Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 367: Thệ ước (2)




Vu thần và đại ma thần, địa vị cỡ nào?



Hai người bọn họ biết một số thủ đoạn thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng, chỉ là đối phó một Siêu Phàm mà thôi? Đối với bọn họ mà nói quá đơn giản, nếu Đông Bá Tuyết Ưng đem chân ý tu hành đến tam trọng cảnh thậm chí ngưng tụ bản tôn thần tâm, có lẽ còn có thể rất phiền toái. Nhưng hiện tại? Vu thần cùng đại ma thần rất nhanh đã định ra kế hoạch diệt trừ Đông Bá Tuyết Ưng, sau đó chỉ tiêu phí ba canh giờ, bảo vật cần thiết đã góp đủ! Sở dĩ hao phí ba canh giờ là vì có một bảo vật đặc thù, cần thông qua Thời Không thần điện đưa đến. Rất nhanh, một vị luân hồi giả của Thời Không thần điện buông xuống tự mình đưa đến Thụ Hải thế giới.



Tất cả chuẩn bị xong xuôi.



Hiện tại chỉ chờ...



Tìm được Đông Bá Tuyết Ưng!



Sau đó xử lý hắn!



******



Minh Sa hành tỉnh, Di Phong quận thành.



Trong một tòa phủ đệ yên tĩnh, đang có một đám Siêu Phàm ở đây đoàn tụ.



“Ha ha, đến đến đến, cạn.”



“Bộc Dương, tiểu tử ngươi là đại nạn không chết, tất có hậu phúc!”



“Đúng đúng đúng, ta dám nói, nói không chừng không cần bao lâu, Hi Đông muội tử có thể sinh con cho ngươi.”



“Hắc hắc, cám ơn Dư Phong huynh, ta chỉ chờ sinh con.”





Dư Phong, Trương Bằng, Bộc Dương Ba, Đông Bá Tuyết Ưng, Viên Thanh năm người bọn họ đang uống rượu cười nói, mà Dư Tĩnh Thu thì bầu bạn Hi Đông.



Bọn họ quan hệ vô cùng tốt, cũng biết Bộc Dương Ba sáu năm qua chịu rất nhiều cực khổ, cho nên huynh đệ tốt đều đến bầu bạn hắn, để Bộc Dương Ba cũng có thể tận tình phóng thích cảm xúc.



“Nghe nói tổng bộ Ma thần hội cũng sắp tấn công xong, thật không dám tin, Tư Đồ Hồng tên khốn đó thế mà có thể khốn kiếp đến mức đầu nhập vào Ma thần hội, tính kế sư đệ mình.” Dư Phong cũng tức đến ngứa răng, “Ta thật muốn đem các hình phạt của Ma thần hội đều lần lượt dùng ở trên người Tư Đồ Hồng, để hắn cũng nếm cho kỹ phen tư vị này.”



“Không có gì phải tức giận, hắn hiện tại đã bị bắt, Hạ tộc sẽ không dễ dàng tha cho hắn.” Bộc Dương Ba tùy ý nói, “Miễn bàn loại người ghê tởm này, hỏng tâm tình tốt của huynh đệ chúng ta. Ài, Viên Thanh, ngươi sao luôn như hũ nút, không biết nói chuyện thế nào cả.”




Viên Thanh cười cười, vẫn rất ngượng ngùng.



“Ngượng ngùng như vậy, cứ như cô nương, thật không biết ngươi tu luyện thành Siêu Phàm như thế nào.” Trương Bằng ở bên cạnh cười nói.



“Cũng từ từ tu luyện mà thôi.” Viên Thanh nói.



Đông Bá Tuyết Ưng tùy ý uống rượu trò chuyện với các huynh đệ, đồng thời tâm tình cũng rất thả lỏng.



Tình huống hiện nay tiến triển rất tốt.



Cái thân thể phân thân đại ma thần kia đã sớm hủy diệt, là thần giới chiến binh ra tay hủy diệt, cũng là Trần cung chủ bọn họ lo lắng có cái gì ngoài ý muốn, cho nên để thần giới chiến binh không có khả năng bị phá hủy lên! Mà trên thực tế hủy diệt còn rất thoải mái, phải biết rằng cho dù thật sự buông xuống phân thân của thần, cũng sẽ bị ý chí thế giới áp chế ở uy lực Bán Thần đỉnh phong! Nay linh hồn đại ma thần cũng chưa buông xuống, chỉ một cái thân thể, có thể có sức phản kháng lớn bao nhiêu?



Ở cùng lúc tấn công tổng bộ Ma thần hội, cũng có đấu khí phân thân ( pháp lực phân thân) của vài vị Bán Thần nhanh chóng hành động, đi bắt những Siêu Phàm bại lộ!



Bởi vì hành động đủ nhanh.




Cùng với các Siêu Phàm Ma thần hội kia còn tưởng rằng mình chưa bại lộ, cho nên tám vị Siêu Phàm bao gồm Tư Đồ Hồng ở trong bị Đông Bá Tuyết Ưng phát hiện, tất cả đều bị bắt!



Mà tổng bộ Ma thần hội, không có Bán Thần chủ trì, pháp trận cũng chỉ còn sót lại pháp trận lúc ban đầu... Lúc trước nghe nói đã tấn công vào trong tổng bộ Ma thần hội, cũng đến lúc kết thúc rồi.



“Trận sóng gió lớn này, cuối cùng sắp kết thúc rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra một nụ cười.



“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng nhướng mày, quay đầu nhìn về phía giữa không trung xa xa. Bởi vì hiện tại khai chiến với Ma thần hội, hắn vẫn luôn mơ hồ cảm giác hư giới, tra xét chưa bao giờ thả lỏng, điều này làm hắn lập tức cảm ứng được ở ngoài năm trăm dặm có một khí tức cường đại đang xuyên thấu không gian kịch liệt tới gần!



Đông Bá Tuyết Ưng vốn còn bưng chén rượu ngồi ở một bên, vút, biến mất vào hư không không thấy nữa.



Liên tiếp hai cú thuấn di đã tới giữa không trung ngoài Di Phong quận thành. Người tới thân phận không rõ, nếu là kẻ địch, toàn bộ quận thành có ngàn vạn phàm nhân, trong phủ đệ cũng có hảo hữu của mình cùng Tĩnh Thu, Đông Bá Tuyết Ưng không có khả năng mặc kệ khí tức cường đại này tiếp tục tới gần.



Đứng giữa không trung, Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ đen cau mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn phía trước, trực tiếp vung tay lên, một luồng đấu khí màu lửa đỏ mang theo Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý trực tiếp bắn về phía một luồng khí tức cường đại kia đã gần ở trong mấy chục dặm đang xuyên thấu không gian.



“Rẹt ~~~” Đấu khí màu lửa đỏ mạnh mẽ xé rách một mảng không gian đó, đem kẻ tới bức bách ra.




Đông Bá Tuyết Ưng cũng không biết người tới là ai, cho nên ra tay còn giữ lại, đấu khí chủ yếu là vì xé rách không gian bức bách kẻ địch hiện thân!



“Ha ha ha...” Tiếng cười tà dị quanh quẩn ở trong thiên địa chung quanh, đồng thời xuất hiện là ba cái bóng người.



Lão giả tóc trắng áo bào đen cầm bạch cốt quyền trượng, một nam tử cao gầy lạnh lùng mặc giáp da màu xanh, cùng với nữ tử tóc tím đang phát ra tiếng cười tà dị.



Ông!




Lão giả tóc trắng áo bào đen mỉm cười với Đông Bá Tuyết Ưng, một dao động vô hình nháy mắt bao phủ phạm vi hai trăm dặm chung quanh, nói chính xác là một không gian hình cầu thật lớn cách hắn trăm dặm bản thân lão giả áo bào đen làm trung tâm! Một phạm vi khổng lồ như vậy hoàn toàn bị bao phủ ngăn cách.



...



Bộc Dương Ba, Dư Phong, Trương Bằng, Viên Thanh vốn cùng nhau uống rượu trò chuyện với Đông Bá Tuyết Ưng, còn có Hi Đông, Dư Tĩnh Thu ở bên cạnh cách đó không xa, bọn họ ai cũng là sinh mệnh Siêu Phàm, ngay lập tức phát hiện Đông Bá Tuyết Ưng thuấn di rời khỏi, mỗi người không khỏi đều hướng ra phía ngoài nhìn lại. Thị lực bọn họ ai cũng kinh người, liếc một cái liền nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng đồ đen giữa không trung ngoài thành.



“Đông Bá hắn có chuyện gì thế? Sao đột nhiên đi ra ngoài?” Trương Bằng bọn họ đều nghi hoặc khó hiểu, thực lực cảnh giới của họ đều không đủ, còn chưa thể cảm ứng được cường giả tiến hành xuyên qua không gian ngoài mấy trăm dặm.



“Không quá thích hợp.”



“Tuyết Ưng sư huynh.” Dư Tĩnh Thu đứng bật dậy.



Bọn họ ai cũng nghi hoặc, thậm chí mơ hồ có chút bất an.



Chỉ thấy giữa không trung Đông Bá Tuyết Ưng phất tay bắn ra một luồng Siêu Phàm đấu khí, nháy mắt xé rách không gian ngoài mấy chục dặm, làm ba cái bóng người xuất hiện!



“Áo Lan trưởng lão! Thanh Yểm vương!” Dư Tĩnh Thu, Bộc Dương Ba, Dư Phong… sắc mặt ai cũng đại biến.



Áo Lan đại trưởng lão, hạng ba Bán Thần bảng! Thủ lĩnh cao nhất của Vu thần điện.



Thanh Yểm vương, hạng tư Bán Thần bảng, vương giả ma thú biển sâu!