Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1326: Hành lang mê giới




“Am hiểu tra xét nhất không giúp chúng ta, chúng ta chỉ có thể dựa vào số lượng đi bù lại. Các Vũ Trụ Thần đi thăm dò, có đôi khi, chúng ta những kẻ Tinh Thần tháp tầng chín này cũng sẽ phái hóa thân đi thăm dò.” Hỗn Độn điện chủ nói.



“Ừm, ta cũng có tính toán đi tra xét một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.



Ở hỗn độn hư không năm đại thánh giới, trừ hai vị của Vạn Giới lâu chủ nhất mạch, mình cũng có thể hóa thân thi triển truyền tống cự ly siêu xa.



Nhưng, mình phải giữ bí mật.



Như ‘Xích Mi sơn chủ’ trừ có thể truyền tống cự ly siêu xa, càng tu luyện ra phân thân, hơn nữa phân thân giấu đi các Vũ Trụ Thần cũng tìm không thấy, cho nên ai cũng không đối phó được hắn. Sau lưng hắn còn có Vạn Giới lâu chủ phân thân vô số.



Mình lại không có phân thân, một khi bại lộ hóa thân của mình cũng có thể thi triển truyền tống cự ly siêu xa, chỉ sợ sẽ có phiền toái.



“Một mình lặng lẽ đi tra xét, tra xét được sào huyệt cấp huyết giáp, để lại kí hiệu không gian, tạm thời không công khai. Dù sao nếu công khai... Liên tiếp phát hiện các sào huyệt quan trọng, chỉ sợ sẽ dẫn tới hoài nghi, chờ lúc phát hiện kim giáp sào huyệt, trực tiếp công khai kim giáp sào huyệt.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, hắn phòng bị là Vạn Giới lâu chủ, là bọn Thánh Chủ.



Dù sao pháp môn truyền tống cự ly siêu xa, ai không muốn có được?



Thánh Chủ không làm gì được Vạn Giới lâu chủ nhất mạch, còn không làm gì được mình?



Trong Hư Không bảo có các động phủ loại nhỏ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng được phân phối một tòa, ước chừng phạm vi chỉ một dặm, đối với Hỗn Độn cảnh mà nói động phủ nhỏ như thế cũng coi như hiếm thấy. Nhưng đây dù sao cũng là tiền tuyến chống lại Hủy Diệt Ma Tộc, như các Hợp Nhất cảnh kia càng chỉ có thể được phân phối một tiểu viện ở tạm.



Động phủ loại nhỏ, trong tĩnh thất.





Đông Bá Tuyết Ưng áo bào trắng dày khoanh chân ngồi, nhắm mắt bắt đầu xuyên thấu qua lỗ thủng ‘Quả cầu sương mù đen’ nhỏ bé nhất của hư không bắt đầu xem xét, ở cùng lúc xem xét một thế giới tầng cao hơn đó, lập tức nhìn thấy vô số lỗ thủng khác nối liền nơi này, thông qua những lỗ thủng đó, Đông Bá Tuyết Ưng thấy được vô số khu vực, khu vực cách mình càng xa, lỗ thủng cũng cách mình càng xa, nhìn cũng càng thêm mơ hồ.



“Hành lang mê giới.” Đông Bá Tuyết Ưng xem xét, nhìn ‘tường lũy không gian cuối cùng’ phía trước Hư Không bảo, cũng thấy được nội vực, thấy được ngoại vực, cùng với ‘Hành lang mê giới’ thai nghén vô số Hủy Diệt Ma Tộc.



“Thật kỳ quái.”



Đông Bá Tuyết Ưng quá khứ cách biên giới hư không quá xa, căn bản không thấy rõ hành lang mê giới.



Phải biết khoảng cách càng xa, ngay cả truyền tống lệch lạc cũng sẽ rất lớn, như Sa Tổ từ Đông Lân thánh giới đem bọn Đông Bá Tuyết Ưng đưa đến Thất Tinh Hải thánh giới, lệch lạc cách ‘Thái Hư thiên cung’, Ma Tổ dựa vào không gian thông đạo cũng phải phi hành nửa ngày thời gian. Có thể thấy được sự lệch lạc khoa trương! Sở dĩ khoa trương như vậy, là vì cảm ứng quá mơ hồ.



“Hư Không bảo cách hành lang mê giới tương đối tính là gần.” Đông Bá Tuyết Ưng miễn cưỡng có thể nhìn thấy một số mạch lạc đại khái.



Toàn bộ hành lang mê giới.



Ở dưới sự quan sát của hắn tựa như ‘tổ ong’ thật lớn dung nhập toàn bộ hỗn độn hư không biên giới, trong tổ ong có rậm rạp vô số mạch lạc, những mạch lạc này quá phức tạp, mình có thể quan sát vẫn là mạch lạc lớn, còn có vô số mạch lạc nhỏ... hơi không cẩn thận sẽ bị lạc ở trong đó.



“Hành lang mê giới, hẳn là xem như nơi quỷ dị nhất của không gian, Vũ Trụ Thần cũng phải bị lạc.” Đông Bá Tuyết Ưng rất cảm khái.



“Xuất phát.”




Tâm niệm khẽ động, bên cạnh bắt đầu ngưng tụ ra một người áo bào đen, toàn thân trùm dưới áo bào đen, gương mặt cũng rất mơ hồ như ẩn như hiện, thậm chí trán cũng mọc ra một cái sừng duy nhất! Hướng tới ‘hành lang mê giới’ tiến hành tra xét, hắn phải cẩn thận, hóa thân của mình có thể thi triển truyền tống cự ly siêu xa phải giữ bí mật. Đương nhiên, cho dù có ai ở bên nhìn thấy chung quanh hắn xuất hiện không gian vặn vẹo, hắn tiến vào trong đó biến mất.



Chỉ sợ cũng sẽ cho rằng, là bản tôn mở ra một truyền tống thông đạo nối với hóa thân.



Nhưng...



Người một nhà dễ giấu, Đông Bá Tuyết Ưng lo lắng là Hủy Diệt Ma Tộc! Nếu mình nhiều lần bị Hủy Diệt Ma Tộc phát hiện, nội bộ Hủy Diệt Ma Tộc vừa trao đổi phát hiện, ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ này thế mà xuất hiện ở rất nhiều nơi quan trọng, chỉ sợ sẽ có chút phiền phức.



Đông Bá Tuyết Ưng cũng không dám khinh thường trí tuệ Hủy Diệt Ma Tộc chút nào, phải cẩn thận hơn nữa, con đường tu hành nên cẩn thận, cho nên hắn tiến vào hành lang mê giới dứt khoát không dùng bộ dáng của mình, ngay cả khí tức cũng thay đổi, làm người cảnh giới Hư Giới đạo cao nhất, thay đổi chút khí tức quá đơn giản. Với hắn mà nói, ‘hư ảo hóa thành chân thật’ là phi thường đơn giản.



Vù.



Không gian bên cạnh vặn vẹo, Đông Bá Tuyết Ưng áo bào đen cất bước tiến vào trong đó biến mất không thấy.




...



Hành lang mê giới.



Nơi quỷ dị nhất của không gian, nơi thai nghén ra Hủy Diệt Ma Tộc. Ở một khu vực trong đó.




“Rẹt.” Trong không gian vặn vẹo, áo bào đen Đông Bá Tuyết Ưng từ trong đó đi ra.



“Ừm?”



Đông Bá Tuyết Ưng nhìn chung quanh, có chút kinh ngạc, “Nơi này...”



Đây là một không gian ước chừng mấy chục ức dặm, không gian giống như hoa quả vặn vẹo, tầng tầng lớp lớp màng ngăn. Thậm chí rất nhiều nơi của không gian bên trong đều có gấp khúc vặn vẹo, phi thường quỷ dị khó lường. Lúc hành tẩu, hơi không cẩn thận sẽ vượt qua mấy vạn dặm. Đương nhiên cũng có nơi sẽ trực tiếp xé nát sinh linh.



“Vậy mà là không gian hoàn toàn phong bế.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu. Nếu là người ngoài, lần truyền tống này chính là thất bại! Bởi vì không gian phong bế, căn bản không ra được, người ngoài bình thường đều để cho bản tôn lại lần nữa đi truyền tống.



“Một không gian phong bế này tựa như còn đang trưởng thành biến hóa.” Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ cảm giác được không gian biến hóa, “Hơn nữa không gian nơi này vặn vẹo gấp thật sự đủ ổn định.”



Mở rộng tầm mắt.



Tuy là hư không hành giả Hỗn Độn cảnh, lại kiêm tu bốn bức vẽ tuyệt học của Cửu Vân đế quân, nhưng dưới quy tắc chí cao vận chuyển ‘hành lang mê giới’ vẫn làm Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc than thở, chỉ một không gian phong bế còn đang trưởng thành cũng kỳ lạ như thế. Làm Đông Bá Tuyết Ưng lý giải đối với hư không lại rộng lớn thêm vài phần. Đây chính là ‘mở rộng tầm mắt’.



Không tận mắt nhìn thấy rất nhiều cấu tạo biến ảo của hư không, hắn cũng không dám nghĩ.



“Vẫn nhanh chóng tìm kiếm một chỗ hành lang đi.” Hóa thân của Đông Bá Tuyết Ưng lập tức bắt đầu thông qua lỗ thủng ‘quả cầu sương mù đen’ bản chất nhất của hư không bắt đầu xem xét, mặc dù thân ở trong hành lang mê giới, hắn thông qua lỗ thủng, chỉ có thể quan sát khá rõ ràng phạm vi nhỏ chung quanh, khoảng cách càng xa, hắn ‘xem xét’ càng thêm mơ hồ.