Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 944






Nếu như Dương Ân không có kiếm Thiên Tử cản trở phần lớn sức mạnh của lưỡi đao này thì hắn chắc chắn đã bị chém thành hai nửa.

Dương Ân tỏ ra hết sức kinh hãi, thân hình của hắn liên tục lui về phía sau, hắn đang chịu đựng sự đau đớn vô cùng, lưỡi đao chém trúng người hắn đã tạo thành một cái rãnh sâu hoắm, sức công phá hết sức khủng bố.

Dương Ân nhận ra đối thủ đột ngột xuất hiện này đã hoàn toàn nghiền ép hắn, kẻ đó nhất định có sức mạnh tương đương với siêu cấp cường giả cảnh giới Thiên Ngư cao cấp.

Sau khi kẻ đó chém ra ba đao thì mới dừng lại, từ trên cơ thể của kẻ đó tản ra vô số tử khí độc, màn tử khí độc hồi lâu sau mới tản ra hết để lộ ra hình dạng thật sự của kẻ đó.

Đối thủ đột ngột xuất hiện rõ ràng là một con quái vật mặt người mình thú, nửa thân trên của nó là của con người có đầu và tay, nhưng nửa thân dưới của nó là của mã yêu có bốn chân và đuôi ngựa, hình dạng của nó trông hết sức cổ quái.


Con quái vật này trên đầu còn có hai cái sừng, hai mắt của nó đang trừng trừng nhìn Dương Ân, tử khí độc trên thân thể của nó lại bộc phát dữ dội, trên tay của nó đang cầm một thanh đao lưỡi liềm khổng lồ toát ra sát khí nồng đậm giống y như lưỡi hái của Tử thần.

Dương Ân thất thanh kinh hô: "Đây là quái vật gì vậy?"
"Gầm!", quái vật mặt người mình thú rít gào, thanh âm của nó cũng mang theo kình lực phá hoại bốn phương, khiến cho mặt đất cũng nứt toác cả ra, vô số bộ xương khô ở xung quanh cũng bị chấn bay tứ tung.

Dương Ân lập tức cảm thấy như màng nhĩ của mình muốn nổ tung, sóng âm xuyên vào lỗ tai đánh vào trong cơ thể và tàn phá nội tạng của hắn, trong phút chốc máu từ thất khiếu của hắn cũng trào ra.

Năng lực công kích của con quái vật kinh khủng như vậy, Dương Ân làm sao có thể đối phó được?
Ngay lúc đòn công kích tiếp theo của con quái vật đánh tới Dương Ân thì lại có một thanh âm từ hướng khác vang lên, ngay sau đó lại có một thân ảnh khác lao tới.

Đó chính là Khỉ Gầy đang kích hoạt thiên phú huyết mạch, thứ trong tay hắn lúc này đã không còn là một đoạn côn gãy mà là một thanh trường côn hoàn chỉnh, trường côn mang theo ngọn lửa cuồng nộ hừng hực quật về phía quái vật mặt người mình thú.

Một côn vừa đánh ra của Khỉ Gầy mang theo nguồn năng lượng hết sức bá đạo, hoàn toàn vượt xa thực lực trước đây của hắn ta, nhất định hắn ta đã đạt tới chiến lực của cường giả cảnh giới Thiên Ngư rồi.

Quái vật mặt người mình thú vác đao lưỡi liềm chém về phía Khỉ Gầy, đao côn va chạm khiến cho những tia lửa bùng lên ngay lập tức, Khỉ Gầy chỉ bị bức lui vài bước chứ không hề bị quái vật mặt người mình thú đả thương.

“Một con quái vật nhỏ nhoi mà cũng dám cản đường của bản tôn, còn không mau cút đi, nếu không bản tôn sẽ giết ngay tại chỗ", Khỉ Gầy gầm lên.

Ngay sau đó, trường côn trong tay của Khỉ Gầy liên tục đánh về phía quái vật mặt người mình thú, mỗi một côn đánh ra đều mang theo khí thế dời núi lấp biển, côn thế mãnh liệt kết hợp với chân hỏa công kích quái vật mặt người mình thú cực kỳ mạnh mẽ.

Con quái vật mặt người mình thú gầm lên đáp trả, nó vác đao lưỡi liềm không ngừng chém về phía Khỉ Gầy đối kháng, hai bên chiến đấu với nhau hết sức kịch liệt.


Ầm ầm!
Trận đại chiến này bộc phát ra hai nguồn sức mạnh đã vượt qua sức mạnh của cường giả Thiên Ngư cao cấp, hoàn toàn có thể so sánh với một trận đại chiến của hai siêu cấp cường giả cảnh giới Thiên Ngư đỉnh cấp, lực công phá gây ra quá sức kinh khủng khiến cho ngay cả Dương Ân cũng phải vội vàng tránh xa, rất sợ bị trúng phải loạn chiêu.

“Khỉ Gầy sao vậy, chẳng lẽ huynh ấy đã bị thứ gì nhập vào người sao?”, Dương Ân thầm kinh hô trong lòng.

Hắn rất rõ chiến lực của Khỉ Gầy mạnh bao nhiêu, sức mạnh mà Khỉ Gầy đang bộc phát chắc chắn không phải là sức mạnh của hắn ta, huống hồ cách xưng hô trong lời nói của Khỉ Gầy cũng đã khác trước.

Lúc này, Tiểu Hắc vội vàng chạy tới bên người Dương Ân, truyền âm nói với hắn: "Đừng lo lắng cho hắn ta, hắn ta chỉ tạm thời bị khống chế thân thể, linh hồn của hắn ta không bị ảnh hưởng".

"Có thứ gì đó đang khống chế thân thể của huynh ấy sao?", Dương Ân lo lắng thốt lên.

"Ngươi dùng Mắt Hồn nhìn thử chẳng phải là biết rồi sao?", Tiểu Hắc trả lời.

Dương Ân không nói thêm lời nào liền mở Mắt Hồn ra dán chặt vào người của Khỉ Gầy, quả nhiên hắn nhìn thấy thân thể của Khỉ Gầy đang bị một tầng năng lượng kỳ bí bao phủ, mà tầng năng lượng này chắc chắn không xuất phát từ bên trong thân thể của Khỉ Gầy.

Tầng năng lượng kỳ bí đó đang khống chế thân thể của Khỉ Gầy, giúp hắn ta bộc phát ra sức mạnh cực kỳ bá đạo.

Dương Ân nhìn kỹ hơn thì mới thấy dường như tầng năng lượng kia đã ngưng tụ thành một hư ảnh, hư ảnh này trông khá giống với Khỉ Gầy nhưng tuyệt đối không phải là Khỉ Gầy, hắn lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ đó là tổ tiên của Khỉ Gầy sao?"
"Cùng một huyết mạch", Tiểu Hắc từ bên cạnh nói, sau đó còn nói thêm: "Cơ duyên của tên nhóc đó không hề kém cạnh so với ngươi, hắn ta cũng có thể thăng cấp rất nhanh chóng.

Ngươi liệu mà làm, nếu không sớm muộn cũng sẽ bị tụt lại phía sau.


Ngươi mau tham gia tiêu diệt con quái vật mặt người mình thú đó đi, trong tay của nó đang nắm giữ một thông đạo bí mật, có thể bên trong thông đạo đó còn có một loại huyền tinh khí khác", Tiểu Hắc nói.

"Đại chiến ở cấp độ này ta khó có thể xen vào".

"Tiềm năng thiên phú của ngươi khai phá ra nhiều như vậy để làm gì? Ngươi phải biết tận dụng chúng một cách hiệu quả chứ".

Sau khi nghe Tiểu Hắc nhắc nhở, cuối cùng Dương Ân cũng quyết định chờ thời cơ hành động, chỉ cần con quái vật mặt người mình thú lộ ra sơ hở thì hắn sẽ tấn công ngay lập tức.

Dương Ân huy động năng lượng từ đan điền để nhanh chóng trị thương, huyền khí lưu chuyển mạnh mẽ bên trong cơ thể của hắn, địa hải bên trong đan điền bổ sung năng lượng tràn đầy để cho hắn mở ra Mắt Hồn, đóa hoa thần đình và nguồn năng lượng bên dưới đan điền kết hợp với nhau, huyền khí nhanh chóng được điều tức trọn một vòng chu thiên, khiến cho tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch của hắn đều được chữa trị, khôi phục lại trạng thái đỉnh cao.

Lúc này Khỉ Gầy đang chiến đấu hết sức kịch liệt với quái vật mặt người mình thú, trong lúc đó bên phía con quái vật mặt người mình thú đã lộ ra một sơ hở rất nhỏ.

Trong nháy mắt, Mắt Hồn của Dương Ân đã bắn ra một tia sáng linh hồn phóng về phía ấn đường của con quái vật mặt người mình thú.

Diệt hồn!.