Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1079: Cốt Kiền La!!!




Thanh niên da màu lục cảm giác được quy tắc vô hình, đó là thệ ước quy tắc rất đặc thù, một khi vi phạm, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Lực lượng quy tắc cực kỳ cường đại, ít nhất ở cảm giác của hắn, dù hắn cường đại gấp trăm lần ngàn lần cũng không thể lay động thệ ước quy tắc này.



“Chủ nhân.” Tang Đan giáo chủ cung kính hành lễ.



“Tốt lắm.” Cốt Kiền La mỉm cười quan sát người hầu mới của mình, “Lúc ta ngao du ở trong hỗn độn hư không, từng ngẫu nhiên đạt được một bộ pháp trận, bộ pháp trận này rất lợi hại, dùng để thủ hộ tế tháp của các ngươi nhất định là dễ dàng.”



“Chúng ta tổng cộng có sáu tòa tế tháp.” Tang Đan giáo chủ nói, “Sáu tòa tế tháp phân bố sáu chỗ của vũ trụ cuối cùng mới có thể hình thành tế đàn.”



“Một bộ pháp trận này tổng cộng có chín cái, cho các ngươi mượn sáu cái tạm dùng cũng là việc nhỏ.” Cốt Kiền La lạnh nhạt, đối với chiến đấu của một tầng này hắn thật sự có chút khinh thường. Lúc hắn ngao du ở trong hỗn độn hư không, kẻ địch đối thủ bình thường của hắn đều là Hư Không Thần! Làm thánh tử Cốt tổ yêu quý, thực lực bản thân ở trong Chúa Tể cũng là hàng đầu, lại mượn dùng đủ loại ngoại vật lúc đỉnh phong tự nhiên có thể giao chiến với Hư Không Thần.



“Cám ơn chủ nhân.” Tang Đan giáo chủ vội kinh hỉ đáp.



“Đợi lát nữa ta sẽ đánh phá Nguyên Thần pháp trận kia, cứu các ngươi đi ra. Các ngươi liền lập tức bắt đầu bố trí tế tháp, ta sẽ thủ giúp các ngươi! Một khi sáu tòa tế tháp hình thành Mẫu Tổ tế đàn cuối cùng, thay đổi toàn bộ vũ trụ, không còn thiên địa lực lượng cuồn cuộn không ngừng, thậm chí lọt vào vũ trụ bài xích, bọn họ thua chắc rồi.” Cốt Kiền La tùy ý nói.



...



Mà giờ phút này.



Ở trong tinh không ngoài sào huyệt Mẫu Tổ giáo, hóa thân của giáo chủ có răng nanh đang tiến hành thảo luận cuối cùng với Huyết Nhận thần đế.



“Chúng ta đã không còn đường lui, chỉ có thể hy vọng phe tu hành giả các ngươi tuân thủ hứa hẹn.” Giáo chủ có răng nanh cúi đầu nói.



Huyết Nhận thần đế gật đầu: “Ta cũng hy vọng các ngươi ngoan ngoãn ở lại trong hang ổ, đừng có mưu tính cái gì nữa, nếu các ngươi gạt chúng ta... Chúng ta cũng sẽ không cho các ngươi cơ hội nữa.”



“Cứ yên tâm.” Giáo chủ có răng nanh mỉm cười.



Trên Nguyên Thần Trụ.



Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng ngồi ở mép đỉnh cột, nhìn tinh không mênh mông dưới chân, cùng với các sợi xiềng xích cực lớn, cười cười cầm một bầu rượu ngửa đầu bắt đầu uống.



“Đông Bá sư đệ, uống rượu chỉ uống một mình. Đến, cho ta nếm thử một chút?” Một thanh âm quanh quẩn ở bên tai.



Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn, xuyên thấu qua hư không nhìn thấy trên một chỗ Nguyên Thần Trụ khác xa xôi sư huynh Thanh Quân đang cười đòi rượu.



“Không phải rượu ngon bao nhiêu, nhưng bản thân ta ngửi thấy thích, cho.”




Đông Bá Tuyết Ưng tùy tay khẽ lật cầm lấy một bầu rượu, trực tiếp ném.



Vù!



Trực tiếp hư xuyên qua không, truyền qua khoảng cách xa xôi, đến trước người Thanh Quân lại xuất hiện.



“Ồ?” Mắt Thanh Quân sáng lên, âm thầm than thở phần khống chế đối với hư không này của sư đệ mình thật lợi hại. Phải biết rằng Thanh Quân hắn sở trường ba con đường, trong đó có một cái chính là ‘Hư không chi đạo’.



Tiếp nhận bầu rượu Thanh Quân cũng uống một ngụm: “Ừm, không tồi, hương vị tuy nhẹ lại dư vị vô cùng, là rượu ngon.”



Đông Bá Tuyết Ưng cười, liền tùy ý vừa nói chuyện phiếm vừa uống rượu với sư huynh Thanh Quân của mình.



Năm tháng trấn thủ Nguyên Thần Trụ quả thực rất tịch mịch.



Mười hai cây Nguyên Thần Trụ, Đông Bá Tuyết Ưng đã trấn thủ hai cây! Về phần Kiền Hợp nương nương đã sớm rời khỏi. Nàng nói thẳng: “Ta ở đây cũng không giúp được gì, Đông Bá Tuyết Ưng, nơi này liền vất vả ngươi rồi.” Lập tức nàng cười khanh khách rời khỏi.




“Vù vù ~~~ “



Pháp trận dẫn lên dao động của gió quấy chung quanh, tóc Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị thổi bay lên. Hắn ngẩng đầu nhìn, cũng hưởng thụ sự an bình như vậy.



Bỗng——



Ngay tại dưới mảng yên tĩnh này, một chiếc phi thuyền dài gần ngàn dặm đột ngột xuất hiện, nó xuất hiện lặng yên không một tiếng động, thoạt nhìn cũng rất bình thường, so với Tu Mộc Chiến Thuyền của Mẫu Tổ giáo thì nhỏ hơn rất nhiều. Dài ngàn dặm... Ở trong tinh không quả thực cực kì nhỏ, tùy tiện một tinh cầu cũng lớn hơn nó rất nhiều.



Nhưng đỉnh Nguyên Thần Trụ cách nó gần nhất, Nguyên Sơ chủ nhân lại là sắc mặt đại biến: “Phi thuyền hỗn độn!”



“Huyết Nhận, không ổn, phi thuyền hỗn độn đột nhiên xuất hiện.” Nguyên Sơ chủ nhân lập tức truyền âm.



Đồng thời hắn cũng mở miệng nói: “Cốt Kiền La, ngươi tới đây làm gì?”



“Đến chỗ này chơi chút mà thôi.”



Một thanh âm tà dị từ trong phi thuyền hỗn độn truyền ra.




Ngay sau đó một luồng sáng hình cung màu tím từ trên phi thuyền hỗn độn phát ra, hầu như nháy mắt đã xuyên qua không gian trở ngại đánh ở trên Nguyên Thần Trụ, “Ầm ——”một cây Nguyên Thần Trụ này vốn cứng cỏi vô cùng khó có thể bị lay động, nhưng giờ phút này thế mà ở nhìn dưới luồng sáng hình cung màu tím như không bắt mắt, trực tiếp bị va chạm quay cuồng hẳn lên, dư âm vô hình quét ở trên người Nguyên Sơ chủ nhân, Nguyên Sơ chủ nhân cũng đột nhiên biến sắc, sau đó thân thể hắn liền hóa thành bột phấn, tiêu tán ở trong hư vô.



Chỉ một kích.



Pháp trận Nguyên Thần Trụ bị phá, một phân thân này của Nguyên Sơ chủ nhân phụ trách trấn thủ chết trận!



“Hừ, dùng là một số tài liệu thô luyện chế mười hai Nguyên Thần Trụ, uy lực thật tầm thường.” Trong phi thuyền hỗn độn, trên mặt pho tượng khổng lồ ‘Cốt Kiền La’ kia có sự cười nhạo.



《 Vạn Vật Đồ Lục 》, tiếng tăm phi thường lớn.



Vị tồn tại khủng bố sáng tạo ra 《 Vạn Vật Đồ Lục 》, biết một thể hệ này của mình phi thường phức tạp tu hành rất khó, ngược lại chủ động truyền bá 《 Vạn Vật Đồ Lục 》, muốn có được vẫn rất dễ dàng, cho nên ‘Giao Vân đại đế’ của Ma Sơn vũ trụ rất dễ dàng đem nguyên bản trực tiếp cho Đông Bá Tuyết Ưng, nếu đủ trân quý, hắn căn bản sẽ không cho.



Mà Cốt Kiền La tự nhiên cũng tương đối quen thuộc đối với mười hai Nguyên Thần Trụ, mượn dùng phi thuyền hỗn độn phá giải càng thêm dễ dàng.



“Được rồi, ta đã phá mười hai Nguyên Thần Trụ, tới các ngươi rồi.” Cốt Kiền La quan sát Tang Đan giáo chủ phía dưới. Nay hắn bị thương nặng cho nên có thể không động thủ tận lực không động thủ, vì những bảo vật kia của Mẫu Tổ giáo hắn mới ra tay một lần. Kế tiếp không cần thiết hắn cũng lười động thủ lần nữa.



Trong mắt Tang Đan giáo chủ có sự kích động cùng cuồng nhiệt, thực lực vị Cốt Kiền La này so với hắn đoán trước còn mạnh hơn!



******



Mẫu Tổ giáo bên này kích động cuồng nhiệt.



Phe tu hành giả liền vừa sợ vừa giận.



“Cốt Kiền La!” Huyết Nhận thần đế phẫn nộ khóe mắt muốn nứt, nhìn phi thuyền hỗn độn xa xa.



“Cốt Kiền La, ta chỉ sợ, chỉ sợ hắn sẽ nhúng tay, quả thật động thủ rồi.” Thời Không đảo chủ cũng nghiến răng nói.



“Đáng chết.”



“Hắn thế mà nhúng tay.”