Giọng nói của Mặc Thiển Uyên rất nhẹ, nhưng vẫn vào trong tai Tần Ngữ Yên, nàng hơi ngẩng đầu, nhìn về phía Quân Vô Tà đang đứng ở cửa đại điện.
Vô Tà?
Nếu như nàng ta nhớ không lầm, đại tiểu thư Quân gia, dường như cũng gọi là Quân Vô Tà.
Nhưng, bọn họ đã cử nhân thủ đến Quân gia bên kia, Quân Vô Tà làm thế nào lại xuất hiện ở chỗ này?
Tuy nhiên, khi ánh mắt Tần Ngữ Yên chạm đến Quân Vô Dược đang đứng ở phía sau Quân Vô Tà, tươi cười trên mặt nàng ta lại xuất hiện một tia ngưng đọng không thể rời mắt.
Nam nhân thật là tuấn tú!
Nàng ta cũng không biết, trong thiên hạ lại có một nam nhân đẹp như thế.
"Trẻ con, nếu ngươi muốn chết, ta thật ra có thể thành toàn cho ngươi!" Khương Thần Thanh không thèm quan tâm đến thân phận của đối phương là gì, diện mạo như thế nào. Hắn chỉ biết nếu Quân Vô Tà cũng dám nói Khuynh Vân Tông như vậy, nhất định phải lấy cái chết để tạ tội!
Khương Thần Thanh đột nhiên nhào tới về phía Quân Vô Tà. Hắn cũng không thèm đặt Túy Liên bọn họ ở trong mắt, ba người một thú xuất hiện ở chỗ này, chỉ có Hắc thú thoạt nhìn còn có chút thực lực. Ba người này còn rất trẻ, thoạt nhìn người lớn nhất bất quá chỉ là 20 tuổi. Cho dù là kỳ tài ngút trời, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn!
.....Editor: Wattpad@Emily Ton.....
Tuy nhiên, không đợi Khương Thần Thanh đụng tới góc áo của Quân Vô Tà, một thân ảnh đầy máu đột nhiên lẻn đến trước mắt hắn.
Thiếu niên tuấn mỹ nhanh như tia chớp vung quyền tới trên mặt Khương Thần Thanh, tốc độ nhanh kinh người, khiến cả người Khương Thần Thanh chấn động. Hắn đột nhiên nhiên giơ tay bảo vệ mặt già, nhưng không tránh khỏi một quyền mạnh mẽ đánh thẳng vào cánh tay. Một cơn đau nhức nhối truyền xuyên qua cánh tay khiến toàn thân hắn tê tâm liệt phế!
Trong nháy mắt, Khương Thần Thanh đã bị đẩy trở lại, tay dùng để ngăn trở một quyền của Túy Liên đang nhỏ máu tươi đầm đìa. Xương tay trực tiếp bị đánh gãy, xương cốt vỡ ra đâm thủng da thịt nơi mu bàn tay, tiếp xúc với không khí!
Đây là sức mạnh của địa ngục!
Khương Thần Thanh trợn mắt há hốc mồm nhìn Túy Liên, vẻ mặt khó tin.
Hắn đường đường là một cường giả thanh linh, lại bị một thiếu niên hơn mười tuổi, đánh một quyền gãy cả xương tay, nếu lời này được truyền ra ngoài, căn bản sẽ không ai tin!
Túy Liên hùng mạnh, chẳng những khiến Khương Thần Thanh chấn động, mà ngay cả những người Khuynh Vân Tông khác bên trong đại điện cũng đều kinh hãi đứng lên từ trên ghế!
Khương Thần Thanh có thực lực thế nào, bọn họ đều biết rất rõ ràng, ngay cả khi bị tiểu bạch kiểm kia đánh lén, sao có thể rơi vào tình huống thảm thiết như thế?
Túy Liên giơ hai nắm đấm ở trước ngực mình, đầu ngón tay hắn vừa mới nhiễm máu tươi, nhỏ từng giọt xuống trên mặt đất. Cho dù hắn cuồng vọng kiêu ngạo, nhưng cũng giống như tất cả Giới Linh khác, luôn tận lực bảo vệ chủ nhân của mình. Dám công kích Quân Vô Tà ở trước mắt hắn!? Đây là đã sống quá lâu, muốn đi tìm chết!
"Ngươi rốt cuộc là người nào?" Khương Thần Thanh nắm lấy cánh tay không ngừng đổ máu, trừng mắt nhìn Túy Liên, hắn tuyệt đối không tin tưởng, thiếu niên trước mắt này thật sự chỉ mới hơn mười tuổi!
"Ngươi còn chưa có tư cách để biết." Túy Liên khinh thường cười nói.
Tần Ngữ Yên đang ngồi phía trên ngai vàng nheo nheo mắt, thu liễm nhìn trộm dung mạo của Quân Vô Dược. Khương Thần Thanh đã là thanh linh, người bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa, hắn thân thuộc với việc dùng độc, trừ phi là cường giả lam linh, nếu không bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ đến chiếm được chỗ tốt khi hắn hạ thủ.
Tuy nhiên, thiếu niên này rõ ràng còn rất ít tuổi, sao có thể chỉ một quyền đã đánh Khương Thần Thanh thành bộ dáng kia?
Đôi mắt Tần Ngữ Yên lưu chuyển, đột ngột đứng dậy, mỉm cười nhìn Túy Liên cuồng ngạo nói: "Không biết vị tiền bối này hôm nay vì sao lại đến đây? Có chút hiểu lầm nào đó với Khuynh Vân Tông hay không? Hôm nay Khuynh Vân Tông ta đang xử lý một chút việc riêng tư, muốn thỉnh tiền bối nhường chỗ, ngày sau Khuynh Vân Tông tất có hậu tạ." Bất luận thiếu niên này có thân phận là gì, Tần Ngữ Yên đều không hy vọng sẽ trêu chọc tới một đối thủ như thế. Đơn giản nói ra trên của Khuynh Vân Tông, để đối phương bán chút mặt mũi. Đối với Mặc Thiển Uyên và Quân Vô Tà, nàng ta có thể đợi lát nữa thu thập cũng không muộn.