trong tiếng vang ầm ầm, trên vách đá có vách ngăn vô hình ngăn cản, toàn thân Thần Cửu bị chấn động rất khó chịu, một ngụm máu tươi trực tiếp từ trong miệng phun ra.



“Đông Bá, hỗ trợ!” Thần Cửu lập tức hô.



“Có áo giáp thần khí, thân thể lại tu hành Duy Ngã Chân Ý, thế mà bị húc hộc máu?” Đông Bá Tuyết Ưng ở trong hư giới rung động, hắn cũng bất chấp chần chờ, vội phi hành tốc độ cao đi chặn lại một con tuần sơn thú trong đó.



Thế giới cái lá dây leo thứ hai...



Chỉ một loại nguy hiểm này —— tuần sơn thú!



Nếu lưu lại ở bên trong không vượt qua mười ngày, như vậy một Siêu Phàm sẽ chỉ lọt vào một con tuần sơn thú công kích. Chỉ cần thắng, như vậy thế giới cái lá dây leo thứ hai này coi như thông qua. Nghe thì rất đơn giản, nhưng chính bởi vì chỉ cần ứng đối tuần sơn thú, ‘Tuần sơn thú’ này cũng đặc biệt khủng bố, cũng chỉ Thần Cửu có áo giáp thần khí mới dám chính diện ngạnh kháng.



Như Đông Bá Tuyết Ưng biết tình báo, đã sớm bị dọa trốn vào hư giới. Bởi vì chính diện ngạnh kháng, lấy thân thể nhỏ này của Đông Bá Tuyết Ưng, sợ là một cái đối mặt, cho dù có Tinh Thần Chân Ý hộ thể, thanh giáp thủ vệ hắn cũng vẫn mất mạng.



Dù sao thanh giáp thủ vệ lợi hại nữa cũng không bằng được áo giáp thần khí kia! Hơn nữa kém rất xa. Tinh Thần Chân Ý hộ thể lợi hại nữa, cũng so ra kém hoàn toàn tu thân thể ‘Duy Ngã Chân Ý’. Thần Cửu cũng phải hộc máu, Đông Bá Tuyết Ưng còn có thể sống sót sao?



“Thần Cửu, ngươi thân thể mạnh, chống đỡ thêm chút.” Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm hô, hắn nhìn ra được, Thần Cửu ít nhất còn chưa xuất hiện tình huống bộ phận thân thể bị hủy diệt.



“Ngươi gia hỏa này.” Thần Cửu lưng tựa vách đá, tám cánh tay vờn quanh, nhìn chằm chằm hai con tuần sơn thú trước mắt, “Đến đi, đến đi.”



“Rống!” “Rống!”



Hai con tuần sơn thú đều phát ra tiếng rít gào, lại lần nữa hóa thành một trận gió, nháy mắt lao tới.



Thần Cửu lần này không dám chính diện cứng đối cứng, mà là thi triển kỹ xảo chiến đấu tinh diệu của hắn, cố gắng giảm bớt lực, cố gắng chống đỡ lâu chút, đồng thời truyền âm: “Đông Bá, ta hấp dẫn hai đứa bọn nó, công kích phải dựa vào ngươi.”



“Được.”



Soạt.



Từ trong hư vô rất đột ngột đâm ra một thương, trường thương mang theo khí tức hủy diệt của Tinh Thần Vẫn Diệt Kích, nhưng một con tuần sơn thú kia cũng có thể quan sát được hư giới, nó đột nhiên vung cái đuôi, một cái đuôi thật dài chính diện va chạm với trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng.



“Tuần sơn thú này, thật sự là lực lượng như nhau thần sơn.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy cái đuôi đó sau khi va chạm với trường thương của mình, thế mà dễ dàng dời đi hết lực đánh. Tinh Thần Vẫn Diệt Kích uy lực cỡ nào? Cứ như vậy cứng đối cứng dời đi hết, “Đây còn chỉ là cái đuôi quật, nếu chính diện va chạm, uy lực chỉ sợ còn tăng lên một tầng nữa nhỉ.”



“Rống ~~” tuy đỡ được công kích, nhưng con tuần sơn thú này vẫn cảm thấy đau đớn, nó quay đầu nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng trong hư giới, đồng thời phát ra từng tiếng gầm nhẹ.



Một con tuần sơn thú khác cũng ngừng công kích Thần Cửu.



Hai con tuần sơn thú nhìn nhau một cái.



Vù, vù.



Đồng thời bay vọt.



Tất cả đều lao vào trong hư giới, ở trong hư giới, nhất cử nhất động của hai con tuần sơn thú đều chịu trở ngại, nhưng chung quy uy năng của bản thân chúng nó quá mức mạnh mẽ.




“Thế mà đều lao đến hư giới.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức phóng thích lĩnh vực lực hấp dẫn, cố gắng cản trở chúng nó, không khỏi cẩn thận cảnh giác.



“Đông Bá, ngươi có thể chống đỡ được hay không? Không chống đỡ được trở về thế giới chân thật, ta giúp ngươi cùng nhau chống đỡ.” Thần Cửu truyền âm nói.



“Ta thử trước một chút, mới hai con tuần sơn thú mà thôi... Qua mười ngày chỉ có bốn con, cuối cùng có tận mười con. Giải quyết mười con, chúng ta mới có thể tu hành ở đây thời gian dài.” Đông Bá Tuyết Ưng cầm một cây trường thương, cẩn thận cảnh giác nhìn hai con tuần sơn thú này.



Hai con tuần sơn thú cũng đang nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, chúng nó chính là phát hiện trong hai Siêu Phàm này, kẻ nấp ở trong hư giới uy hiếp lớn nhất với chúng nó, cho nên mới vào giết hắn trước.



“Ngươi còn muốn giải quyết bốn con? Còn mười con? Điên rồi à, ta sẽ không cùng điên với ngươi.” Thần Cửu truyền âm hô.



Trong hư giới, hai con tuần sơn thú đạp hư không, nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng.



Đông Bá Tuyết Ưng cũng cầm một cây trường thương, cẩn thận đối đãi.



Hắn tự hỏi, thực lực của mình đã tăng lên không ít, lại là ở trong hư giới, đối mặt hai con tuần sơn thú hẳn là có thể chống đỡ một chút, đây cũng là cơ hội tôi luyện thương pháp của mình.




“Vù.” “Vù.”



Hai con tuần sơn thú vẫn hóa thành hai trận gió, triển lộ ra tốc độ khủng bố, lao thẳng tới Đông Bá Tuyết Ưng.



Ở dưới hai tầng trở ngại hư giới, lĩnh vực lực hấp dẫn, hai con tuần sơn thú vẫn đạt tới tốc độ một giây một ngàn ba ngàn bốn trăm dặm. Tuy vẫn nhanh hơn mình, nhưng ít nhất đã khác ‘Một giây hai ngàn dặm’ mức độ khiến mình phản ứng cũng quá cố sức đó.



“Ong ong ong ~~~ “



Đông Bá Tuyết Ưng cũng không cứng đối cứng, mà là mỗi lần lúc tuần sơn thú lao tới, hắn đều lập tức lắc mình, tính linh hoạt đây cũng quả thật là một điểm yếu của tuần sơn thú. Thần Cửu lúc trước cũng là nhằm vào điểm yếu về tính linh hoạt của tuần sơn thú, mới lần lượt miễn cưỡng chống cự được.



Trường thương xoay tròn lần lượt đâm ra, mang theo khí tức hủy diệt của Tinh Thần Vẫn Diệt Kích, mỗi một thương, hoặc là đâm vào bụng tuần sơn thú, hoặc là đâm vào trên móng vuốt.



Hai bên đánh nhau.



Hai con tuần sơn thú phối hợp lẫn nhau lần lượt lao vút đi, cái đuôi của chúng nó cũng lần lượt quật quỷ dị, Đông Bá Tuyết Ưng cũng ỷ vào thương pháp tinh diệu, cố gắng chống đỡ, thương pháp của hắn khi thi triển cũng càng thêm nhanh chóng mãnh liệt, ‘Tinh Thần Vẫn Diệt Kích’ bí kỹ này cũng bắt đầu dần dần hấp thu kinh nghiệm ở trong thực chiến, bắt đầu càng thêm hoàn thiện.



Đánh nhau giằng co đại khái thời gian chén trà nhỏ.



Tuần sơn thú hóa thành hai trận gió, bỗng một con trong đó ở cùng lúc chạy nhảy, bỗng phân giải tiêu tán. Một con tuần sơn thú khác đánh thêm với Đông Bá Tuyết Ưng mười mấy hiệp, cũng phân giải tiêu tán.



“Thống khoái thống khoái.” Đông Bá Tuyết Ưng từ trong hư giới đi ra, trở lại thế giới chân thật.



“Thắng rồi?” Thần Cửu nói.



“Vẫn rất cố sức.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “May mắn tuần sơn thú không phải sinh mệnh thật sự, chỉ cần bị công kích tích lũy đến trình độ nhất định, sẽ tự nhiên tán loạn rời đi.”



Tuần sơn thú, là khảo nghiệm chủ nhân Hồng Thạch sơn định ra, pháp trận ngưng tụ xuất hiện.



Tựa như pháp trận Hắc Phong thần cung, ngưng tụ ra hắc giáp thủ vệ!