Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1354: Trần ai lạc định




Trong Thái Hư thiên cung.



Bọn Đông Bá Tuyết Ưng đều cảm giác được động tĩnh chiến đấu khủng bố bên ngoài.



“Chuyện gì thế?” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xuyên thấu qua lỗ thủng quả cầu sương mù đen tiến hành xem xét, bởi vì vị trí Thánh Chủ bọn họ chiến đấu ngay ngoài Thái Hư thiên cung, khoảng cách phi thường gần. Đông Bá Tuyết Ưng vừa xem xét... đã dò xét được phi thường rõ ràng.



“Thánh Chủ!”



Đông Bá Tuyết Ưng đã nhìn thấy, thấy được bóng người kia cùng pho tượng cổ thánh hầu như giống nhau như đúc, bộ dạng hắn thiên hướng trung tính, nếu đổi thành nữ trang, chỉ sợ cũng đủ để xưng là mỹ nữ. Hắn dung mạo thánh khiết, mang theo bộ phận ý nhị chí cao quy tắc hỗn độn hư không, nhất cử nhất động của hắn đều mang theo lực áp bách khủng bố...



“Thánh Chủ, là hắn, là hắn.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng phát ra sát ý khó có thể ức chế.



Sư phụ Cổ Kỳ chính là chết bởi tay hắn, mình còn chưa kịp đi gặp sư phụ một lần.



Tên điên này.



Kẻ này muốn khiến toàn bộ sinh linh đều thần phục hắn, trung thành với hắn, ngay cả linh hồn tự do cũng không có.



“Đây là thực lực của hắn sao?” Đông Bá Tuyết Ưng là lần đầu tiên nhìn thấy thực lực Thánh Chủ.



Quá mạnh mẽ.



Sấm sét khủng bố kia vờn quanh Thánh Chủ, hắn cầm trường mâu thần bí cũ kỹ, nhất cử nhất động đều làm thánh giới chấn động, tốc độ cực nhanh đã vượt qua phạm vi Đông Bá Tuyết Ưng có thể quan sát. Hắn chỉ có thể nhìn thấy... Ở dưới công kích của Thánh Chủ, Giới Tổ cũng chỉ có thể dựa vào thân thể đi ngạnh kháng đi dây dưa, bám riết lấy! Mà Vu Tổ thì tránh ở xa xa ấp ủ từng chiêu số khủng bố.



Nhưng chiêu số khủng bố Vu Tổ ấp ủ, Thánh Chủ đều có thể mạnh mẽ đánh phá.





Lấy một địch hai... Thánh Chủ cũng có ưu thế rõ ràng.



Thất Tinh Hải thánh giới cũng đang run rẩy, lần lượt xuất hiện khe hở.



“Quá mạnh rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng rung động.



Phải biết rằng Vu Tổ, Giới Tổ bọn họ đã có thể xưng là tồn tại tiếp cận Thánh Chủ nhất, như bí bảo trên người mình ‘dây xích tay Thập Nhị Nguyên Châu’ kích phát, cũng chỉ có thể ngăn cản Vu Tổ bọn họ một hai khoảnh khắc! Như giờ phút này Vu Tổ hao phí thời gian ấp ủ đại chiêu, chỉ cần một chiêu hai đại bí bảo của mình cũng không đỡ được, mình cũng bị mất mạng.




Nhưng Thánh Chủ tùy tay có thể phá, hắn tùy ý một chiêu, cũng có thể hủy diệt Đông Bá Tuyết Ưng cấp độ này.



Hủy thiên diệt địa.



Phá hủy một thánh giới, đối với hắn cũng không phải việc khó.



“Ta và hắn chênh lệch quả thực lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng tận mắt thấy, mới biết chênh lệch to lớn, khó trách Thánh Chủ cao cao tại thượng căn bản khinh thường để ý tới đầu sỏ Hỗn Độn Cảnh. Dù sao cho dù bước vào Vũ Trụ Thần, mượn dùng bảo vật ở trước mặt Thánh Chủ cũng mới có thể trong thời gian ngắn miễn cưỡng giữ mạng. Ngay cả tư cách giao thủ với Thánh Chủ hắn cũng không có.



Có thể giao thủ có thể đếm được trên đầu ngón tay, đều là tồn tại Vũ Trụ Thần tầng thứ hai.



“Là địch với hắn, đầu tiên phải thành Vũ Trụ Thần.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng kìm lòng không được linh hồn run rẩy, hắn khát vọng, khát vọng mình trở nên mạnh hơn.



Cấp độ tầng chín?



Ở trong Hỗn Độn Cảnh đã coi như rất mạnh, nhưng ở trước mặt Thánh Chủ vẫn là con kiến như cũ. Mượn dùng bí bảo cũng là con kiến!




Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận xem xét trận ‘Đỉnh phong chi chiến’ này, chiến đấu cấp độ này là hiếm khi xảy ra.



Tuy quan sát trận chiến này phi thường cố sức, rất nhiều chiêu số chiến đấu đều quá nhanh quá mơ hồ... Nhưng dần dần, Đông Bá Tuyết Ưng cũng có một ít phán đoán nhận biết.



Chiêu số chiến đấu của Thánh Chủ, Đông Bá Tuyết Ưng tuy mơ hồ có thể từ trong đó phát hiện rất nhiều ảo diệu, ví dụ như sát lục, hủy diệt, hào quang, lôi đình... Đủ loại ảo diệu đều tự nhiên mà vậy ở trong chiêu số, nhưng đủ loại ảo diệu đều có một ngọn nguồn, đó là ‘sấm sét xám xịt’, nguồn suối lực lượng chiến đấu của Thánh Chủ đều là đến từ sấm sét đó.



Lôi đình, có uy lực diệt thế.



Bá đạo hơn nữa cực giàu sức phá hoại...



“Thánh Chủ và Giới Tổ rất giống nhau, bọn họ đều là chuyên tinh vào một loại lực lượng.” Đông Bá Tuyết Ưng lẩm bẩm, “Thánh Chủ, tựa như tất cả đều bắt nguồn từ lôi đình, lực một người đủ để áp chế Vu Tổ và Giới Tổ.”



“Giới Tổ, thì chuyên tinh thân thể! Đem thân thể tu hành đến mức không thể tưởng tượng, thân thể hắn cường hãn, quả thực so với những bí bảo kia còn khủng bố hơn. Thánh Chủ công kích, cũng không gây thương tổn được một sợi lông của hắn.” Đông Bá Tuyết Ưng không khỏi cảm khái vạn phần, bốn đại truyền thừa của Hắc Đế hắn cũng từng tìm hiểu, tựa như có thể đem thân thể tu hành đến mức rất mạnh.



Nhưng thoạt nhìn, thân thể này của Giới Tổ mới gọi là đáng sợ.




“Nếu Thánh Chủ chuyên tinh ‘Lôi đình’, Giới Tổ chuyên tinh ‘thân thể’, vậy Vu Tổ hỗn tạp.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm.



Vu Tổ, ở chỗ ‘tạp’, hắn có rất nhiều thủ đoạn lợi hại, thậm chí một số thủ đoạn lợi hại có thể kết hợp lẫn nhau, bộc phát ra sát chiêu cực kỳ khủng bố, khiến Thánh Chủ cũng phải cẩn thận đi ứng đối, nhưng khuyết điểm duy nhất chính là... một số chiêu số khủng bố của Vu Tổ đều cần hao phí chút thời gian đi ấp ủ, nếu luận đánh nhau trong khoảng thời gian cực ngắn, Vu Tổ lại không bằng Giới Tổ.



“Khó trách công nhận Giới Tổ Mẫu Tổ là tiếp cận Thánh Chủ nhất, Vu Tổ là mượn dùng rất nhiều thủ đoạn miễn cưỡng so sánh Giới Tổ bọn họ, vẫn khiếm khuyết một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm gật đầu.



Trong công nhận phán định thực lực.




Vũ Trụ Thần tầng thứ hai, Mẫu Tổ Giới Tổ là cùng một cấp bậc, Vu Tổ cùng Đao Hoàng cũng rất tiếp cận!



“Nhưng hiện tại Giới Tổ và Vu Tổ chỉ là dây dưa Thánh Chủ, lại không gây thương tổn Thánh Chủ chút nào.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng trầm trọng, Thánh Chủ một đấu hai cũng chiếm thượng phong, không hổ là tồn tại sức một người có thể đối địch với toàn bộ Vũ Trụ Thần! Muốn giết hắn, khó cỡ nào.



“Cố gắng thành Vũ Trụ Thần trước đi.”



Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ.



Chính hắn cũng biết, tuy nay xem như cấp độ tầng chín, nhưng muốn thành tựu Vũ Trụ Thần vẫn gian nan vô cùng, nội tình hư giới đạo hắn sở trường nhất tích lũy cũng còn chưa đủ.



...



Ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận đang xem cuộc chiến, bỗng nhiên hắn có điều cảm đột nhiên ngẩng đầu.



Xa xa.



Chỗ cao của Thái Hư thiên cung, một đám hắc quang thật lớn cuồn cuộn lưu động làm tim người ta đập nhanh kia đột nhiên hướng phía dưới rơi xuống, trực tiếp rơi về phía động phủ chỗ ở của Kiếm Chủ, tất cả đều dung nhập trong tòa động phủ kia, biến mất không dấu vết.



“Làm sao vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng, Hỗn Độn điện chủ, Vấn Thiên điện chủ, Thiên Thủy điện chủ… một đám đều trừng to mắt nhìn kỹ. Hắc quang khủng bố kia thế mà rơi xuống động phủ của Kiếm Chủ?



“Ha ha ha...”



Thiên Ngu lão tổ, Đao Hoàng luôn phụ trách thủ hộ nhìn thấy màn này lại lộ ra sự mừng rỡ.