Edit & Dịch: Emily Ton.
Quân Vô Tà thu hồi tầm mắt, "Không cần nóng nảy, nếu muốn dạy Mặc Thiển Uyên, tự nhiên là muốn hắn học nhiều một chút."
Vẫn nên tận dụng những nguồn lực sẵn có, nàng cũng không có nhiều thời giờ đi dạy dỗ một đế vương.
Quân Vô Dược hơi nhướng mày, không tỏ ý kiến.
"Đi về trước." Quân Vô Tà mở miệng nói, xem tư thế của những người Khuynh Vân Tông, chỉ sợ mộ viên Quân gia cùng hoàng lăng rất nhanh sẽ không được bình yên.
Ngày đó nàng để Mặc Thiển Uyên tìm một thi thể phạm nhân phạm tội tử hình giả trang làm tiên đế để vào hoàng lăng, nhưng thật ra không hề lo lắng người Khuynh Vân Tông sẽ phát hiện ra sự tình tiên đế còn chưa chết.
....Editor: Emily Ton....
Trở lại Lân Vương phủ, Quân Vô Tà giống như người không có việc gì, tiếp tục dưỡng hoa sen trong bồn nước hoa sen. Hiện giờ hoa sen đã nở, hương hoa làm bạn với hương rượu tản ra mùi thơm mê người, Quân Vô Tà tu luyện linh lực chính là dễ như trở bàn tay như vậy. Linh lực trong cơ thể nàng không ngừng trưởng thành, dần dần tràn vào kỳ kinh bát mạch nàng. Chỉ là mấy ngày gần đây, tựa hồ xuất hiện linh lực đang trên đà trưởng thành dường như ngừng lại, đã qua nhiều ngày nhưng không thấy bất luận tiến triển gì.
"Là phải tăng cấp sao?" Quân Vô Tà nhìn xích linh ngưng tụ trong tay mình, hiện tại nàng đã có thể khống chế rất tốt xích linh tiết ra ngoài, nhưng linh lực chiến đấu như thế nào, nàng vẫn hoàn toàn không biết gì cả.
Quân Vô Dược lúc này an vị trên ghế ở một bên, hai chân thon dài bắt chéo bên nhau, một tay chống cằm, dù bận vẫn ung dung nhìn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của Quân Vô Tà.
Từ sau khi Quân Vô Tà kêu một tiếng "Ca ca", hình thức hai người gặp nhau đã hoàn toàn thay đổi, ít nhất hiện giờ thời điểm khi Quân Vô Dược ở chung cùng một phòng với Quân Vô Tà, sẽ không phải nhận bất cứ lệnh đuổi khách nào nữa.
"Tu luyện linh lực Giới Linh hệ thực vật rất đặc thù, tuy rằng linh lực trưởng thành rất nhanh, nhưng khi thăng cấp sẽ khó khăn hơn nhiều so với người bình thường." Quân Vô Dược hảo tâm nhắc nhở tiểu gia hỏa ngây thơ.
Quân Vô Tà ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Quân Vô Dược, nàng có cảm giác giai đoạn thăng cấp đã giằng co một đoạn thời gian, nhưng vẫn không có bất luận tiến triển gì, vì thế nàng còn cố ý đi hỏi dò Quân Khanh cùng Long Kỳ, nàng vốn tưởng rằng mình đã sai ở nơi nào đó.
"Thăng cấp khó khăn?"
Đối với người bình thường sau mấy năm tu luyện, muốn thăng cấp sẽ thập phần đơn giản, chỉ cần một khi linh lực đạt tới giai đoạn bão hòa, sẽ có thể có được cơ hội đột phá. Khó khăn cho sự đột phá của rào cản cấp độ, sẽ theo cấp bậc tăng lên mà tăng cao hơn. Nhưng không quá khó để đột phá xích linh hay cam linh, trừ phi người đó không có đủ thiên tư, vì thế tiến bộ mới luôn ngừng lại.
Việc không đủ thiên tư, nghĩa là gân mạch người đó không thể nào cất chứa đủ linh lực. Độ dẻo dai kiên cường gân mạch của mỗi người chẳng những quan hệ đến tiến độ tu luyện, cũng sẽ quan hệ đến linh lực tích góp.
Linh lực ở trong cơ thể không ngừng tu luyện và tích lũy, người tu luyện có thiên phú càng tốt thì linh lực càng nhiều, mà gân mạch bọn họ có khả năng hấp thu đủ linh lực cũng sẽ càng nhiều. Nếu người không đủ thiên tư, trong quá trình tu luyện không ngừng, linh lực tăng trưởng rất chậm, mà gân mạch bọn họ cũng không thể nào chống đỡ linh lực lưu động, kết quả là một phần linh lực thu được từ quá trình tu luyện và phát triển sẽ bị rò rỉ theo gân mạch hoạt động thoát ra bên ngoài cơ thể, thế cho nên bọn họ rất khó cung ứng đủ linh lực để đột phá rào cản của cấp bậc.
Nhưng thân thể Quân Vô Tà là do nàng đã tỉ mỉ điều dưỡng qua, gân mạch có thể nói là đã điều dưỡng tới trạng thái tốt nhất rồi, không còn tồn tại khả năng linh lực sẽ xói mòn.
Quân Vô Dược mỉm cười và giơ tay lên, một đoàn sương mù màu đen ngưng tụ lại từ lòng bàn tay hắn, khi hắn nhẹ nhàng phất tay, đám sương mù rất nhanh bay về phía Quân Vô Tà, khuếch tán từ trên đỉnh đầu nàng và tản xuống phía dưới.