Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 357






Đan dược trị thương có công hiệu vô cùng mạnh mẽ.

Những người bị thương dùng nó ngay tại chỗ, nó sẽ tạo ra tác dụng ngay lập tức.

Lục Trí tận dụng cơ hội này để tung ra đan dược tăng khí, giá của loại đan dược này còn cao hơn loại trước đó.

Đan dược tăng khí có thể giúp chiến sĩ thăng cấp thẳng lên cảnh giới cấp tướng, mà võ giả đã ở cảnh giới cấp tướng cũng có thể sử dụng để gia tăng lực chiến.

Đối với những binh sĩ muốn tiến xa hơn một bước, thì nó chính là một loại đan dược đáng thèm muốn, dù có phải chi nhiều hơn một chút để có nó cũng không thành vấn đề.

Lục Trí chỉ lấy ra hai mươi viên đan dược tăng khí, muốn đổi một viên cần ít nhất một ngàn điểm công trạng.


Số điểm công trạng đó tương đương với hai cái đầu của Man tướng.

Những binh sĩ của quân đoàn Tử Thần chỉ có thể nhận được một hai trăm điểm công trạng khi giết được một Man tướng, nhưng binh sĩ từ các trận doanh khác lại có thể nhận được điểm công trạng gấp hai ba lần so với binh sĩ của quân đoàn Tử Thần.

Điều này là vô cùng bất công, nhưng đây là quy định do những người cầm quân đặt ra, không ai có thể thay đổi được.

Cho nên bây giờ Lục Trí bán đan dược tăng khí với giá một ngàn điểm công trạng mỗi viên cũng không tính là quá đắt.

Đến cuối cùng, dưới sự tranh giành của mọi người, giá của mỗi viên đan dược tăng khí đã được nâng lên tới mức hai ngàn điểm công trạng.

Những người tiêu điểm như rác dĩ nhiên là những người bước ra từ đài khiêu chiến, bọn họ đều muốn có được thứ hạng tốt, dù cho không có thể trở thành thiếu soái hay thiếu tướng, nhưng ít nhất chỉ cần chiến thắng một trận cũng có thể lấy được nhiều chiến công, danh tiếng của bản thân cũng sẽ được nâng cao, dễ dàng được cấp trên chú ý.

Bán hết đan dược tăng khí, hắn ta lại tung ra đan dược phá huyệt.

Lúc này, tất cả mọi người đều điên cuồng.

Tuy bọn họ ở trong quân đội nhiều năm, nhưng không có nghĩa là không biết gì về đan dược, rất nhiều người trong số họ đều biết đan dược phá huyệt chính là linh đan, quý giá vô ngần.

Các binh sĩ trong quân đương nhiên là điên cuồng muốn có được một viên.

Lục Trí đã trở nên tinh vi hơn rất nhiều sau khi giao dịch hai loại đan dược trước đó, hắn ngay lập tức định giá đan dược phá huyệt ở mức năm ngàn điểm công trạng, muốn tranh giành với nhau thì cứ đưa ra cái giá cao hơn.

Cái giá này đối với võ giả cảnh giới cấp tướng mà nói cũng có thể coi là một con số rất lớn, nhưng đối với bọn họ, đan dược có thể khiến cho họ thăng lên một cấp cảnh giới còn quý giá hơn, hơn nữa còn là đan dược hiếm có trong quân đội.

Đặc biệt là đối với những người khiêu chiến, một viên đan dược khiến cho bọn họ thăng lên một cấp cảnh giới sẽ có thể thay đổi đáng kể cục diện mỗi trận chiến.


Tuy nhiên, vẫn có một số người đặt ra câu hỏi, ở đây làm sao có được những loại đan dược tốt như vậy để bán, nhất định là lừa đảo.

Đáng tiếc, điều đó vẫn không thể ngăn cản mong muốn mua được đan dược của mọi người, bởi vì chỉ có năm viên đan dược phá huyệt, bán hết thì chẳng còn có cơ hội lần sau nữa.

Cuộc giao dịch đan dược phá huyệt này đã kinh động đến rất nhiều người, có cả một số phó thống lĩnh, tiểu đoàn trưởng cũng bắt đầu ra mặt đấu giá đan dược.

Bây giờ bọn họ không còn quan tâm Lục Trí là ai, chỉ cần có đan dược nâng cao cảnh giới là được, chỉ có nâng cao cảnh giới mới là vương đạo.

Viên đan dược phá huyệt đầu tiên đã bị một lão tiểu đoàn trưởng dùng mười ngàn điểm công trạng đổi lấy được, lão ta uống ngay tại chỗ, thực lực tăng vọt trong chốc lát, khiến lão ta kinh hãi vội vàng bỏ chạy ra khỏi đám đông, luôn miệng kêu lên: "Ta phải đột phá cảnh giới, các ngươi mau tránh đường cho ta, ta phải đi bế quan”.

Lão tiểu đoàn trưởng này đã nhiều năm mắc kẹt ở cảnh giới cấp tướng cao cấp, chật vật mãi mà không thể đột phá lên được cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp, bây giờ vừa mới uống vào một viên đan dược phá huyệt là đã có tác dụng, khiến cho bất kỳ ai cũng phải ghen tị.

Cuối cùng, bốn viên đan dược phá huyệt còn lại được bán ra với giá mười lăm ngàn điểm công trạng mỗi viên.

Khi Lục Trí thông báo rằng không còn viên đan dược nào nữa, hắn ta mới có thể thở phào mà ngồi phịch xuống tại chỗ nghỉ ngơi.

Hắn ta thực sự không ngờ rằng thị trường giao dịch đan dược lại tốt đến như vậy, đã vượt qua mong đợi của hắn ta.

Lúc đầu hắn ta nghĩ chỉ cần có thể bán ra được một phần ba là tốt rồi, nhưng không ngờ chỉ hơn một giờ là đã bán hết sạch sẽ rồi.

Chỉ có điều, chuyện khiến cho hắn ta cực nhất không phải là chuyện đổi chác đan dược, mà chính là chuyện mấy binh sĩ kia nhân cơ hội sàm sỡ hắn ta trong lúc mọi người chen chúc mua bán đan dược, mông, eo, ngực và các bộ phận nhạy cảm khác của hắn ta đều bị sàm sỡ, đến nỗi ngay cả Lý Đại Chủy và Đặng Song Mậu cũng không thể ngăn cản được!
“Đám người ghê tởm, ta cũng là đàn ông!”, Lục Trí không biết đã quát to câu này bao nhiêu lần, nhưng không ai tin lời hắn ta nói.

Trên cõi đời này, đây đúng là chuyện bi thương không ai bằng.


Ngay khi mấy người Lục Trí chuẩn bị trở về thì có người ngăn bọn họ lại.

“Các vị, tướng quân Tư Mã có lời mời”, người tới ngăn cản lên tiếng thông báo.

Tướng quân Tư Mã, Tư Mã Nạp Đồ, ba mươi năm trấn giữ biên cương, tuy rằng địa vị không bằng tám đại trung tướng, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Mấy người Lục Trí là thành viên của quân đoàn Tử Thần, họ có thể bỏ qua nhiều quy định của quân đội, nhưng cũng không thể coi thường tướng lĩnh, vì vậy họ đã bị dẫn đi bái kiến tướng quân giám sát lần này.

Tư Mã Nạp Đồ ngồi trên đài cao, nơi ông ta có thể nhìn thấy hết những trận chiến diễn ra trên mười tám đài khiêu chiến.

“Bái kiến tướng quân Tư Mã!”, mấy người Lục Trí chắp tay chào Tư Mã Nạp Đồ.

“Các ngươi là người của quân đoàn Tử Thần?”, Tư Mã Nạp Đồ liếc nhìn bọn họ, sau đó hỏi Lục Trí.

Lục Trí vừa chạm phải ánh mắt của Tư Mã Nạp Đồ thì liền giống như bị điện giật, toàn thân cảm thấy khó chịu, lồng ngực như bị một tảng đá đè nặng, gần như thở không ra hơi.

Đặng Song Mậu giành trả lời trước: "Vâng thưa tướng quân".

“Ta không hỏi ngươi, lui ra”, Tư Mã Nạp Đồ mắng..