Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 291: Mỹ nhân diện (3)




Đẩy người hướng về phía vực sâu, thật sự muốn thảm thiết gấp trăm lần so với một đao lau cổ!

"Thứ này ta vẫn còn, ngươi muốn thử xem hay không?" Quân Vô Tà hơi nhướng mày, có ý tốt lấy ra một viên mỹ nhân diện, đưa đến trước mặt Kiều Sở.

Nháy mắt sắc mặt Kiều Sở trở nên trắng bệch, mạnh mẽ lắc đầu một cái!

"Ta hiện tại thực vừa lòng với khuôn mặt này, vật trân quý như vậy, vẫn nên giữ lại cho người cần nó đi." Kiều Sở vô cùng nhanh chóng đẩy tay Quân Vô Tà trở về.

Dược hắn không dám ăn, chỉ nhìn xem tử trạng của Kha Tàng Cúc, cũng đã khiến hắn sởn tóc gáy. Hắn hoàn toàn không nghĩ mình sẽ bị biến thành bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ.

Mỹ nhân diện của Quân Vô Tà, chẳng những giết chết Kha Tàng Cúc, mà còn để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc cho Kiều Sở!

Một đại lão gia, để ý đến khuôn mặt như vậy làm gì!

Quân Vô Tà thu mỹ nhân diện trở về.

Lúc này Kiều Sở mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy nhiên......

Tiểu Tà Tử đây là đang nói giỡn với hắn hay sao? Thật là một cảnh tượng hiếm hoi.

Hắc thú một bên yên lặng nhìn Kiều Sở. Tất cả tâm lý và ý tưởng của Kiều Sở đều viết ở trên mặt, Hắc thú rất muốn nói cho tên thiếu niên vô tri này, chủ nhân nhà nó chưa bao giờ nói giỡn, chỉ cần Kiều Sở dám gật đầu, Quân Vô Tà thật sự sẽ cho hắn nuốt vào mỹ nhân diện!

Chắc chắn!

"Hiện tại muốn làm gì?" Kiều Sở hắng giọng nói, quyết định không nhìn xem thi thể Kha Tàng Cúc.

"Tàng Vân Phong thường không có người ngoài xuất hiện, tuy rằng mỗi ngày Kha Tàng Cúc rất ít tiếp xúc cùng với đệ tử Tàng Vân Phong, nhưng mỗi ngày đều sẽ lộ diện, đệ tử nơi này đều đã nhìn thấy hắn tới đây, nếu như trong một thời gian dài mà không xuất hiện, chỉ sợ sẽ khiến người khác hoài nghi." Hoa Dao nhíu nhíu mày, nhìn thấy Kha Tàng Cúc đã chết, hắn không có nhiều cảm giác lắm, chỉ cảm thấy phiền toái phía sau sẽ không ít.

Nghĩ đến điều này, Hoa Dao không thể không nhìn về phía Quân Vô Tà. Trước đó những gì Quân Vô Tà từng nói với hắn, khiến hắn luôn cảm thấy, gia hỏa này còn có hậu chiêu.

"Kha Tàng Cúc không chết." Quân Vô Tà chậm rãi mở miệng.

Kiều Sở kinh ngạc nhìn Quân Vô Tà, chỉ vào thi thể nằm trên mặt đất, nghẹn nửa ngày không nói nổi một câu.

Thế này còn gọi là không chết?

Chết đến mức không thể chết thêm được nữa hay sao?!

Hoa Dao lại một bộ dáng bừng tỉnh, "Ngươi muốn ta thay thế Kha Tàng Cúc?"

Quân Vô Tà gật đầu.

Kiều Sở lại mở to hai mắt nhìn, không thể tin được lỗ tai của mình.

"Ngươi để Hoa ca giả thành sửu bát quái này? Nhưng Hoa ca chỉ có thể thay đổi cốt cách, làn da thì không thể."

Kha Tàng Cúc đã lớn tuổi, da trên mặt cũng không phải là làn da mịn màng của thiếu niên mà Hoa Dao có thể ngụy trang.

"Ta có biện pháp." Quân Vô Tà nói.

Kiều Sở im lặng, hắn vốn tưởng rằng Quân Vô Tà chỉ am hiểu luyện chế đan dược, nhưng hiện giờ xem ra, tiểu tử này có khá nhiều bản lĩnh!

Có những lời này của Quân Vô Tà, Hoa Dao không hỏi thêm gì nhiều, hắn sớm đã đoán được Quân Vô Tà sẽ có tính toán như vậy, hiện giờ càng thêm xác định.

Bị Kha Tàng Cúc tra tấn hơn nửa tháng, Hoa Dao đối với bộ dáng của Kha Tàng Cúc, có thể nói là khắc cốt ghi tâm, muốn làm cho cốt cách trở nên giống nhau như đúc Kha Tàng Cúc cũng không phải là việc gì khó.

Rất nhanh, thân thể xương cốt Hoa Dao lập tức phát sinh biến hóa thật lớn. Thiếu niên dáng người cao gầy, xương cốt từng chút một từng chút một thay đổi. Thân cao biến thấp, cốt cách bộ mặt cũng trở nên không tinh xảo nữa.

Quân Vô Tà lẳng lặng nhìn hình ảnh Hoa Dao biến cốt, tràn ngập hứng thú. Nàng am hiểu về thay đổi dung mạo, nhưng không cách nào làm được giống như Hoa Dao. Thay đổi cốt cách một người mặc dù có thể dựa vào dược vật, nhưng hình dạng lại không cách nào sửa đổi. Tuy nhiên, Hoa Dao có thể tùy ý thao tác biến hoá xương cốt của mình, bất luận là hình dạng lớn hay nhỏ.

Hiện tượng này đã vượt qua cả phạm trù y học hiện đại.

Toàn bộ quá trình biến hóa, không mất nhiều thời gian. Trước mắt, Hoa Dao đã biến thành một sửu bát quái lưng còng, chỉ là làn da của hắn vẫn bóng loáng như cũ, hoàn toàn không giống làn da thô ráp của Kha Tàng Cúc.