Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 762: Uy Lực Một Ngón Tay




Sắc mặt Thiên Trì Tuyết càng thêm lạnh lẽo, người Thiên Khu Phong, thật quá phận.

- Đúng, Thiên Trì Tuyết, trong thanh niên đồng lứa Thiên Khu Phong chúng ta, Lăng Huyết có thực lực mạnh nhất, về phần Thiên Tuyền Phong các ngươi, trừ ngươi ra thì không còn ai xuất thủ nữa rồi, không bằng ngươi gả cho Lăng Huyết đi, dứt khoát gia nhập Thiên Khu Phong. Sau lưng liền có người phụ họa nói, thấy người Thiên Tuyền Phong yếu thế, bọn chúng càng thêm táo tợn.

- Chó má! Một tiếng quát th ô tục vang lên, làm người người kinh ngạc, sau đó liền nhìn về sau lưng Thiên Trì Tuyết, đó chính là Hoàng Phủ Long.

Hoàng Phủ Long bước ra, hai mắt trợn tròn, nhìn đám người Thiên Khu Phong, lại quát lớn: - Thiên Trì Tuyết là nữ nhân của ta, là vợ của Hoàng Phủ Long ta.

Thiên Trì Tuyết cứng đờ người, hung tợn nhìn Hoàng Phủ Long một cái, tên khốn này…

- Đại Hại Trùng, ngươi chỉ là kẻ có thực lực yếu nhất trong tám người chúng ta, Lăng Huyết này là kẻ được xưng là lãnh tụ trong đám thanh niên Thiên Khu Phong, ngươi đi kiểm tr.a thực lực hắn một chút đi! Mặc dù trong lòng còn đang nguyền rủa Hoàng Phủ Long, nhưng Thiên Trì Tuyết rõ ràng thực lực kh ủng bố của Hoàng Phủ Long, nhất là một sức trâu cậy mạnh kia, nàng đã không dám đón đỡ nắm đấm khủng khiếp của Hoàng Phủ Long rồi.

- Tốt! Hoàng Phủ Long cũng rất nghe lời Thiên Trì Tuyết, nhấc chân tiến tới, đưa mắt nhìn Lăng Huyết, làm cho Lăng Huyết cảm giác cả người không thoải mái, giống như bị một con rồng đang giận dữ nhìn chằm chằm vào.

- Đánh chủ ý lên người nữ nhân của ta, đáng đánh! Hoàng Phủ Long quát lớn, trực tiếp bước dài mà tới, mang theo uy thế khủ ng bố, ngay lập tức đã áp bách tới Lăng Huyết, không gian chấn động, tiếng rồng ngâm mơ hồ truyền ra, cực kỳ kinh người. Hoàng Phủ Long gần như hóa thành một con rồng đang bạo nộ.

- Ồ!? Lăng Huyết nhướng mày, đầu tóc dài bị uy thế khủng khiếp cuốn bay ngược về sau, áo quần phát ra từng tiếng phần phật, uy thế này… thật mạnh!

Cau mày, Lăng Huyết muốn lui, nhưng trong nháy mắt hắn đã bỏ đi ý niệm này, trước mặt nhiều người như vậy, lãnh tụ thanh niên của Thiên Khu Phong như hắn, sao có thể lui!?

- Cút về cho ta! Gầm lên một tiếng, Lăng Huyết vung đấm giết ra, hóa thành một quyền ảnh hư ảo, đấm thẳng lên nắm đấm của Hoàng Phủ Long.

- Gràooo…. Một tiếng gầm rống giận của rồng truyền ra, giống như là từ trong thân thể Hoàng Phủ Long thẩm thấu ra. Tiếng gầm này dường như làm cho uy thế của Hoàng Phủ Long tăng lên một bậc, lực lượng như tới từ man hoang hoàn toàn lộ ra, theo một đấm này mà tới.

- Ầm…

Hai đấm của hai người chạm vào nhau, mọi người chỉ thấy một cơn lốc đáng sợ xuất hiện, tiếng lẹt xẹt không ngừng truyền ra. Dưới ánh mắt khiếp sợ của bao người, thân hình Lăng Huyết trượt dài trên mặt tuyết, phát ra từng tiếng rẹt rẹt…

- Gràooo… Lại một tiếng rồng ngâm vang lên, chấn động màng tai mọi người, tất cả đều khiếp sợ nhìn Hoàng Phủ Long, người này, lực lượng thật đáng sợ, trong cơ thể hắn có lực lượng huyết mạch.

- Hừ, đây chính là nhân vật lãnh tụ của Thiên Khu Phong các ngươi, Thiên Tuyền Phong ta không có ai địch nổi sao? Ngay cả một người yếu nhất của Thiên Tuyền Phong chúng ta cũng không đánh bại được, thật là không biết xấu hổ. Thiên Trì Tuyết lạnh lùng nói một tiếng, làm cho đám người Thiên Khu Phong trở nên u ám.

Tuy nói vừa rồi Hoàng Phủ Long xuất thủ bá đạo, Lăng Huyết trong lúc gấp gáp không thể chiếm được thế công, nhưng một quyền của Lăng Huyết đúng là bị đánh lui về sau, không thể nói lời nào.

Hoàng Phủ Long thật thà cười, xoa đầu nói: - Lãnh tụ Thiên Khu Phong, quả thật chưa ra hình dáng gì!

- Phốc… Nghe được giọng điệu thật thà của Hoàng Phủ Long, Lăng Huyết phun ra một ngụm máu tươi. Trên thực tế, một quyền như man hoang của Hoàng Phủ Long đã chấn cho hắn bị thương, hắn quá mức coi thường, nhất thời không kịp phản ứng. Nếu lúc đó hắn lựa chọn lui về sau mà nói thì không có vấn đề gì rồi. Nhưng thân là lãnh tụ thanh niên của Thiên Khu Phong, tất cả mọi người đều đang nhìn, hắn có thể lui sao, chỉ có thể mạnh mẽ ngăn cản.

- Vậy sao, nếu hắn là người yếu nhất Thiên Tuyền Phong, ta đây liền thử những người khác một chút! Người mở miệng trào phúng Thiên Tuyền Phong đầu tiên lộ vẻ khó coi nói. Hoàng Phủ Long này có lực lượng kh ủng bố, tuyệt đối là kẻ mạnh nhất Thiên Tuyền Phong. Hắn không tin Thiên Tuyền Phong còn có người mạnh hơn Hoàng Phủ Long.

Đưa mắt nhìn qua mấy người, sau đó dừng lại trên người Lâm Phong. Bởi vì tu vi của Lâm Phong cũng là Huyền Vũ cảnh tầng chín, không đến nỗi lộ vẻ quá nhỏ yếu dễ bị khi dễ, nhưng khí tức Huyền Vũ cảnh tầng chín của Lâm Phong tựa hồ không được ổn định, hẳn là mới bước vào tầng chín không lâu, đối phó với người có cảnh giới chưa ổn định là dễ dàng nhất.

- Lựa chọn Lâm Phong? Hoàng Phủ Long vốn muốn nói chuyện, nhưng thấy đối phương nhìn Lâm Phong, hắn liền im lặng lộ ra nụ cười cực kỳ rực rỡ. Thực lực của Lâm Phong không sai biệt gì với hắn, người này lại dám lựa chọn Lâm Phong, đúng là không khác gì chọn hắn, quả thật là tự tìm đánh.

Thiên Trì Tuyết thấy kẻ này nhìn lên người Lâm Phong liền sửng sốt, nàng trầm mặc không nói, cứ để hắn thử chút thực lực của Lâm Phong đi.

- Chuẩn bị xong chưa, hiện tại ta muốn xuất thủ đối với ngươi, người Thiên Khu Phong chúng ta sẽ không hèn hạ như các ngươi, muốn chiến thì phải đường đường chính chính. Người này rõ ràng đang châm chọc, tự nhiên muốn nói Hoàng Phủ Long đột nhiên xuất thủ với Lăng Huyết.

- Ta cũng là người yếu nhất Thiên Khu Phong, xem một chút cường giả Thiên Tuyền Phong các ngươi có tài nghệ gì! Người này nói xong liền bước tới, từng tiếng ùng ùng vang lên, lộ ra lực lượng xuyên thấu đáng sợ, còn có lực lượng ý chí băng tuyết, quấn lên người Lâm Phong, như muốn đóng băng Lâm Phong.

Lâm Phong nhìn đối phương vọt tới, trong mắt lộ ra quang măng băng lãnh, hắn chậm rãi giơ tay, tại đầu ngón tay, kiếm ý kh ủng bố lượn lờ, cực kỳ đáng sợ. Vì Lâm Phong cố ý áp chế, khí thế sắc bén kia bị khí thế mênh mông của đối phương che kín.

- Cút đi… Người kia gầm lên một tiếng, lực lượng kinh khủng như muốn cuốn đi hết thảy, Lâm Phong giơ tay lên, trong khoảnh khăc, một luồng ý chí kiếm đạo xé tan hết thảy từ trên ngón tay tràn ngập mà ra, chỉ có kẻ đánh xông tới mới cảm nhận được.

- Xẹt xẹt… Ngón tay vung ra, chỉ lực của Lâm Phong ấn lên quyền kình bá đạo của đối phương, xé tan hết thảy.

- Ah… Tiếng tiếng thét thảm thiết vang lên, tên này gấp rút rụt tay về, thân hình mạnh mẽ ngừng lại, lập tức rút lui, hắn đứng che tay mình, mồ hồi trên trán không ngừng rỉ ra.

- Lách tách… Từ giữa khe tay, hai giọt máu giọt xuống mặt tuyết, trong khoảnh khắc, trên mặt tuyết trăng liền lộ ra màu đỏ kiều diễm, đặc biệt bắt mắt.

Mọi người đều ngầng đều nhìn Lâm Phong, thanh niên vẫn luôn trầm mặc này, xuất thủ kinh người, chỉ một ngón tay tùy tiện đã phá vỡ quyền lực kinh khủng của đối phương, làm cho đối phương bị thương.

- Ngươi quả thật rất yếu! Lâm Phong nhẹ nhàng nói, làm cho đối phương cứng đờ, chỉ cảm thấy mặt mũi rát cháy, giống như bị tát cho một bạt tai.

Người Thiên Khu Phong cũng lộ vẻ đặc biệt khó coi, thanh niên lãnh tụ của bọn họ bị một đấm đánh lui, không phục nên nhằm vào một người khác, mà kẻ này lại chỉ dùng một ngón tay tùy tiện, đã làm cho phe mình bị thương, thể diện của Thiên Khu Phong, hoàn toàn mất hết.

- Thiên Tuyền Phong, lần này lựa ra tám người, hình như đều không đơn giản a! Những người ở các núi khác nhìn tám người mang áo quần khác nhau này, không còn khinh thị như trước, chỉ có thực lực mới được người tôn trọng, ở trong thế giới võ đạo, đây là đạo lý mãi không thay đổi.

- Có ý tứ, xem ra Thiên Tuyền Phong cũng không can tâm chịu đứng chót! Một giọng nói từ trong nhóm người mang áo tím truyền ra, đó là người Thiên Cơ Phong chủ phong của Thiên Trì Tuyết Phong: - Chỉ không không biết tám người khó khăn được chọn ra này, có thể có được mấy người sống sót trở về.

Người này nói nhỏ nhẹ nhàn nhã, trong đó lại ẩn chứa sự cao ngạo không thể che dấu.

Thiên Trì Tuyết đưa mắt nhìn qua, nhưng không mở miệng. Thanh niên nói chuyện này chính là lãnh tụ thanh niên của Thiên Cơ Phong, Vũ Thiên Cơ, quỷ thần khó lường, biết thiên cơ.

Ở Thiên Trì Tuyết Sơn, Vũ Thiên Cơ có uy vọng cực cao, nếu tương lai hắn có thể kế thừa vị trí lãnh tụ Thiên Cơ Phong, vậy thì cả Thiên Trì Tuyết Sơn cũng lấy hắn làm chủ.

Thiên Trì là một thế lực đặc thù, đối với thiên tài có thiên phú, trình độ coi trọng sẽ vượt quá tưởng tượng, thậm chí địa vị của bảy đại tuyết phong cũng có thể vì thực lực ở lứa thanh niên mà thay đổi.